Tại sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sao em bỏ anh đi thế?
Bỏ lại hạnh phúc ở sau lưng
Bỏ lại cả bầu trời tăm tối
Trơ trọi mình anh giữa dòng đời.

Em ơi, tại sao thế nhỉ? Tại sao mình lại chia xa? Tại sao mình cứ buồn đau thế này?
Anh vẫn còn thương, thương em thật nhiều. May mắn thay, em đi rồi, đích em đến là hạnh phúc chứ không phải khổ đau. Thanh xuân của chúng mình đã từng đẹp lắm phải không em? Hát ca vui đùa, thẩn thơ ngồi bên nhau, má hồng mỗi lần tay chạm tay, mỗi lần giận hờn vu vơ khe khẽ. Một nửa, chỉ là một nửa thanh xuân thôi, đã qua rồi. Chúng ta rồi ai cũng sẽ có đích đên của riêng mình, chỉ là nơi đó tồn tại là hạnh phúc hay đau thương mà thôi. Tại sao em lại quên lời thề non hẹn biển năm nào nhỉ? Anh còn nhớ rõ lắm, rất rõ. Lúc đó em từng nói: "Nếu em không buông anh đừng buông nhé, mình cùng nhau chung cha chung mẹ. Rồi em sẽ gọi mẹ anh là mẹ chồng anh sẽ gọi mẹ em là mẹ vợ, gia đình mình phải hạnh phúc anh nhé. Mãi mãi" đến bây giờ anh mới nhận ra, mãi mãi của chúng ta chính là khoảng thời gian ấy. Một câu mãi mãi, hai câu mãi mãi, hạnh phúc biết chừng nào. Mới hôm kia, anh nhận được tin em cưới chồng, anh cười. Thế là anh bỏ lỡ em, hay là em bỏ lỡ anh? Chắc cũng không phải, là hai ta bỏ lỡ thanh xuân, bỏ lỡ cả đời. Em sắp thành cô dâu của người ta rồi, sẽ đứng trên lễ đường mà hai ta từng ao ước. Em sẽ gọi một tiếng mẹ chồng hai tiếng mẹ chồng, nhưng đó không phải mẹ anh rồi. Em sẽ hạnh phúc phải không? Tại sao phải buồn cơ chứ? Em cứ mặc nhiên vui vẻ hạnh phúc để đó nỗi buồn, anh lo! Tại sao phải khổ sở? Mà hãy mạnh mẽ yêu đời, mạnh mẽ em nhé. Chào em. Người thương!

Chỉ là anh vẫn còn thương
Thương một chút thê lương nơi mình
Thương một người kiên cường quá
Một người đã chẳng còn có trái tim.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro