CHAP 8 : 🎃 HALLOWEEN 🎃 - A

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  ♠ Chắc ai cũng không thấy lạ gì khi nhắc đến Halloween nhỉ?! Vâng đó là Ngày cuối cùng của tháng Mười dương lịch là ngày Halloween. Đây là một lễ hội bắt đầu vào buổi chiều tối ngày 31-10 cho tới 12 giờ đêm. Trong dịp này, trẻ em và thiếu niên được mặc "y phục lễ Halloween" để đi đến từng nhà, gõ cửa để nhận kẹo và chúc chủ nhà... ♣

 
  ❖︵sáng ³¹/¹⁰ ❦ ngàyhalloween︵❣

  Đang bữa trưa chiều mát rượi cả ba đứa chúng tôi đang thiu thiu ngủ thì bỗng dưng...

  “ Cô , cô chủ ! ” Aiko đang ngủ bật tỉnh dậy liền gọi tên tôi

  Aimi và tôi nghe xong cũng tỉnh dậy ngay mà đáp : “ Sao vậy Aiko ? ”. Aiko nhìn tôi để tay ra sau tóc gãi đầu cười hì hì trả lời

  “ Ahihi... Không gì ạ, Aiko mơ thấy cô chủ bị chết đuối vì không biết bơi ạ. Mà lúc đó em thì không biết bơi nên cứ gọi mãi rồi đến bật dậy lun. Phù ~ may ghê! Ra là nằm mơ ” Aiko nói xong dụi nước mắt. Giờ tôi mới để ý lúc Aiko tỉnh dậy mắt của Aiko có chút ứa nước mắt đẫm lên.

  “ Ừm Aiko , đừng thấp thỏm nữa vì tôi đang ở ngay đây đây ”

  “ Cô chủ ~ ahiuhiu ” Aiko nghe xong nước mắt ướt nhạt nhòa ra khóc bù lu bù loa chạy đến ôm chầm lấy tôi , đôi vòng tay ấm áp choàng lấy hai bờ vai , đầu vai áo cũng đẫm ướt át bởi nước mắt rơi ướt.

  Vài phút sau...

   Aiko cũng đã bình tĩnh tươi cười trở lại. Nhìn lên lịch ngày hôm nay tôi ngạc nhiên đến sừng sốt đứng dậy thốt lên “ Hôm nay là Halloween sao? ”. Aimi và Aiko nghe xong đăm ra thắc mắc rồi hỏi :

  “ Halloween là gì vậy cô chủ? ”

  “ Là... Thôi hai người lại lịch đọc đi. Có định nghĩa từ đó đó, đọc xong hai người đi mua đồ với tôi ” Tôi nói xong bắt đầu soạn những thứ cần mua vô giấy. Aiko và Aimi đọc xong , đồng thời đúng lúc tôi cũng vừa đặt dấu chấm kết thúc. Aiko nhìn vào giấy của tôi cũng hiểu về từ Halloween rồi , bèn hỏi : “ Aiko tự mua được không ạ? Trách nhiệm của Aiko là phục vụ cho cô chủ " Aiko nói xong đặt tay ngực với vẻ mặt đầy trách nhiệm , cô ấy nhìn rất nghiêm túc trong chuyện này. Chắc mẹ tôi đã quá khắc khe khi chế tạo Aiko rồi...

   Ánh chiều tà lẳng lặng chiếu soi khắp sàn nhà, một mình tôi ngồi thờ ơ nhìn ánh hoàng hôn, trước mắt tôi ánh hoàng hôn giữa trời giống như một bức tranh thật sống động và mơ hồ sau các dãy thành phố. Thật tội cho các ngôi nhà nhỏ không có sân thượng trên lầu 5 để thấy bức tranh sinh động và tuyệt đẹp này. Dãy thành phố đã che khuất ánh mặt trời vàng tía đã che đi các ánh hào quang xen cam lẫn đỏ. Bức tranh đẹp phải trưng bày cho thiên hạ xem chứ đâu bị dìm mãi chỉ để cho bầu trời ngắm nhìn hay những người như tôi...  Mộng mơ vu vơ suy nghĩ vẩn vơ phai theo đến khi trời tối , cái tròn tròn trên kia đã tan biến dần dần thành hình lưỡi liềm tỏa sáng cùng các vì sao và bầu trời xanh dương đen mơ mộng huyền bí...

  “ Cô chủ! Cô chủ ơi! ” Aiko

  “ CÔ CHỦ ! "  Aimi hét to vào tai tôi

  Tôi đang say đắm giấc ngủ ( hay mơ mộng ảo tưởng?! ) ngon lành cũng bị phá vỡ ngay khi mở mắt ra

  “ Ai đấy?! " Hình ảnh bóng người mờ ảo mắt tôi khi đang dần dần mở mắt

  “ Vâng? ” Aiko

  “ Aimi và Aiko đây ạ! ” Aimi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro