3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô đi dưới ánh hoàng hôn đơn độc.

" Xin lỗi''

Ngước đôi mắt đục ngầu lên bầu trời buổi xế tà, thả đôi môi anh đào hờ hững dưới cơn gió dịu nhẹ của tiết trời mùa xuân thanh mát. Khuôn mặt thanh tú kia đượm lại nét buồn man mác thật khó để nói ra.

' Cộc' ' cộc' ' cộc'- Tiếng gót giày liên tục vang lên giữa chốn tĩnh lặng.

Từng bước đi nhẹ nhàng uyển chuyển trên con đường vắng bóng người, dáng vẻ của người thiếu nữ kia vừa khiến người ta xiêu lòng, vừa khó hiểu vô cùng. Cô đang nghĩ gì? Cô đang muốn gì? Cô có thật sự đang suy nghĩ không?

Cử chỉ, điệu bộ ấy thật hoàn hảo. Mất bao lâu để có thể thành thục như vậy? Hay sinh ra đã sở hữu tố chất trên vạn người?

Mái tóc đen óng mượt xõa hương thơm trong ánh nắng cuối cùng của ngày dài, hít một hơi sâu như lấy tinh thần, đôi mi dài khép xuống điều chỉnh lại bản thân.

Cô ổn

Tất cả chỉ là một hiện thực đáng buồn và giả dối, tất cả.

Tất cả chỉ là một vở kịch.

Không

Cô có đang ổn không?

Cô ổn
...

Tôi có đang ổn không?

[Thực sự ổn]






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro