Ép cung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Còn em là thanh mai trúc mã của anh ấy..."

Tim không hiểu sao mà nhói lên, Vee cảm thấy trong lòng đầy bất an và phiền muộn. Cậu không hiểu vì sao cái suy nghĩ này lại khiến cậu cảm thấy buồn đến thế.

Lẽ ra là nên bất ngờ hoặc tỏ ra vui vẻ vì bạn của mình đã có người thương rồi mới phải chứ.

Không đúng. Mark không phải bạn cậu - ít nhất là cậu không muốn coi Mark chỉ là bạn của cậu, cậu mong nhiều hơn cả thế.

Là gì nhỉ? Cậu muốn gì ở Mark?

Vee hoang mang lắc đầu, rút cục là cậu muốn gì?

Biểu cảm trên gương mặt của Vee rất lạ lùng, ban đầu tỏ vẻ sững sờ ngạc nhiên sau đó là buồn rầu đau khổ, cuối cùng ở hiện tại là vẻ mặt mơ hồ cái gì cũng không rõ. Thật không hiểu cậu đang nghĩ gì trong đầu nữa, nhưng mà biểu cảm này rất thú vị. Có điều nét mặt ngốc nghếch này...anh không muốn bất cứ ai có thể chiêm ngưỡng thấy, anh chỉ muốn mình là người duy nhất được ngắm nhìn mà thôi. Cún bự của anh, ai cũng không được phép nhìn ra sự dễ thương của cậu hết!

Mark buông nĩa xuống lần đầu tiên nhìn về phía Ploy, anh không kiên nhẫn đáp:

- Nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi đi trước.

Gương mặt của Ploy thoáng chút thất vọng nhưng cô không dám giữ chân Mark ở lại, cái nhíu mày không hài lòng của anh đã nói lên kết quả - cho dù cô có dùng cách gì thì chắc chắn một điều là nếu anh không muốn thì không ai có thể ép anh ở lại được. Cô chưa bao giờ nằm trong danh sách ưu tiên của anh cả. Khẽ thở dài, Ploy cúi đầu nói:

- Vâng...

Mark đứng dậy, bước đi được 2 bước cảm thấy thiêu thiếu gì đó liền quay đầu lại.

Gương mặt Vee vẫn mơ màng như trước, không biết cậu nghĩ gì mà chăm chú đến thế ngay cả anh đã đứng dậy rồi cậu cũng không để ý.

Thì ra quên mất cún bự!

Mark ném bóp tiền về phía Vee, cậu giơ tay đón lấy theo phản xạ, rồi như bừng tỉnh trong cơn mê cậu ngơ ngác nhìn anh. Mark cười nhẹ, không che dấu cảm xúc mà tiến lại gần cậu, nhéo lỗ tai cậu, nói:

- Còn định ăn vạ ở đây đến bao giờ? Về thôi!

- Úi đau đau, anh bỏ tay ra đi!

Mark không những bỏ tay ra mà còn tăng thêm lực, nhéo đến khi cái tai của Vee đến đỏ bừng mới thôi, thấy cậu kêu la oai oái anh liền vui vẻ mà kéo tay cậu đi, cho chừa cái tội mất tập trung nhé!

Còn lại Ploy một mình ngồi ở quán ăn, gương mặt cô tối sầm, các ngón tay siết chặt vào nhau đến đỏ bừng.

Vừa rồi cô đã nhìn thấy gì? Mark thế mà lại cười với tên con trai đó! Anh ấy còn nắm tay người ta kéo đi!

Dù nhìn thoáng qua có vẻ Mark đang đối xử thô lỗ nhưng để ý đến nụ cười rất hiếm khi xuất hiện trên gương mặt lạnh lùng của anh thì liền biết anh không phải vì ghét bỏ mà đối xử với người kia như vậy.

Đó là một nụ cười dịu dàng pha lẫn chút cưng chiều.

Một nụ cười mà Mark chưa từng dành cho cô bao giờ - cho dù anh và cô đã quen biết nhau rất nhiều năm...

Người kia là ai? Tại sao lại nhận được sự đối xử đặc biệt như vậy? Tại sao...

Rất lâu sau mãi cho đến khi nhân viên phục vụ đến dọn bàn Ploy mới đứng lên, cô gọi điện thoại cho ai đó, giọng nói trong trẻo không còn nữa, nó trở nên đanh cứng và sắc sảo:

- Hãy điều tra người đàn ông đã đi cùng P'Mark ngày hôm nay. Tôi muốn tất cả thông tin về anh ta sẽ được mang đến cho tôi vào sáng mai...

...

Vee thấp thỏm đi theo Mark lên xe oto, nhìn thái độ xoắn xuýt muốn nói lại thôi, Mark không khỏi khó chịu trong lòng, không phải là nhìn trúng Ploy rồi đấy chứ?!

- Có gì muốn hỏi thì mở miệng, đừng có chưng ra bản mặt chó hư như thế!

- Chó hư? Anh nói ai đấy?

- Ừ, chó bự ngu ngốc lại còn què một chân đang ngồi cạnh tôi.

Vee đần mặt nhìn Mark, không hiểu có chuyện gì đã xảy ra mà cậu cảm thấy tâm trạng của anh không tốt lắm, lời nói từ miệng cũng trở nên sắc bén hơn – còn gọi cậu là chó?

Vee nghẹn họng, cậu tự hỏi mình đã làm gì mà khiến anh buông lời cay đắng như thế?!

- Rồi có muốn nói gì không?

Mark bắt đầu mất kiên nhẫn, anh quả quyết rằng nên cậu mà mở mồm ra hỏi thăm thông tin về Ploy anh sẽ đá cậu xuống xe ngay lập tức.

Vee dè dặt nói:

- Cái cô gái lúc nãy...

Kéttt!!!

Chiếc xe đột ngột phanh gấp để lại trên đường một vệt đen lớn kèm tiếng ma sát chói tai, dù đã cài dây an toàn thế nhưng nửa người trên của Vee cũng bị kéo ra phía trước theo quán tính, suýt thì đập đầu vào thành xe. Xe tấp lại ven đường ngay lập tức, Vee kinh hoàng nhìn sang Mark, vẻ mặt của anh âm trầm tựa như hung thần ác sát. Anh nhìn chằm chằm vào khoảng không trước mặt, im lặng không nói gì cũng không cử động gì hết. Vee chưa từng nhìn thấy bộ dạng khủng bố này của Mark, trong lòng lại kì diệu toát lên sự lo lắng chứ không phải là sợ hãi.

Không biết vì lí do gì nhưng rõ ràng là Mark đang ở một trạng thái hết sức kích động – điều này không tốt chút nào, nhất là với một người đang lái xe trên đường. Cậu sợ anh sẽ làm chính mình bị thương tổn.

Không khí trong xe trở nên ngột ngạt, Mark hạ cửa kính xe xuống, nóng nảy kéo cổ áo rộng ra, hít vào một hơi thật sâu. Mất một lúc Mark mới chậm rãi nói:

- Cậu muốn hỏi gì về Ploy?

- Anh không sao chứ?

- Nói! Cậu muốn hỏi gì về Ploy?

Giọng nói của Mark đanh lại, trở nên đầy nguy hiểm, Vee không tự giác mà khai hết:

- Cô ấy nói cô ấy với anh là thanh mãi trúc mã của nhau, em...em chỉ muốn hỏi xem có đúng là vậy không...?

- Đúng, thì sao?

- ...

Lại một khoảng lặng nữa xuất hiện. Vee ngơ ngác nhìn Mark, gương mặt đẹp trai như muốn khóc đến nơi. Mark nhìn cậu với ánh mắt soi mói, Vee không thể chống lại đôi mắt đáng sợ ấy, nghẹn ngào nói:

- Nghĩa là anh với cô ấy sẽ kết hôn với nhau à?

- ...

- Thật là như thế? Anh...anh sẽ cưới cô ấy à?

- ...

- Rồi anh sẽ không đi chơi với em nữa, anh sẽ không dẫn em đi ăn nữa đúng không?

- ...

Vee nhìn như sắp mếu đến nơi rồi, cậu không nói gì nữa, cũng không nhìn Mark. Cậu đang rất buồn, không hiểu sao buồn đến thế. Cậu cảm thấy mất mát một thứ gì đó, rất mơ hồ không thể gọi tên – dù không biết đó là gì nhưng chắc chắn nó có liên quan đến người con trai ngồi trước mặt cậu bây giờ. Dạo gần đây cậu cảm thấy Mark có một ảnh hưởng không nhỏ đến tâm trạng của cậu, thấy anh đến thăm mình cậu rất vui, anh về rồi cậu sẽ thấy trống trải, cậu rất thích ở bên cạnh Mark, rất mong chờ mỗi cuộc hẹn của cả hai. Chỉ cần nghĩ đến cảnh sau này Mark có gia đình riêng của mình, sẽ không còn để ý đến cậu nữa, cậu liền cảm thấy thật buồn, buồn nhiều lắm.

- Cậu chỉ muốn hỏi thế thôi à?

- Vâng.

- Cậu có muốn biết địa chỉ nhà và số điện thoại của Ploy không?

- Không.

- Cậu có muốn biết sở thích của Ploy hay mẫu người Ploy thích không?

- Không...Em hỏi mấy cái này làm gì?

Vee dứt ra từ nỗi buồn khó hiểu của bản thân, nhìn Mark đầy khó hiểu. Cậu mới không cần tìm hiểu về cô gái sẽ cướp mất Mark đi đâu!

Mark đột nhiên cười lên thành tiếng, nét mặt căng thẳng dần giãn ra. Tảng đá đè nặng trong lòng được gỡ bỏ, hóa ra tên cún ngốc này sợ bị mất đi người chơi cùng nên mới hỏi đến chứ không phải là vì đã để ý đến Ploy. Đúng vậy, cái tên này thì làm sao có thể hiểu được mấy chuyện tình cảm nam nữ cơ chứ. Vậy mà anh lại đi lo lắng không đâu, biểu hiện vừa rồi của anh chắc dọa cậu sợ rồi nhỉ? Đúng là thất sách quá.

- Gia đình tôi và gia đình Ploy có quen biết, thỉnh thoảng có qua lại nói chuyện làm ăn, tôi học chung với cô ta từ hồi tiểu học đến trung học, cũng miễn cưỡng gọi là có quen biết. Thanh mai trúc mã ấy à...chỉ là cô ta tự nhận mà thôi.

- Vậy...vậy anh với Ploy sẽ không yêu nhau, sẽ không kết hôn đúng không?

- Cậu mong tôi cưới Ploy hay là không? – Mark nhướng mày hỏi Vee, cái vẻ mặt nóng vội của cậu làm anh thấy rất mong chờ câu trả lời.

- Tất nhiên là KHÔNG!

Vee vội vàng trả lời, cậu căng thẳng nói thêm:

- Anh còn trẻ mà, lo toan sự nghiệp trước đã, đừng vội lập gia đình, phiền lắm phiền lắm!

- Cậu cũng rất phiền đấy!

- Em em em không phiền! Thật mà! Em không phiền đâu!

Mark bật cười. Ừ, với anh thì cậu chẳng phiền gì cả. Mà cho cậu có phiền nhiễu anh nhiều đi chăng nữa thì anh cũng sẽ chấp nhận, kiên trì của anh dành cho cậu chắc chắn không bao giờ thiếu.

Mark vò rối mái tóc đen nhánh của Vee, nhìn con cún bự nôn nóng sắp sửa bốc khói mà không khỏi cười một cái, anh thoải mái nói:

- Được rồi, không kết hôn cũng không yêu đương, tôi chỉ dành thời gian chơi với cậu thôi, được chưa?

..............

Note: Bắt đầu gay cấn sóng gió rồi anh chị em ơiiiii nhưng mà tình cảm của 2 người cũng nhờ đây mà tiến triển lên rất nhiều. Mọi người muốn Ploy lên sóng mấy chap đây? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vui