Chương 81: Các tự (bản thân mỗi người) (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hõn nửa tháng trôi qua.

Hoa hạnh trong viện cũng ðã rụng không ít, trên cành bắt ðầu mọc ra mầm mới. A Kỷ rốt cuộc cũng không ðiên cuồng ãn nữa, có thể khống chế tốt thuật biến ảo của mình rồi.

Nhýng A Kỷ không nghĩ ðến, khi nàng có thể dùng thuật biến ảo hóa thành một mỹ nam tử ðứng trýớc mặt Lâm Hạo Thanh, câu ðầu tiên hắn nói cý nhiên là: "Cũng tốt, nên rời khỏi ðây rồi."

Thế nên Ân Ngữ không nói lời nào, xoay ngýời thu dọn ðồ ðạc, lập tức ðýa một bao phục cho A Kỷ, nói: "A Kỷ, ngýõi nên ði xuống phýõng nam."

A Kỷ tiếp nhận bao phục trong tay Ân Ngữ, có chút buồn bã, nàng nhìn bao phục lại ngẩng ðầu nhìn Lâm Hạo Thanh cùng Ân Ngữ, lập tức biến lại dáng vẻ của bản thân, vẫn chýa nói lời nào, liền nhìn thấy Lâm Hạo Thanh nhíu mày, nàng biết ý, biến về dáng vẻ nam tử, gật ðầu có chút khó hiểu:

"Sý phụ, hai ngýời không ði cùng con ý?"

"Ta vẫn còn chuyện chýa làm xong. Sau này, sẽ không ði cùng ngýõi nữa." Lâm Hạo Thanh nhìn gýõng mặt thẩn thờ của A Kỷ, tiếp "Nhớ kĩ lời ta nói, cõi Bắc, Kinh Sý ðều không ðýợc ði, không ðýợc lộ mặt thật trýớc mặt ngýời khác, không ðýợc sử dụng sức mạnh của ngự yêu sý."

A Kỷ gật ðầu: "Con ðều nhớ rồi, nhýng mà......sý phụ......tại sao lại không ðể con ði cùng hai ngýời vậy?"

"A Kỷ ngoan." Ân Ngữ khẽ xoa ðầu nàng, "Bọn ta không phải muốn bỏ mặc ngýõi, chỉ là nõi bọn ta phải ði, ngýõi không thể ði ðýợc."

A Kỷ khó hiểu: "Muội không thể ði ý? Hai ngýời muốn ði cõi Bắc? Hay là Kinh Sý?"

Không ðợi Ân Ngữ ðáp nàng, Lâm Hạo Thanh liền nói: "Ngýõi không cần biết, cầm lấy hành lí, xuống nam ði."

"Con......" A Kỷ ôm bao phục càng thêm mõ hồ "Nhýng con nên ði ðâu......nên làm gì ðây......"

Lâm Hạo Thanh nhìn nàng, im lặng một lúc, hắn tiến về phía trýớc, bắt lấy vai nàng, ðẩy nàng ra ngoài, cửa lớn trýớc mặt, Lâm Hạo Thanh ở sau lýng nàng ðẩy nàng tiến về phía trýớc cho ðến khi ðến bên cửa, sau ðó, không nói lời nào, bàn tay sau lýng nàng vừa dùng sức, khẽ vang lên một tiếng, nàng bị ðẩy ra ngoài, mà cũng trong giây phút ấy, A Kỷ nghe thấy giọng nói của hắn trầm thấp bên tai nàng:

"Ngýõi sẽ tìm ðýợc nõi mình muốn ði, việc mình muốn làm."

Thanh sắc không trầm bổng, giọng ðiệu vẫn nghiêm túc nhý thýờng ngày nhýng nàng bỗng cảm nhận ðýợc vài phần ý vị ấm áp.

Khi nàng quay ðầu lại, muốn nhìn Lâm Hạo Thanh thêm lần nữa, sau lýng vang lên một tiếng "sầm", cửa ðã ðóng lại.

Chóp mũi nàng ðụng vào cánh cửa bụi bẩn, khiến cho cả mũi ðều là bụi.

Nàng ôm bao phục, ngây ngốc ðứng trýớc cửa hồi lâu, trong lòng nàng vẫn có chút bất an, cố gắng suy nghĩ, chẳng lẽ gần ðây bản thân ðã làm chuyện gì sai trái khiến Lâm Hạo Thanh không vui chãng?

Nàng ngồi xổm ngoài cửa nửa ngày, nhýng sau ðó, gõ cửa lần nữa, trong nhà cũng không còn tiếng ðáp lại. Nàng mặt dày, ðẩy cửa tiến vào trong......

Trong viện hoàn toàn yên ắng, cánh hoa hạnh rõi trên ðất không ngýời quét, trong ðình viện là một mảnh tiêu ðiều.

Chýa qua nửa ngày, trong viện ðã không có ai.

Nàng ngây ngốc trong viện một lúc, chỉ ðành xoay ngýời rời ði, ði ra tiểu viện, bãng qua rừng hạnh, khoảnh khắc nàng býớc ra rừng hạnh, rừng hạnh sau lýng ðột nhiên hóa thành cõn mýa hoa, chầm chậm rõi xuống, bị gió thổi ði, xuyên qua tóc nàng, xoay chuyển trong không trung, lập tức hóa vô hình, nàng ngoảnh ðầu nhìn lại, sau lýng không còn rừng hoa hạnh nào nữa, ánh mặt trời chiếu xuống, nõi này chẳng qua chỉ là một mảnh cỏ dại bình thýờng ðến không thể bình thýờng hõn.

Ðột nhiên, trong lòng A Kỷ trống rỗng nhý mọc lên mấy tấc cỏ dại, nàng bỗng cảm thấy bản thân biến thành lục bình không rễ, không biết phải trôi về ðâu, không có phụ mẫu, một thân bí mật không có cách nào giải ðáp, trên thế gian này, nàng vô danh mà ðến, vô danh lớn lên lại vô danh quay về thành một ngýời cô tịch......

Lần nữa không có ngýời ðể dựa dẫm, nàng cắn cắn rãng, chỉ ðành một mình býớc trên con ðýờng xuống nam.

Trên một ðýờng xuống nam này, vẫn có thể nhìn thấy càng nhiều phồn hoa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#huyền