Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi màn đêm buông xuống, khu rừng trở nên huyền bí và đầy bí ẩn. Bóng tối sâu thẳm bao phủ mọi ngóc ngách, mang theo sự im lặng chết chóc và những âm thanh mờ ảo của quái vật đang rình rập. Trong những giờ tối tăm này, khi những sinh vật đáng sợ hoạt động mạnh mẽ nhất, không gian trở nên đặc biệt nguy hiểm

Cô gái với dáng người mảnh mai nhưng cường tráng, di chuyển cẩn thận qua các lối mòn hẹp. Cô mặc một bộ quần áo đơn giản nhưng linh hoạt, vừa đủ để bảo vệ nhưng không gây cản trở. Đôi mắt sắc bén của cô quét qua bóng tối, luôn cảnh giác với mọi nguy hiểm tiềm ẩn. Cô biết rõ rằng, dù chỉ một sơ suất nhỏ cũng có thể dẫn đến cái chết trong đêm tối này

Khi trời hoàn toàn tối, tiếng gầm rú của quái vật vang vọng trong không gian tĩnh lặng. Cô theo dấu vết của âm thanh, dẫn cô đến một cảnh tượng không thể ngờ tới. Một cô gái trẻ, đang bị một con quái vật Sói Quỷ to lớn và hung dữ tấn công, nằm gục trên mặt đất. Cô gái, trong sự kiệt sức và sợ hãi, chiến đấu chống lại kẻ thù của mình, nhưng rõ ràng là không đủ sức

Không hề do dự, cô lao vào trận chiến. Với những động tác quyết đoán và mạnh mẽ, cô chiến đấu với con quái vật. Những cú đánh của cô tàn bạo và không thương tiếc, thể hiện sự lạnh lùng và quyết đoán trong mỗi hành động. Trong ánh sáng mờ nhạt từ đống lửa nhỏ mà cô tạo ra, những chuyển động nhanh nhẹn và chính xác của cô tạo nên một trận chiến không thể rời mắt

Khi con Sói Quỷ cuối cùng bị giết chết, Al thở hổn hển, mồ hôi và bụi bẩn bám đầy trên người. Cô quay sang cô gái đang ngồi trên mặt đất, ánh mắt lạnh lùng và vô cảm

" Cô là ai ? " giọng trầm và chắc chắn. Cô đứng đó, dưới ánh trăng cùng đôi mắt và khuôn mặt lạnh lùng nhìn người mình vừa cứu

Cô gái, với đôi mắt tràn đầy sự biết ơn, lắc đầu và cố gắng đứng dậy " Tôi… tôi bị lạc và không biết mình đang ở đâu " cô gái nói, giọng yếu ớt nhưng vẫn đầy sự biết ơn " Tôi là Riri. Cảm ơn đã cứu mạng tôi "

Sau khi nghe xong, cô quay người bỏ đi, không hề có ý định tiếp tục cuộc trò chuyện

Riri cố gắng đứng lên, muốn gọi cô lại " K-khoan đ- Ahh ! " Riri khụy chân xuống vì con Quỷ Sói đó đã làm chân cô bị thương

Cô dừng bước, quay lại nhìn Riri với ánh mắt lạnh lùng nhưng đồng thời cũng đầy sự quyết đoán. Cô bước đến bên Riri, cúi xuống và kiểm tra vết thương

" Chân cô bị thương " cô nói, giọng không hề thay đổi

Riri gật đầu, khuôn mặt hiện rõ sự đau đớn nhưng cũng là sự biết ơn. Cô nhanh chóng lấy ra một số băng vải từ túi hành trang của mình và bắt đầu băng bó cho Riri. Dù động tác của cô lạnh lùng và dứt khoát, nhưng có một sự cẩn thận và tỉ mỉ trong từng chuyển động

" Cảm ơn… " Riri thì thầm, đôi mắt mờ đi vì cơn đau nhưng vẫn cố gắng giữ tỉnh táo " Nếu không có cô, tôi chắc chắn đã không qua khỏi đêm nay "

Riri mỉm cười với cô, cô không nói gì mà chuẩn bị quay người bỏ đi

" Khoan ! Tên cô là gì ? "

" Wyrm Erebus " Wyrm lạnh lùng đáp không hề quay lại nhìn Riri

Riri muốn đứng lên để gọi Wyrm lại, nhưng cơn đau ở chân và các vết thương nhỏ trên người khiến cô không còn sức lực. Mỗi động tác đều làm cô đau đớn, và sự kiệt sức vì lúc nãy vật lộn với con Quái vật đó nên Riri đã không còn sức nữa

Tiếng gầm gú của quái vật vang lên trong cánh rừng đêm tối, làm Riri run sợ. Cô biết rằng, dù Wyrm đã giúp đỡ, nhưng sự hiện diện của mối đe dọa chưa hoàn toàn biến mất. Những âm thanh đó như là một lời nhắc nhở về sự nguy hiểm luôn rình rập trong bóng tối

Bỗng dưng, Wyrm dừng bước, khi nghe thấy tiếng khóc nghẹn ngào phát ra từ sau lưng. Cô quay người lại, ánh mắt sắc bén và có phần ngạc nhiên

Riri ngồi đó, hai tay cố gắng lau đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên má. Nỗi đau và sự yếu ớt hiện rõ trên khuôn mặt cô, và cảm xúc của sự biết ơn cùng tuyệt vọng hòa quyện trong những tiếng nấc nghẹn ngào

Wyrm nhíu mày, sự do dự thoáng qua trong ánh mắt lạnh lùng của cô. Sau hai giây, cô quyết định bước về phía Riri và bế cô lên trong vòng tay mình

Riri giật mình, phản xạ nắm chặt lấy áo của Wyrm, cảm nhận được sự ấm áp từ cơ thể cô. Dù đang trong tình trạng yếu ớt, cô vẫn bám lấy Wyrm như là một nguồn cứu rỗi

Wyrm không nói gì, chỉ im lặng bỏ chạy, nhanh chóng vượt qua những lối mòn hẹp trong cánh rừng. Tiếng gầm của quái vật vẫn vang vọng trong đêm tối, thúc đẩy Wyrm phải nhanh chóng di chuyển để đưa Riri đến nơi an toàn

*
*
*
*

Khi đã đến căn nhà gỗ của cô, Wyrm để Riri lên giường nhẹ nhàng

" Ở yên đây " giọng lạnh lùng nhưng vẫn có phần nhẹ nhàng

Nói xong, Wyrm nhanh chóng chạy đi, nhưng không quên đóng cửa lại cẩn thận. Tiếng đóng cửa vang lên rõ ràng trong không gian yên tĩnh của căn phòng

Riri ngồi trên giường, vẻ mặt ngơ ngác và bối rối, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cô nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng đã bị đóng chặt, cảm giác lo lắng và sự mơ hồ chiếm lấy tâm trí cô trong khi Wyrm rời đi

*
*
*
*

Ánh sáng mờ ảo của bình minh len lỏi qua những khe hở trên tán cây, nhuộm sáng khu rừng cổ kính bằng một sắc thái vàng nhạt. Những giọt sương sớm còn đọng lại trên cành cây, phản chiếu ánh sáng như những viên ngọc nhỏ bé. Trong không gian tĩnh lặng, chỉ có tiếng chim hót và hơi thở của gió nhẹ

Riri mở mắt ra lờ mờ ngồi dậy nhìn quanh căn phòng

Nó như đêm qua chứng tỏ là Wyrm không có về

Khó khăn chống tay lên vách tường gỗ, Riri di chuyển về phía cửa phòng. Cô mở cửa và bước ra ngoài, từng bước chậm rãi xuống cầu thang, cảm nhận sự mệt mỏi và đau đớn từ những vết thương còn sót lại trên cơ thể

Sau một lúc, Riri đã xuống được tầng dưới. Cùng lúc đó, Wyrm mở cửa bước vào, đôi mắt sắc bén nhìn Riri

Riri hơi giật mình khi thấy Wyrm, ánh mắt đầy sự lo lắng và ngạc nhiên

Wyrm nhíu mày, ánh mắt trở nên nghiêm nghị. Cô giơ thanh kiếm, chĩa thẳng vào Riri, và gằn giọng " Cô là ai hả !? "

Riri sợ hãi lùi lại, đụng phải cạnh bàn và ngã xuống sàn. Cô đau đớn nhăn mày, nước mắt chực trào ra khi cô cố gắng kiềm chế cơn đau

Cô cố gắng chống tay để đứng dậy nhưng không đủ sức. Trong tình trạng này, mọi nỗ lực của Riri đều trở nên vô ích. Cô chỉ có thể nằm im trên sàn, đôi mắt mở to đầy hoảng sợ nhìn Wyrm

Wyrm bước vào với cơ thể dính đầy máu của quái vật, chứng tỏ đêm qua cô đã chiến đấu rất nhiều. Máu bám trên trang phục và vũ khí của cô, tạo nên một hình ảnh vừa nguy hiểm vừa tàn bạo. Ánh mắt sắc bén của Wyrm không thay đổi, cô giơ thanh kiếm chĩa thẳng về phía Riri và hỏi với giọng lạnh lùng " Cô là ai ? Sao lại ở trong nhà tôi ! "

Wyrm, với ánh mắt vẫn sắc bén và nghiêm nghị, không hạ thanh kiếm mà vẫn tiếp tục quan sát Riri, vẻ mặt cô không có chút thay đổi nào, như thể đang chờ đợi câu trả lời từ người đối diện

" Tôi… Đau quá... " Riri cúi mặt xuống đất, nước mắt lại chảy xuống. Giọng cô run rẩy, đầy sự đau đớn và tuyệt vọng

Vết thương trên chân đã bị hở và máu thấm đẫm vào lớp băng trắng xóa, tạo nên một vết đỏ sẫm rõ rệt trên nền trắng. Những giọt máu nhỏ xuống sàn, thêm phần nghiêm trọng cho tình trạng của cô. Cơn đau khiến cô không thể kiểm soát được cảm xúc, và mỗi giọt nước mắt là một dấu hiệu của sự chịu đựng

Wyrm nhíu mày, cảm thấy sự thay đổi trong tình hình. Cô găm thanh kiếm xuống sàn, bước đến gần Riri và nhẹ nhàng bế cô lên

Cẩn thận đặt Riri ngồi xuống chiếc ghế sofa cũ kỹ trong phòng khách, Wyrm nhanh chóng quay lại lấy các dụng cụ băng bó từ một góc phòng. Cô làm việc một cách điềm tĩnh và thành thạo, chuẩn bị băng gạc và các lọ thuốc kì lạ để xử lý vết thương cho Riri

" Sẽ đau đấy " Wyrm nói rồi mở nắp của cái lọ có nước màu xanh đậm, đổ nó vào vết thương của Riri

Riri rùng người, hai tay nắm chặt lấy sofa, nó rát và đau đớn, nước mắt cô lại không tự chủ mà chảy xuống

" Yên tâm, sẽ nhanh hết thôi " Wyrm nói, tay cô cẩn thận, không làm mạnh mà chỉ nhẹ nhàng xử lý vết thương. Dù không nói rõ, nhưng vẻ mặt nghiêm nghị của Wyrm

Như Wyrm đã nói, sau một phút, cảm giác rát và đau đã dần biến mất, thay vào đó là một cảm giác mát lạnh dễ chịu khi Wyrm hoàn tất việc thay băng. Cô tiếp tục xử lý vết thương một cách nhẹ nhàng, để Riri cảm thấy thoải mái hơn

" C- cảm ơn " Riri nói, giọng yếu ớt nhưng chân thành

Wyrm nhìn Riri, sau khi thấy Riri đã ổn thì cô bỏ đi lên lầu

Riri ngồi đó, ánh mắt dõi theo bóng lưng của Wyrm, cảm nhận sự mệt mỏi và đau đớn đang dần lắng xuống. Cô cảm thấy một phần sự biết ơn sâu sắc đối với người đã cứu mình, nhưng cũng không khỏi tò mò về người lạ này và lý do cô ấy lại ra tay giúp đỡ và tại sao lại hỏi mình là ai sau khi đã biết nhau về đêm qua

*
*
*
*

Sau vài phút thì Wyrm bước xuống, cô đã thay bộ đồ mới và sạch sẽ hơn, áo sơ mi trắng tay dài được kéo cao đến khủy tay và chiếc quần dài màu đen

" Đói chứ ? " Wyrm hỏi, giọng cô vẫn giữ lạnh lùng nhưng có phần thân thiện hơn

" V-vâng " Riri gật đầu, cảm giác đói bụng đang làm cô cảm thấy dễ chịu hơn với sự chăm sóc của Wyrm

Wyrm ậm ừ đi vào trong bếp chuẩn bị bữa sáng

Sau 10 phút, Wyrm nhẹ nhàng đỡ Riri vào bếp và giúp cô ngồi xuống ghế đối diện với mình

Bữa sáng Wyrm chuẩn bị là món trứng chiên kèm hai miếng thịt, một cây xúc xích và hai lát bánh mì, được sắp xếp gọn gàng trên đĩa. Mùi thơm của món ăn mới chế biến lan tỏa trong không khí, làm cho bữa sáng trở nên hấp dẫn hơn

Wyrm ngồi xuống đối diện và bắt đầu ăn một cách điềm tĩnh. Riri cũng cầm nĩa lên và bắt đầu ăn

*
*
*
*

" Vậy cô là ai ? Tại sao lại trong nhà tôi ? " Wyrm hỏi, giọng cô lạnh lùng và sắc bén

Sau khi ăn sáng xong, cả hai ra ngoài phòng khách và Wyrm bắt đầu tra khảo

" T-tôi là Riri, tôi bị lạc đến đây và cô chính là người đưa tôi vào nhà cô vào đêm qua mà " Riri hơi run sợ liền nói ra hết

Wyrm nhíu mày, vẻ mặt không tin tưởng " Đưa cô vào nhà ? Sao có thể chứ? "

" Tôi nói thật mà. Cô không nhớ sao ?! " Riri cố gắng giải thích, vẻ mặt cô đầy lo lắng và bất an

Wyrm im lặng suy nghĩ " Bỏ đi, nhà cô ở đâu để tôi đưa cô về "

Riri hơi cúi thấp đầu " Tôi... Không biết " giọng cô hơi run

" Hả ? Sao lại không ? " Wyrm hỏi lại, sự ngạc nhiên và nghi ngờ hiện rõ trên gương mặt cô

Riri lắc đầu, vẻ mặt cô tràn đầy sự bất lực và lo lắng " Tôi chỉ nhớ mình đang ăn tối với gia đình rồi sau đó có một ánh sáng chiếu thẳng xuống bàn ăn rồi sau đó tôi xuất hiện ở đây "

Wyrm nhíu mày, cảm thấy tình hình ngày càng phức tạp. Cô suy nghĩ một lúc rồi thở dài " Vậy cô nên ở lại nghỉ ngơi đi, cô đang bị thương mà "

Riri ngước lên nhìn Wyrm với ánh mắt đầy hy vọng " Thật chứ ? "

" Ờ, nhưng đừng ra ngoài vào ban đêm là được " Wyrm nói, giọng có phần nhẹ nhõm hơn

Riri mỉm cười, cảm giác biết ơn lấp lánh trong ánh mắt " Vâng "

" À tên tôi là Wyrm Erebus " Wyrm nói

" Vâng "

*
*
*
*

Mặt trời lại lặn xuống, và màn đêm dần bao phủ khung cảnh. Riri, theo lời khuyên của Wyrm, vẫn ở yên trong nhà, cố gắng giữ mình nghỉ ngơi

Trong khi Wyrm đang chuẩn bị đồ để ra ngoài đó tiêu diệt Quái vật

Riri đã được Wyrm đỡ lên phòng ngồi nghỉ, cô cũng được Wyrm đưa cho cây chống để tiện đi lại

Riri cầm cây chống, tiến lại gần cửa sổ. Cô nhìn ra ngoài, và thấy rằng mặt trời đã hoàn toàn khuất, màn đêm đã bao phủ khung cảnh. Qua cửa sổ, cô thấy Wyrm bắt đầu chạy vào cánh rừng, hòa mình vào bóng tối của đêm

Cô liền kéo màn cửa sổ lại, quay người về giường

Trước khi rời đi, Wyrm đã thắp đèn lên, giúp cho Riri có thể nhìn rõ hơn trong căn phòng tối. Ánh sáng mềm mại từ đèn làm không gian trở nên ấm áp, mang lại cảm giác an toàn hơn cho Riri

Ngồi yên trên giường, Riri buồn chán nhìn quanh căn phòng

Bên trong căn phòng chỉ có một cái giường, tủ đựng đồ, bàn và hai cái ghế được đặt gần cửa phía

Cảm giác buồn chán và đơn độc làm Riri nằm dài trên giường. Cô chỉ muốn trở về với gia đình, nơi cảm giác an toàn và hạnh phúc. Nước mắt lại lăn dài trên má khi cô nhớ về họ

Rõ ràng, Riri đã từng sống trong hạnh phúc, nhưng giờ đây cô lại bị mắc kẹt giữa một thế giới đầy rẫy quái vật và một người lạ như Wyrm. Sự đơn độc và bất lực khiến trái tim cô cảm thấy nặng nề hơn bao giờ hết

*
*
*
*

Bên ngoài, trong khu rừng âm u, Wyrm lao nhanh qua các bụi rậm, từng bước chân vang lên âm thanh khẽ trong đêm tối. Cô rút thanh kiếm ra, chuẩn bị đối mặt với những con quái vật đang bao vây quanh mình

Ánh mắt cô lóe lên vẻ nguy hiểm khi cô nhìn thấy những cặp mắt phát sáng trong bóng tối, chực chờ tấn công. Những cặp mắt đó phản chiếu ánh sáng mờ nhạt của đêm, tạo nên một cảm giác rùng rợn và đầy đe dọa. Wyrm biết rằng không còn đường lùi, chỉ còn cách chiến đấu để bảo vệ mình

Chúng đồng loại lao đến, Wyrm nhanh nhẹn né một con và chém nó đứt thành hai

Không đợi lâu, cô tung chưởng quả cầu lửa lao về phía ba con quái nhỏ

Dùng kiếm đánh bật những mũi tên lao về phía mình, cô phải cố để thoát khỏi vùng vây này nếu muốn còn sống trở về

Tuy nhiên, Wyrm không phải là một vị thần, và sự mệt mỏi bắt đầu thể hiện rõ rệt. Khi một con quái vật Samurai lao tới với khí tà ác tỏa ra, nó chém trúng người cô, khiến cô cảm nhận cơn đau dữ dội. Wyrm gồng mình, nén đau, và dùng kiếm chém đứt đầu con Samurai, khiến nó ngã xuống đất

Mồ hôi lấm tấm trên trán cô, từng giọt nhỏ xuống mặt đất, hòa lẫn với máu từ các vết thương. Cô cảm nhận sự đau đớn lan tỏa khắp cơ thể, nhưng ánh mắt của Wyrm không hề rời khỏi những con quái vật còn lại. Trong lúc chiến đấu căng thẳng, mỗi nhịp thở của cô trở nên nặng nhọc hơn, và sự mệt mỏi đè nặng lên từng bước di chuyển của cô

Dù tình trạng ngày càng tồi tệ, Wyrm không cho phép mình bị khuất phục. Cô tiếp tục chém và đẩy lùi những kẻ thù, mỗi cú đánh trở nên yếu ớt hơn. Cô biết rằng nếu không thoát khỏi tình hình này sớm, cô có thể không còn cơ hội để trở về và chữa trị vết thương

Sau vài giờ chiến đấu không ngừng nghỉ, Wyrm cuối cùng đã tìm được một con đường để bỏ chạy. Cô lách qua các bụi rậm và nhanh chóng vung kiếm chém đứt đầu con Goblin to lớn đang cản đường, trước khi xông ra đường thoát

Cô vừa chạy vừa phải vật lộn với các mũi tên lao đến từ mọi phía, cơ thể đã kiệt sức nhưng vẫn phải tiếp tục chiến đấu. Những con quái vật từ trên các cành cây cao lớn liên tục phóng xuống tấn công cô. Wyrm không ngừng vung kiếm để đánh bật những kẻ tấn công từ trên cao, đồng thời phải nhanh chóng né tránh và chặn những cú tấn công của các mũi tên

Mồ hôi và máu hòa lẫn trên cơ thể cô, làm cho các vết thương trở nên ngày càng đau đớn hơn. Dù vậy, sự kiên cường và quyết tâm giúp Wyrm tiếp tục chiến đấu. Cô phải duy trì tốc độ và sự tập trung cao độ để tránh bị bao vây và bảo vệ chính mình khỏi những nguy hiểm chết người

" Vuốt rồng: Hỏa Diễm Long ! " và vung kiếm một cách mạnh mẽ. Ba nhát chém lửa cuồng nộ lao ra, tạo thành những đường lửa sắc bén bay thẳng vào đám quái vật chắn đường, khiến chúng gào thét và ngã quỵ trong lửa đỏ rực

" Hộ Binh: Thiên Vũ ! "

Một nhát chém xé toạc không khí, tạo ra một lớp lá chắn bao quanh, bảo vệ cô khỏi những cú vung rìu và tấn công của kẻ thù. Cú chém mạnh mẽ không chỉ đẩy lùi kẻ thù mà còn làm suy yếu chúng

Wyrm không chần chừ, lao nhanh lên phía trước. Cô né những cú vung rìu dữ dội từ các con quái vật và chém một con quái vật khổng lồ đang chắn đường. Với một nhát chém chính xác và đầy sức mạnh, cô đánh đứt con quái vật thành hai nửa, mở đường cho mình tiếp tục tiến lên

Và cứ thế, một đêm lại trôi qua bên trong khu rừng nguy hiểm đó. Bóng tối bao trùm khu rừng, chỉ còn ánh sáng yếu ớt từ những đám lửa và ánh trăng mờ nhạt chiếu xuyên qua các tán cây. Những âm thanh của các quái vật và tiếng rì rào của gió tạo nên một bản giao hưởng ma quái, làm cho không khí càng thêm nặng nề

Ngọn lửa cháy dữ dội, lan nhanh khắp khu rừng, biến nó thành một biển lửa rực đỏ. Các cành cây, gãy nát, không thể chống đỡ sức mạnh của ngọn lửa dữ dội, tạo ra những tiếng nổ lách tách không ngừng. Mặt đất và đá dưới chân bị vỡ nát, không còn nguyên vẹn, những vết nứt lan rộng như những vết thương lớn

Mùi khét lẹt của cháy rừng hòa quyện với mùi máu và xác chết, tạo nên một không khí ngột ngạt và đáng sợ. Khói dày đặc cuộn lên từ những đống lửa đang cháy, phủ kín không gian bằng lớp màn xám đen. Trong ánh sáng của ngọn lửa, những bóng đen nhảy múa, phản chiếu sự tàn bạo và sự hủy diệt không thể tránh khỏi

Cả khu rừng giờ đây đang bị nuốt chửng bởi biển lửa, trở thành một địa ngục trần gian, nơi mọi thứ bị đốt cháy và biến mất trong biển lửa không ngừng. Ngọn lửa dường như không có dấu hiệu tắt, tiếp tục lan rộng và tàn phá mọi thứ trên đường đi của nó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro