Ngươi Cái Gì Cũng Không Biết - 你不知道的事

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phác Xán Liệt - người yêu tận tâm bảo hộ

Vừa tắm rửa xong. Đẩy cửa ký túc xá ra, Phác Xán Liệt đã thấy Bạch Hiền nằm ngủ say trên giường, tiểu tử kia trông mệt muốn chết rồi, còn lại hầu như một chút cũng không được nghỉ ngơi, hơn nữa ngày hôm qua cố gắng hết sức hoàn thành concert ở Đài Loan, trên sân khấu liền thoã sức vui chơi, trên người lại còn đều toả ra mị lực vạn nhất đẹp trai. Ngày hôm nay còn mất đến 5 giờ đồng hồ để bay về Hàn Quốc trình diễn ca khúc mới trên sân khấu, tối nay còn có một buổi ký tặng fan.

Nhìn Bạch Hiền lại vô cùng yên bình mà nhắm mắt ngủ, Phác Xán Liệt nhịn không được đưa tay thập phần cưng chiều cẩn thận vuốt nhanh qua chân mày y. Hiện tại chính là mệt mỏi chồng chất. Mệt đến ở trên sân khấu chỉ dùng tay lau lướt qua mồ hôi, xuống khán đài lại không còn sức lực lau đi mặc cho mồ hôi tùy ý chảy tứ tung trên mặt. Mệt đến mồ hôi khô lại lại không chịu được gió mạnh, cho ngươi mấy ngày hôm trước bị cảm một trận, giọng khàn đến nỗi hát cũng không nghe rõ âm tiết. Mệt đến ngươi cũng không có cách nào cùng ta nhìn về phía ngươi khi ánh mắt chạm nhau. Đứa ngốc, ngươi làm sao biết ta có bao nhiêu đau lòng, bao nhiêu thích ngươi a ? Thứ tình cảm ẩn giấu sâu trong nội tâm hiện tại đều là đã dâng lên rất cao rồi a.

Đúng là từ lần đầu gặp mặt đã thích ngươi mà. Hình như là người quản lý đến giới thiệu thực tập sinh mới của công ti, sau này có cơ hội liền gặp gỡ sau. Hay là do sống chung cùng một ký túc xá nên lâu ngày một cách chậm rãi đối với ngươi mà sinh ra động tâm ? Hay là đang nhìn thấy Chung Nhân đang mãi mê ngắm nhìn ngươi liền lườm hắn đến cháy mắt mới phát hiện ta vạn nhất không thể đem ngươi giao cho người khác.

Bạch Hiền ngủ rất sâu, liên tục phát ra tiếng rên rỉ vô cùng nhỏ, hảo là rất khả ái a. Đúng vậy, chính là rất khả ái. Nghĩ lại liền cảm thấy ngươi muốn có bao nhiêu đáng yêu liền có bấy nhiêu a. Nhìn ngươi mỉm cười, nhìn ngươi hát, nhìn ngươi tập vũ đạo, hình như mỗi thứ ta đều muốn sở hữu. Đều muốn ích kỷ cất giấu, ngoài ta ra liền không một ai được nhìn ngắm bộ dạng của ngươi.

Thế nhưng, không dưng mọi chuyện lại mâu thuẫn như vậy ? Ngươi là ca ca, ta là đệ đệ, thời thực tập sinh ở bên cạnh cùng nhau cố gắng như vậy, chúng ta lại cùng một nhóm, là một phần nhỏ trong số tất cả những người còn lại trong một nhóm nhạc. Số phận tại sao muốn trêu ngươi như vậy ? Phác Xán Liệt ta nam tử hán đại trượng phu như thế nào lại đi yêu một nam nhân ? Trước đây cũng từng gặp gỡ qua nữ nhân còn tính toán làm thế nào để tiếp tục lâu dài mà ?

Ai, không muốn nghĩ nữa, đi ngủ a!

Phác Xán Liệt lặng lẽ bò lên giường Bạch Hiền. Nga! Bọn hắn chính xác là ngủ cùng một giường, có trách liền trách công ty keo kiệt chỉ phân phát cho mỗi hai người cũng chỉ có một chiếc giường. Bất quá, chính là nhờ loại keo kiệt này, cũng không thể làm khác liền phải ngủ cùng một giường, ta cùng hắn nhất định có thể đắp chung một chiếc chăn đích thị đây là duyên phận a !

Nhưng mà lần đầu cũng không thể ngon giấc được, kỳ quái cơ thể càng mệt mỏi muốn nghỉ ngơi, rồi như thế nào lại không thể ngủ được trằn trọc vô cùng thống khổ. Liền nghĩ đến hoàn cảnh hiện tại, hình như cứ như vậy cảm thấy không tồi a, có thể cùng ngươi trò chuyện, cùng ngươi đứng trên sân khấu, cùng ngươi quay về ký túc xá. Nhưng mà dù sao đi nữa, nghĩ kỹ lại, liền cảm thấy ít khi có thể một chút thân mật mà quan tâm ngươi nha.

Đứa ngốc nhà ngươi làm sao biết nơi này còn có một người ngày đêm muốn tận tâm bảo vệ ngươi a, còn có, đây là trái tim của Phác Xán Liệt ta, nếu ngươi muốn liền có thể tuỳ ý lấy đi.

Thời khắc đã tới, đêm trước ngày diễn ra showcase, ngươi trốn trong chăn, giả vờ là đang ngủ, thế nhưng vai lại không ngừng run rẩy, bản thân ta biết là ngươi khóc, thế nhưng ta nhưng lại không có cách nào phá vỡ vỏ bọc nguỵ nam tử hán kia... Cứng cỏi. Sở dĩ chỉ là yên lặng đặt tay lên vai ngươi, cho ngươi sự an ủi. Thực xin lỗi ! Điều ta có thể làm cũng chỉ có như vậy đi.

Nói đến sân khấu ngày đó, vốn là do ngươi quá khẩn trương lại tới quá gần phía trước sân khấu ở phần Solo thì bị khói lửa từ trong pháo hoa phun vào mắt, nhìn bộ dạng ngươi không có tiền đồ một tay che mắt liền tiếp tục trình diễn tiếp tiết mục còn chưa hoàn thành, ngươi có biết hay không trong một khắc lòng ta toàn bộ đều là tan nát.

Chính nhờ PD đại nhân xem trọng vấn đề an toàn, lập tức cho lệnh ngừng diễn. Phác Xán Liệt vô cùng kích động lao đến quỳ xuống bên cạnh giúp Tiểu Bạch xem xét vết thương.

" Bạch Hiền Bạch Hiền, ngươi hiện tại bị làm sao ? đau nhiều không ? Có phát sinh chuyện gì hay không ?"

Lập tức là đi đến bệnh viện lo cho sức khoẻ của ngươi. Ngươi có biết ta lo lắng bao nhiêu, nhìn ngươi quỵ ở trên sân khấu ta hận không thể khiến người bị lửa pháo hoa phun trúng là ta nha, đau nhức gấp một vạn lần cũng không vấn đề gì, chỉ muốn ngươi hảo tốt, hảo bình an.

Ngươi cư nhiên chỉ biết cười nói "không sao không sao. Sẽ không mù, mọi người không cần lo lắng cho ta nha". Ngươi chính là như vậy a, chính là đau nhức muốn chết cũng sẽ không nói ra miệng, tiếp tục miễn cưỡng cười.

"Không sao cái đầu ngươi a!"

Gần đây Chung Nhân cùng ngươi lại vô cùng thân thiết ! Ta đọc bao nhiêu fanfic gần đây cũng luôn luôn nhắc tới ái tình của hắn và ngươi, fanfic vốn chính là dùng để tự luyến, vậy còn bọn vạn nhất tự luyến vô cùng chuẩn đâu rồi ? Lúc nào trong truyện của bọn họ cũng nhắc tới ta và ngươi mà. Trong đó lúc nào cũng nói đến tình tiết ngươi có thai con của ta nha.

Ngươi nói ta luôn tình nguyện làm cho ngươi đều thấy ta đối với ngươi một mực cưng chiều như vậy là không tốt ? Kỳ thực ta cũng thấy bản thân cưng chiều ngươi quá nhiều. Show Champion ta chủ động quấn dây Ruy băng vào cổ ngươi, ngươi nhất định không biết ta bình tĩnh trói ngươi vào thì nội tâm có bao nhiêu kích động a. Sợ ngươi trách ta như thế nào lại ngây thơ như vậy. Thế nhưng yêu một người, chuyện đem hắn đi trói lại, vốn chính là chuyện thường tình a.

Thế nhưng Phác Xán Liệt đeo ruybăng cho ngươi chính là về sau ta lại hối hận, sợ mọi người sẽ đánh giá Phác Xán Liệt ta như thế nào lại trước mặt mọi người làm loại chuyện kỳ quái như vậy. Sợ mọi người biết chuyện này sẽ nói hươu nói vượn khiến ngươi cảm thấy phiền toái không cần thiết, sở dĩ như vậy liền liên tiếp trong vài ngày tới không dám cùng ngươi thể hiện vài cử chỉ thân mật a.

Sở dĩ ngày đó có buổi ký tặng, mới có thể kéo tay Khánh Thù ngồi cạnh mà không phải là ngươi, muốn tiết lộ cho giới báo chí biết Phác Xán Liệt ta đối xử với người nào cũng đều là giống nhau, không có thiên vị ai nha. Các ngươi cũng không nên suy nghĩ nhiều về việc đó nữa. Khi ổn định chỗ ngồi cho Khánh Thù cạnh bên thì trong nháy mắt ta thực hối hận. Vì sao nhất định phải che giấu ? Nhất định là khi thích một người trong lòng chính là muốn che giấu mà.

Khi thấy ngươi vẻ mặt thất thần tiêu sái rời khỏi chỗ bên cạnh ta chuyển qua chỗ bên tay phải Khánh Thù thì ta cũng vô cùng mơ hồ bất an. Ngươi vì cớ gì mà đổi chỗ, ta có phải hay không đã làm gì sai a? Làm như vậy là không phải có hơi quá đáng sao ? Coi như là tạm thời che giấu thân phận, nếu muốn ta kéo tay ngươi một cái như vậy liền có quan hệ mà ?

Sau lại vài ngày ngươi đối với ta đều là tránh né, đều là hờ hững. Ngươi có phải hay không đang tức giận ta a ? Ta lại chính là một mực ở trước mặt báo chí làm cho họ không có bằng chứng gì để bêu xấu ngươi thế này thế kia, chẳng qua cách chứng minh có hơi quá đáng một chút. Ta tài thật là đứa ngốc a, Bạch Hiền không nên tức giận có được hay không ? Ta tình nguyện cho ngươi đánh đập hã giận có được hay không ?

" Tiểu Bạch hư như vậy đều là do ta một mực cưng chiều nuôi nấng nha!"

Hôm trước ngày sinh nhật ngươi một ngày, fan liên tục hỏi ta Bạch Hiền ngươi thứ thích nhất là gì ? Ta trả lời bọn họ thứ ngươi thích nhất là ta nha, nhất quyết giữ lấy ta phong ta làm lễ vật dâng tặng ngươi a. Không nghĩ tới ta len lén trả lời bọn họ thì ngươi ôm khư khư sau lưng ta, lúc đó ngươi trở lại bộ dạng khôi hài nói ta ấu trĩ a.

Ngày hôm sau sinh nhật ngươi ta đối với bọn họ vô cùng mạnh miệng tuyên bố: Ta cùng Bạch Hiền chính là đang yêu nhau a. Bọn họ nghe xong liền xôn xao bàn tán, còn có tiếng hú hét, hình như đều rất vui vẻ. Ngươi nhìn về hướng ta lại trưng ra bộ mặt ghét bỏ ra sức khoát khoát tay. Nhìn xem thứ hào quang phát ra từ trong mắt ngươi bao nhiêu mị lực a? Làm cho ta nhịn không được liền muốn dùng một đời hảo hảo yêu thương ngươi. Bởi vì ngươi là tiểu bảo bối của ta nha. Đứa ngốc a.

Qua đường cũng muốn nắm tay ngươi mà dắt đi, nói một cách chính xác, ở sân bay nhiều lúc cũng muốn nắm tay kéo ngươi đi. Hoàn toàn có thể một lần kéo lấy tay ngươi, nhưng mà dùng mọi cách cũng chính là không đủ dũng khí nắm tay, chỉ có thể xuyên qua vài lớp quần áo vô tình mà cố ý đụng chạm ngươi, ngươi bởi vì luyện tập thâu đêm mà cách tay cũng gầy gò không ít, ta thực sự là hảo muốn kéo tay dắt ngươi đi a. Thử nghĩ xem mười đầu ngón tay đan xen vào nhau, ngươi có biết hay không nó thật tốt đẹp mà.

Bạch Hiền a, đang ngủ sao? Ngươi sẽ ở trong giấc mơ của ta sao? Ta như vậy thích ngươi, ngươi có phải hay không cũng có chút cảm giác với ta đi. Nếu như ta bảo vệ ngươi coi như là một loại tình cảm, thử nói xem ta tận tâm bảo về ngươi xét về mọi mặt cũng rất khá mà, vậy ra tình cảm của ta cũng không nhỏ. Ta hiện tại muốn ôm ngươi thật sâu vào trong lòng, một mực không để ai chạm vào nha!

Có thần mới hay Bạch Hiền trong lòng Phác Xán Liệt hiện tại đã chiếm một khoảng lớn như gốc liễu rồi a!

Bạch Hiền - người yêu tận tâm tiếp tục yên giấc.

Nghe thấy hắn đã tắm rửa xong liền có tiếng mở cửa, Bạch Hiền lập tức ngã xuống giường, làm bộ ngủ thật say, kỳ thực có chút không quen, chỉ là, sợ Phác Xán Liệt trông thấy bộ dạng mình mệt mỏi chật vật, bởi vì gần đây lịch diễn quá chặt chẽ, khiến cho bọng mắt đã thâm hiện tại chính là thâm thêm không ít. Cody tỷ tỷ hoá trang thì cũng nhịn không nói trắng ra với Bạch Hiền, thời gian gần đây đều là rất cố gắng trang điểm che đi khuyết điểm quầng thâm mắt cho ngươi nha, nếu không như vậy cho mắt ngươi thâm đen một điểm đậm, báo chí đều sẽ nói công ty chính là ngược đãi ngươi mà. Bạch Hiền nghe xong, mỉm cười

" Đa tạ tỷ tỷ. Tốn công trang điểm kỹ một chút chiếu cố bọng mắt của ta nha !"

Thực ra mà nói thì lịch diễn dày đặc cũng chỉ là nguyên nhân thứ nhì. Trọng yếu là muốn ở trước mặt báo chí bảo đảm được vẻ sáng láng, buổi ký tặng thì phải vô cùng chú ý đến muốn ngáp một cái cũng không thể, nếu như để cho báo chí nhìn thấy nhất định sẽ nói công ty chính là không để cho gà nhà nghỉ ngơi và vân vân đi. Chính là phải trông coi biểu tình trên mặt thật tốt, đừng cho bọn họ lo lắng.

Hiện tại, sau một hồi suy nghĩ mông lung không dưng cảm thấy ấm áp toả ra chỗ chân mày, làm cho Bạch Hiền ngứa ngáy liền run rẩy một chút, lần trước lúc làm skinship cũng như vậy, người kia lúc nào cũng mang đến chút cảm giác ấm áp, tựa như bản thân của hắn lúc nào cũng toả ra ấm áp như vậy, nếu như người khác ấm áp tựa gió xuân, thì Xán Liệt hắn ta lại chính là ấm áp như ánh dương rạng sáng.

Đúng! Hắn chính ta là tiểu thái dương a, còn nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy hắn đứng trong phòng tập sau khi ta được người quản lý dẫn đi tham quan vì mới gia nhập vào công ty, sau khi tự giới thiệu thì chính là bầu không khí trong phòng tập có chút căng thẳng, ai cũng không chịu mở miệng nói câu nào. Đúng vậy a! Bạch Hiền là được tuyển vào công ty vô cùng muộn, được chọn cũng bởi nhờ giọng hát, bọn người kia sau quá trình thực tập sinh không muốn nói là đã rất lâu lại chuẩn bị debut thành một nhóm nhạc, xem ra là tiền bối nha. Ta ở đâu lại vô cùng đột ngột xuất hiện muốn chen chân vào cùng ra mắt, ta nhất thời cảm thấy bản thân không xứng liền vô cùng xấu hổ cúi gầm mặt, ta chính là muốn khóc nha. Phác Xán Liệt nhìn thấy liền chủ động nở một nụ cười vạn nhất ấm áp, quay qua Bạch Hiền.

" Hoan nghênh ngươi a, chăm chỉ luyện tập liền có thể thật tài giỏi nha. Đừng khóc đừng khóc"

Ta lúc đó, liền bị nụ cười của hắn hút hồn a. Trên người hắn từ trên xuống dưới đều là sinh ra cho người đối diện cảm giác bình an, làm cho Bạch Hiền cảm thấy vô cùng được an ủi. Cứ như vậy chậm rãi xuất sắc trở thành bạn thân.

Bạch Hiền đang suy nghĩ, nếu lúc đó không có Phác Xán Liệt tiến tới nói vài câu an ủi như vậy, cho ta động lực cố gắng, e là không có nhanh như vậy hằng ngày cố gắng luyện tập bây giờ debut liền hoà nhập làm một đội hình xuất sắc với bọn họ. Là hắn, làm cho mình có chút trọng lượng trong mắt mọi người a. Phác Xán Liệt a, thực sự rất cảm tạ ngươi. Bạch Hiền làm bộ ngủ thật say, trở lại bộ dạng rên rỉ vài tiếng nho nhỏ như thường ngày.

Cảm giác được Phác Xán Liệt lặng lẽ bò lên giường, đúng vậy, bò tới chính là ngủ chung trên giường, công ty không có chiếu cố cho mỗi người một giường riêng, bản thân mình chỉ vô cùng sợ lạnh, Phác Xán Liệt trên người luôn luôn mang theo luồng khí ấm áp cam tâm tình nguyện bao bọc Bạch Hiền. Thật là thật tốt quá. Phác Xán Liệt a, lúc nào cũng cung cấp ấm áp cho Bạch Hiền. Ta khi cảm nhận nó, liền quên trời quên đất. Cũng là bởi vì ... được cảm giác ấm áp này vây quanh, từ lúc nào, hình như đã bắt đầu thích Phác Xán Liệt rồi nha.

Thế nhưng, lý lẽ nằm ở đâu, ngươi là đệ đệ, ta là ca ca, thời thực tập sinh ở bên cạnh cùng nhau cố gắng như vậy, chúng ta lại cùng một nhóm, là một phần nhỏ trong số tất cả những người còn lại trong một nhóm nhạc. Số phận tại sao muốn trêu ngươi như vậy ? Bạch Hiền ta làm sao có thể thích một nam nhân ? Trước đây còn ở trường học thường xuyên gặp gỡ với nữ sinh cũng có nghĩ đến chuyện lâu dài đi ? (đoạn này quen quen)

Còn có, hôm đó, trên sân khấu, cùng một bài hát tròng mắt ta ra sức mở to nhìn ngắm ngươi ra sức thực hiện vũ đạo, ta lui ra phía sau cùng lúc nhìn ngươi đang ở trước mặt ta vô cùng anh tuấn RAP, thực sự rất tuyệt a, âm thanh cổ họng phát ra trầm thấp mê người, vóc dáng cao gầy, khí phách cuồn cuộn, mỗi một động tác đều là như phát ra hào quang toả sáng a. Ta từ lâu hình như ghi nhớ toàn bộ động tác của ngươi, mỗi lần được nhìn ngắm đều là thơ thơ thẩn thẩn, ngu ngu muội muội. Não ta rõ ràng không thực to lắm, nhưng toàn bộ đều chứa hình ảnh của ngươi a!

Ngu ngốc a, ngươi làm sao có thể nhận ra.

Nơi này còn có một người muốn ngươi toàn tâm toàn ý bảo vệ a, Biện Bạch Hiền ta cam tâm a, nhớ a, cũng có thể nhìn xem trong tâm ngươi ít nhiều cũng có có đi.

Thời khắc rốt cục vẫn phải đến a. Đêm trước ngày diễn ra showcase, nghĩ ngày mai sẽ chính thức ra mắt với tất cả mọi người a, bọn họ sẽ chào đón ta sao, sẽ chán ghét ta sao, mong muốn có tài năng liền không bị ghét bỏ sao, kiên trì liễu lâu như vậy cũng chỉ là để thực hiện ước mơ. Rốt cục vào ngày mai sẽ thực hiện ư, nếu như bị bọn họ ghét bỏ liền lung lay bỏ đi ý chí à. Nghĩ như vậy, Bạch Hiền không hiểu sao nước mắt lại đột nhiên đang lúc ngăn không được liền chảy ra, đừng khóc a, đừng khóc, nhịn xuống, càng nhịn xuống, vai lại càng là run rẩy mạnh hơn.

Đột nhiên Bạch Hiền cảm thấy trên vai lần thứ hai truyền đến cảm giác ấm áp, là Phác Xán Liệt a, hài tử này xem ra là đang giả ngủ, Phác Xán Liệt nhất định cũng rất tài giỏi nha, trải qua nhiều năm thực tập sinh như vậy vẫn kiên trì đến bây giờ, thực sự rất rất giỏi đi. Đúng vậy. Ta cũng vậy phải kiên cường, dạ dạ, biết rồi, không phải cũng chỉ là ra mắt thôi sao? Cũng không có gì lớn, bất kể thế nào cũng chính là còn có Phác Xán Liệt cùng ta đứng chung ở trên sân khấu a, cùng nhau ăn cơm a, cùng nhau quay về ký túc xá a.

Thế nhưng, nhiều thứ cùng nhau làm như vậy, nhưng không có một người nào, không có một lý do nào cùng ngươi mến nhau, ngươi thử nói xem ?

Cái sân khấu ra mắt ngoài kia, vừa nghĩ tới ở trước mặt người nhiều như vậy hát hò nhảy múa, Bạch Hiền trong lòng chính là khẩn trương muốn chết, bàn tay vẫn đổ mồ hôi.

Diễn tập sân khấu bắt đầu rồi, tâm trạng quá mức khẩn trương lại muốn biểu hiện thật tốt, Bạch Hiền đi tới phía trước sân khấu chỉ muốn gần với mọi người, không ngờ trong nháy mắt khói lửa phun ngập trời, ngay lập tức cảm giác nóng rát truyền tới trong đôi mắt, doạ Bạch Hiền sợ toát cả mồ hôi lạnh, thế nhưng quản lý lại không nghe thấy, bất kể, đau đớn trong tròng mắt được kiểm soát một hồi, lúc này PD đại nhân hình như phát hiện pháo hoá gặp sự cố, lập tức ra lệnh âm nhạc ngừng, ta cũng vậy hết sức đau đớn mà khuỵ xuống.

" Bạch Hiền Bạch Hiền ngươi có bị làm sao không, đau không? Có xảy ra chuyện gì hay không?"

Hiện tại là đi bệnh viện a. Nhìn thấy Phác Xán Liệt mặt táo bón tâm tình như mắc kinh phong liên tục hỏi "Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?" làm ta thiếu chút nữa từ đau mắt trở thành cười điên cười dại, ta dụi dụi mắt, thử mở mắt ra nhìn các thành viên, trong nháy mắt chính là thấy Phác Xán Liệt vì lo lắng mà trợn tròn mắt, không được, không thể để cho Phác đại nhân lo lắng. Vì vậy ta nhu thuận đối với hắn cười cười "Không vấn đề gì, sẽ không mù, một chút cũng không có chuyện gì, không cần lo lắng"

Đi vào phía sau sân khấu nghỉ ngơi một chút sau đó tiếp tục buổi diễn tập, mặc kệ thế nào, sân khấu mới là quan trọng nhất, nhất định không nên bởi vì cá nhân ta mà ảnh hưởng các thành viên, sân khấu ra mắt ngày hôm nay của chúng ta mới là quan trọng a.

Phác Xán Liệt a, ta sẽ không ngã xuống, vì các thành viên, và sẽ vô cùng hoàn hảo trên sân khấu, ta nhất định sẽ hảo hảo thể hiện tốt.

Thời gian sau, Bạch Hiền đi theo Phác Xán Liệt kể chuyện trên báo có viếc fanfic, hơn nữa là fanfic về mình là Chung Nhân, chính là nghe xong mà cười đến chảy nước mắt. Đúng vậy a, gần đây mình và Chung nhân chính là rất thân mật a. Bất quá bọn họ có đúng hay không cũng sẽ viết mình và Phác Xán Liệt mà. Bọn họ có thể hay không phát hiện Bạch Hiện thực sự chất chứa nội tâm vô cùng bí mật mà.

Còn phải nhắc, Show Champion, sau khi chào cảm ơn thì còn có vô cùng nhiều dây Ruy băng trên trời rơi xuống, ta cũng muốn đòi một cái. Đột nhiên trên cổ cảm giác ngứa ngáy, nguyên lai là tên Phác Xán Liệt kia tự đeo Ruy băng cho Bạch Hiền, nhất thời khẩn trương đến cả người đều gồng thẳng lên. Ta lúc đó nhất định là bị ma xui quỷ khiến, đứng yên một chỗ không dám động đậy, ngơ ngác đứng yên để cho Phác Xán Liệt đeo ruy băng, ta có phải hay không thoạt nhìn vô cùng giống một con chó nhỏ mà.

Sau này lại, còn có một buổi ký tặng, rất nhanh trước khi bắt đầu, nghe Khánh Thù gọi tên của ta, vì vậy ta nhanh chóng chạy tới, thấy Phác Xán liệt đưa tay qua, tưởng muốn kéo ta qua ngồi cùng, liền thuận theo giơ tay lên, thế nhưng, người Phác Xán Liệt muốn kéo lại chính là Khánh Thù a, thì ra không phải là ta a, Bạch Hiền nội tâm âm thầm tự trách đi tới bên cạnh Khánh Thù chậm rãi ngồi xuống đợi buổi ký tặng bắt đầu. Ta thực sự là ngu ngốc a, chẳng qua là một lần đeo ruybăng thôi, ta liền tưởng có thể tự tung tự tác a. Lần sau bất quá nếu có như vậy đi, sẽ cho Phác Xán Liệt tự tay sắp xếp a.

Hôm trước sinh nhật, đến phiên Phác Xán Liệt ở trước mặt mọi người nhắn lại, hắn cư nhiên nói với mọi người là ta thích hắn, đem hắn trở thành lễ vật đưa cho ta được rồi. Nhìn đến đây Bạch Hiền thực sự cả kinh, bị nhìn xuyên thấu sao. Làm sao bây giờ? biểu hiện không rõ ràng mà, còn là cất giấu kỹ a.

Ngày sinh nhật, Phác Xán Liệt cư nhiên làm trò trước mặt mọi người nói ta cùng hắn đang yêu nhau a, bọn họ hình như đều rất hưng phấn hoan hô, thế nhưng Bạch Hiền lại bị doạ sợ đến cháng váng mặt mày. Như vậy không tốt sao? Thật là cấp Phác Xán Liệt đem đến gánh nặng rồi đó. Xem ra sau này có thể yêu cầu sửa chữa a.

Trên đường từ ký túc xá đến phòng tập, lúc ở trên đường, lúc ở sân bay, đều là phải đi nhanh một chút, đi lên trước tiên, như vậy là có ý tránh nhìn phải người kia lại đều bị fan bắt gặp chụp lại sau có còn viết thành fanfic thì hắn sẽ phát hiện ra a.

Thế nhưng Phác Xán Liệt ngươi thực sự vóc dáng rất cao a, ta đi nhanh như thế nào đi nữa vẫn là sẽ bị ngươi đuổi theo, sau đó kéo ta, ngươi không biết ngươi kéo ta một lần, lòng ngực ngươi liền kéo tới gần lưng ta một chút sao? Cùng ngươi mỗi một lần đụng chạm đều mang theo loại cảm giác ấm áp làm động tâm a. Bất quá, may là không có dắt tay a, nếu như là dắt tay... ta sẽ khẩn trương đến không có cách nào để có thể bước đi a. Nhưng phải chi có được một lần dắt tay hẳn là tốt, hình như dùng lòng bàn tay để cảm thụ một người, mang đến cảm giác ấm áp cho một người liền tốt hơn a.

Phác Xán Liệt a, đang ngủ nha. Ta sẽ gặp ngươi ở trong giấc mơ đúng không? Ta chính là thích ngươi, ngươi có hay không đối với ta cũng có chút động tâm mà. Nếu như âm thầm bên cạnh ngươi là một loại tình cảm, ta có phải hay không ở bên cạnh ngươi tuyệt đối yên lặng khá tốt mà? Xem ra tình cảm ta đối với ngươi thực không tồi đi. Một mình từ từ cảm thụ cảm giác ấm áp ngươi mang đến thực sự khiến loại tình cảm này dâng lên không có hồi kết mà.

Người yêu tận tâm tận lực suốt đời bên cạnh yêu thương ngươi.

=== HOÀN ===

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro