1.Tìm một nữ nhân,kết hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con trai thứ 2 nhà họ Vương nằm ở trên giường đã mấy tháng không thể đứng dậy,bệnh tật đã lâu cũng không thấy chuyển biến tốt, ngày gần đây lại rơi vào trạng thái hôn mê không tỉnh như là bệnh tình đã rất nghiêm trọng.

Vương Mẫu Thúy Chi vô cùng hoảng sợ, ở vùng nông thôn này bà nổi tiếng là người mê tín nhất, vội vàng mời vị có tiếng tăm vang dội nhất ở quê nhà" Vương Bá Tiên" tới nhà xem xét, coi có hay không va chạm đến thần linh.Nếu không thì sao một nam tử khỏe mạnh lại bệnh tật nằm trên giường bộ dạng như muốn quy thiên.

Vương Bá Tiên xem bát tự  Vương Viễn Chu, nhíu mày tặc lưỡi làm bộ dạng khiến cho Vương mẫu sợ hãi.m

"Bán Tiên đại nhân, nhi tử nhà ta có gì không ổn sao?"

"Nhi tử nhà người cái tên rất có vấn đề vốn là bát tự nhẹ dễ dàng bị mất hồn, hơn nữa lại kêu là Viễn Chu ,chẳng phải đem linh hồn hắn càng ngày càng đẩy ra đi"

Vương mẫu nghĩ nhi tử của mình từ nhỏ thân thể đã vô cùng khỏe mạnh ngược lại càng lớn lại càng thêm dễ dàng bị nhiễm bệnh.

Bà trong lòng đã tin hơn phân nửa,"Bán Tiển đại nhân vậy phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ lại đổi cái tên khác cho hắn".

"Không phải vậy ,hắn đi theo cái tên này đã chừng ấy năm, thay đổi bây giờ thì có ích lợi gì". Hắn tính toán ghi trên giấy lưu lại một bát tự " hãy tìm cái nữ tử có bát tự này ,cho làm lễ kết hôn đi".

Vương mẫu nghe theo lời chỉ bảo, vội vàng đem giấy cất vào,dù có tiêu hết gia tài bà cũng muốn cứu được nhi tử.

Nhìn Bán Tiên rời đi, bà vội vàng chuẩn bị hồng bao , Bán Tiên sờ vào thấy độ dày rất là vừa lòng, liền thêm một câu" Nội trong tuần liền lập tức kết thân ,nếu không thì nguy".

Nói xong một thân vạt áo quay người rời đi.

"Một tuần, một tuần". Như vậy trong thời gian ngắn cũng khiến người gấp rút theo.Vương mẫu liền lập tức lớn tiếng khóc thét lên "nhi tử của ta thật là đáng thương".

Nói tới nhà Vương, gia cảnh cũng coi là tạm được . Vì có con trai đầu bên ngoài tham gia quân ngũ lương hạnh không tồi thường xuyên mang tiền về nhà trợ cấp.

Tiểu nhi tử nhà họ cũng tranh đua, học hàng cũng không tồi ,muốn thoát khỏi cảnh nghèo nàn liền có ý muốn đi ra ngoài học đại học nhưng phải ở trên giường nằm .Đừng nói là đọc sách, chính là tỉnh lại cũng rất khó khăn.

Chừng đó thời gian,vương mẫu cũng lo lắng một lòng quan tâm đến nhi tử bên người, khóe miệng lo lắng ,con trai cả cũng không có tin tức ,thực sự không giao du với ai,chỉ vì bà là một cái quả phụ mang theo hai đứa con.

Vì con trai út ,tiền tài liền tiêu đi không ít .Vì muốn cứu được mạng người, tìm phương thuốc bà bằng mọi giá đều phải tìm cách cho được.

Thôn Vạn hạnh ,ở cách vách thôn Lý gia,có một nữ tử đi theo bát tự kia.Nữ nhi kia cũng thật là đáng thương .Từ nhỏ mẫu thân đã chết ,ở nhà mẹ kể đối với nàng mắng mỏ , cha cũng không làm chủ , đến năm kia cha nàng cũng không còn.

Tiền tài trong nhà đều bị mẹ kế nắm giữ. Tiểu nữ đáng thương phải làm việc nhà cày ruộng còn phải bị cả ngày lăng mạ. Bị em trai cùng cha khác mẹ không những không thân thiết mà còn đem nàng làm bảo mẫu sai bảo.

Cẩn thận đưa người bước vào trong phòng, tâm tư của người mẹ kế liền bắt đầu chuyển biến .Nàng nghe nói về cuộc hôn nhân này rất cấp bách vì muốn cứu mạng người.Trong mắt bà ta có tinh quang hiện ra có khả năng hù chết người khác. Tâm niệm phải có 800 lượng sính lễ.

Cần phải biết rằng trong nông thôn này ,lễ hỏi có thể lên tới 300 lượng đều là những gia đình giàu có.

Nhưng mà Vương gia tuy điều kiện thì cũng có thể nhưng vì tiểu nhi tử bệnh đã lâu cũng tiêu tốn tiền không ít .Hiện giờ này lễ hỏi này không phải là bỏ đá xuống giếng, băng càng thêm sương hay sao?

Vương mẫu Thúy chi khẽ cắn môi ,vì nhi tử của mình liền đồng ý .Hiện tại không liên lạc được với con cả , trong nhà tiền tiết kiệm lại không có đủ ,vậy thì lại phải làm sao ?hay Là bán tất cả mọi thứ ,mượn tiền khắp nơi"

May là vương mẫu ngày thường là người phúc hậu,thân thích trong nhà khắp nơi lão đều không tồi, chủ yếu là con cả nhà bà có tiền đồ làm quan binh lại có thể kiếm tiền ,không lo Vương gia sống không được"

Bởi vậy bất quá chỉ trong ba ngày mọi thứ liền đầy đủ,đến ngày sau tân nương liền được đem kiệu hoa rước về nhà.

Nói là kiệu hoa ,chứ đầu năm nay còn có ai có tâm tư làm chuyện này, có thể ăn no là quá đủ rồi. Bất quá chỉ là một chiếc xe bò kéo về là trên mặt cũng đủ vui mừng.

Lý Thư Lan, tiểu nữ tử xúi quẩy này, là tiểu nương tử mới đến. Do cha năm đó là người đọc sách cho nên cái tên của nàng không giống như tên của người thường.

Trong lòng mong ngóng Bên nam bên đó trông rất  đẹp mắt .Chỉ tiếc mệnh của chàng không được tốt.

Nếu là cô nương  khác mà đi lấy nam nhân sắp chết thì sẽ kêu khóc cả trời đất nhưng với nàng ngược lại  không sợ  mà còn cảm thấy mình được giải thoát.

Có thể thoát đi căn nhà giam đáng sợ, nàng hận hiện tại không thể  đi lên trên cái xe bò đi xem cái  người bị mắc bệnh ốm sắp chết kia.

Nếu là làm việc nhà mà  bị mắng nàng cũng không sợ . Chỉ là  mẹ kế kia mang đến cho nàng một người anh  ,cả ngày chiêu chiêu mắt nhìn chằm chằm như rắn rết khiến  nàng vô cùng sợ hãi.

Lý Thư Lan phát dục trễ,theo hàng năm tự nhiên lớn lên chậm . Trước kia thân mình mang bộ dáng tự nhiên không thấy được, hiện tại mông và ngực kia cũng hiện ra đường cong rõ ràng.

Nàng có bộ dạng xinh đẹp, tự nhiên.Cái vị anh trai của mẹ kế kia thời gian này thường xuyên hướng bên người nàng,khiến nàng lông tơ dựng đứng lên.

Không, hắn lại tới gõ cửa.

Nàng tránh ở góc tường , cửa bị chặn bởi ghế, nhưng nàng biết chỉ là phí công mà thôi.Người nọ càng gõ vang " Em gái,mở cửa. Mau mở cửa, mẹ nó!!!"

Vị kế huynh Lâm Cường là đi theo thân cha của họ.Kỳ thật trước đây là đi theo thân cha, do ba của Thư Lan đã chết, mẹ kế được tài sản, Lâm Cường tựa như ruồi bộ ngửi thấy mùi phân mà ăn vạ theo Lý gia.

Mẹ kế đanh đá,không ai quan tâm đến nàng,tự nhiên Lâm Cường thuận theo lý
ở cái đất này. Hắn trêu chọc Thư Lan,mẹ kế làm bộ không nhìn thấy. Dù sao Lâm Cường này là tên du côn,đứa con riêng không phải là con ruột,  Lý Thư Lan lớn lên lại cần mẫn khiến phụ thân hài lòng.

Còn về lễ hỏi

Hiện giờ là không giống nhau. Thư Lan có giá trị ngàn khối,là nương tử quý báu, không thể xảy ra chuyện.

" Cường tử, mau lại đây cho ta" .Mẹ kế lớn giọng kêu hắn. "Ngươi, cái tên hỗn đản, mấy ngày nay không được tới gần phòng nàng, có nghe không!!!".

Lâm Cường mắng vài câu, lại đi ra đầu ngõ của thôn, tìm quả phụ chơi "Mẹ nó,sớm muộn gì tao cũng thao chết mày tiểu tao hóa".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro