Người anh riêng I

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một đêm ngủ như thường lệ, Ly lại bất ngờ bị đè lên. Miệng bị bịt lại, cô không thể thốt thành lời. Phòng tối như mực, mắt cô không thấy thêm được gì ngoài ánh trăng soi. Nhưng mùi hương này thật quen, có lẽ không ai khác ngoài một người.

"Anh xin lỗi lại làm em giật mình," người con trai khẽ nói. "Anh sẽ không làm gì đâu, chỉ cần thế này thôi là được rồi."

Thực là đêm nào cũng thế, anh lại lẽn vào phòng của Ly. Anh không làm gì cả, ngoài việc ôm cô thật chặt. Thật kì lạ, nhưng cũng thật ấm áp. Những nơi anh ấy chạm vào làm cơ thể Ly rạo rực. Cô có thể cảm thấy hơi thở và bụng mình đang bị anh chà vào.

"Anh xin lỗi," người chợt bật ra, chân anh ấy vội ra khỏi giường. "Anh sẽ không làm như vậy nữa."

"Khoan đã," người con gái ngập ngừng. "Nếu anh không làm gì quá đáng... thì không sao..."

Một lí do gì đó, Ly đã nói như thế với anh. Cách đây hai năm, cha tái hôn nên cô đã có người mẹ kế. Anh ấy là người con riêng, một người không tệ hại gì, nhưng lại ít giao tiếp. Có vẻ như mẹ luôn miệng nói về chuyện thi cuối cấp của anh, vì khi vào bếp cô lại nghe về giờ giấc học hành. Mỗi khi như thế, Ly lại thấy đồng cảm hơn. Một tuần sau đó, anh ấy lại đến và cô chỉ đơn giản ôm chặt lấy anh vào màn đêm. Những ngày dần trôi qua, Ly chợt nhận ra một điều. Anh đến không phải vì muốn ôm cô, mà vì muốn vòng tay ấm ấp từ nơi Ly ôm chầm lấy. Anh muốn được quan tâm. Một sự quan tâm nhỏ nhoi từ người khác. Mặc dù cơ thể lớn hơn Ly rất nhiều, nhưng anh ấy như một đứa trẻ con. Và xem ra, mọi chuyện dần tiến triển nhanh hơn một chút.

"Anh à, đó là ngực của em."

"A-Anh xin lỗi!"

"... Anh có muốn nhìn nó không?"

Đó là lần đầu tiên Ly cho một người nhìn chúng. Thật là xấu hổ, anh ấy đang nhìn ngực của cô. Tay anh nắn nót, xoa đều và bóp chúng nhẹ nhàng. Ly thực chỉ muốn anh ấy chiêm ngưỡng chúng. Đâu ngờ anh lại thích chúng như thế, làm cô không thể từ chối. Cách anh ấy nút đầu núm cũng thế, như một đứa trẻ cần tình thương. Ở trường học cũng thế, anh ấy đã gọi cô ra. Nếu Ly chỉ đứng đơ ra thế này, vòng tay anh sẽ ôm cô như thế thôi. Nhưng bất chợt mông cảm thấy hai bàn tay của anh, cô biết một chuyện nữa sẽ tới. Đây là... một nụ hôn. Ly đã nghĩ anh sẽ không làm gì nữa, nhưng nó thật mãnh liệt. Không phải như thế đã đủ rồi sao? Cô nên làm gì bây giờ, khi ranh giới đã bị xé bỏ. Bên dưới anh ấy thật cứng cáp, nó đang chạm vào bụng cô. Ly nghĩ điều này, nó giống như là...

Tối hôm đó, Ly đã phải tắm thật lâu và thay quần lót mới. Bởi vì tối nay, người sẽ tới. Thật là xấu hổ nếu anh phát hiện Ly chờ anh, nhưng có lẽ không nói vẻ mặt cũng đã diễn tả. "Anh trai, em đang chờ anh đó" Tên cô được người gọi cùng với một nụ hôn. Nồng thắm. Ngực được bóp. Cổ được liếm. Núm được nút. Tiếng rên. Nó thật tuyệt.

Dưới quần bất c hợt cảm nhận được một vật tròn, không lẽ anh ấy. "Á..." vật đó đâm vào quần chíp của Ly thật mạnh, làm tiếng rên to hơn. Cơ thể Ly như phát điên, dù chưa được chính thức. Sau đó, quần được kéo nhẹ từ đôi chân. Anh đã cởi hết mọi thứ trên người Ly, nhưng sao nó thật xấu hổ quá. Ngón tay anh xoạc âm hộ của Ly, làm nó tuôn ra một ít dịch. Ly lại cảm nhận cái vật tròn đó, cô biết chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo.

"Nếu anh thực quan tâm tới em, mọi chuyện sẽ không sao đâu," tay quấn lấy cổ anh, miệng Ly thủ thỉ. "Em yêu anh."

Vừa dứt câu, dương vật đâm sâu vào cô. Nó len lõi dần qua âm hộ, chạm sâu tới tử cung. Nó đã vào trong. Máu từ trong chảy làm anh ấy vội muốn kéo nó ra. Nhưng không sao, hãy để nó yên vài phút là sẽ ổn. Hông anh bắt đầu nhấp, lồn bị cọ xát mạnh. Ly cảm nhận được con cặc của anh di chuyển nhanh. Anh hôn, tay nắm lấy ngực và thúc mạnh. Sự sung sướng ngày một tăng.

"Anh nghĩ mình sắp ra!" răng cắn lại, con cặc anh to ra bất chợt.

"Không..." cô thốt lên. "Nếu anh xuất vào..." Miệng bị bịt lại. Lưỡi anh đã quấn lấy cái lưỡi dâm đãng của Ly. Mắt trợn lên, cô như tê liệt. Như thế, cái lồn của cô đã bị một luồn dịch ấm áp bắn vào trong. Con cặc rút ra. Tinh tràn một lúc nhiều, vung vãi khắp hai chân và trên cái giường trắng. Hi vọng Ly sẽ không phải làm mẹ sớm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro