Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Họ đã ở trong bệnh viện cũng tầm được được hai tuần rồi, chồng cô xuất viện, anh ta chỉ buộc phải cầm nạng cho đến khi chân đã hoàn toàn bình phục. Họ đã về nhà được khoảng một hay hai tiếng gì đó, chắc họ đã có một khoảng thời gian ở cạnh nhau đủ lâu chỉ để nhìn nhận lại mối quan hệ của cả hai người họ.

Chồng cô mở hộc tủ quần áo ra, có vài cái hộp nhỏ dùng để đựng những món đồ cũ, bên trong hộp là một đồng lộn xộn những món đồ đã sờn cũ theo thời gian, cô nhìn anh ấy lấy trong chiếc hộp một cái hộp nhỏ dùng để đựng nhẫn, người đàn ông ấy mở nó ra, nó là hai chiếc nhẫn cũ của anh với người vợ đã mất.

Chồng cô kể lại cho cô nghe về cuộc sống của cả hai người trước khi anh gặp cô, à không, cả ba người kia chứ, cô nhìn vào cái nhẫn một lúc, tai vẫn lắng nghe những gì mà anh đang kể lại với cô. Cô nhìn vào những khoảng khắc của họ trong trí óc của cô, cô không biết họ đã hạnh phúc như thế nào dù cô đã cố mường tượng lấy những cảm giác đó.

Ngày hôm đó, họ đã quyết định đến một nơi mà cô chưa bao giờ nghĩ rằng cô sẽ đến, có lẽ vì khi đó cả hai người đã dọn đến một nơi xa hơn chỗ đó nhiều. Cả hai người đến một bãi đậu xe ở gần đó, chồng cô đã từng đến đây một vài lần trước khi hai người hai người họ kết hôn với nhau. Chỗ đó gần khu nhà cũ của chồng cô, cô nhìn vào những căn nhà xung quanh, nó cũng không khác mấy đối với những nơi cô đã ở và đang ở.

Chồng cô nhìn sang bên phải một chút, một gia đình nào đó đang sống trong căn nhà ở phía bên kia, chồng cô ngây người nhìn một lúc, họ đi đến một nghĩa trang, chồng cô dẫn cô đến mộ của người vợ quá cố và đứa con đã khuất của anh ấy. Cô nhìn những dòng chữ trên bia, cô nhìn ngắm nó một lúc. Anh lấy trong túi ra cái hộp đựng nhẫn, anh nhìn vào lớp đất mềm trước mộ rồi lấy tay mình đào một cái hố nhỏ nhưng sau rồi đặt cái hộp nhẫn ấy vào trong hố, anh muốn đưa mọi thứ về với nơi nó sẽ phải về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro