Đợi và Thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Em sẽ chờ anh 3 năm"
Nếu có ai hỏi cuộc sống tôi như thế nào tôi sẽ trả lời :" Cuộc sống tôi chỉ quanh hai chữ Đợi và Thương"
Tôi đã đợi anh được 2 năm, nhiều lúc tôi muốn buông bỏ nhưng không được, đợi anh ấy là một điều quá lhos khăn với tôi giống như tôi đang cố chạm vào một cây xương rồng đầu gai góc dù biết sẽ làm mình đau đớn. Tôi biết rằng bản thân mình là một con người không hoàn hảo về nhan sắc lẫn học thức, còn anh là một người hoàn hảo anh học giỏi và có nhiều tham vọng lớn lao chẳng bù cho tôi chỉ thích những công việc nhỏ.Anh có những người bạn rất hoàn hảo họ có sắc đẹp và họ có thứ tôi muốn là sự quan tâm của anh, tôi đã rất ghen tị với họ nhưng đâu dám vì tôi không đủ bãn lĩnh để dành anh lại,tôi chỉ dám đứng nhìn anh từ phía xa .Có nhiều lúc anh quan tâm tôi làm tôi ngộ nhận là anh đã có tình cảm với tôi nhưng ai anh cũng quan tâm như vậy.Chỉ cần tôi vào Facebook thấy nick của anh sáng là tôi chủ động nhắn tin cho anh nhưng anh vẫn lạnh lùng đáp lại " Ừ" " Ờ" nhưng tôi vẫn mặt dày nhắn cho anh dù có bao lần tôi nghĩ chắc anh cũng cảm thấy phiền.Tôi rất thích rủ anh đi chơi vào những ngày cuối tuần rãnh rỗi,nhưng anh chỉ trả lời rằng anh bận hoặc để dịp khác lúc đó tôi chỉ biết gượng cười cho qua nhưng trong lòng tôi biết rằng anh đã có hẹn với người quan trọng hơn tôi.
       Có một điều tôi rất làm cho anh chính là nấu những món ăn anh thích chỉ cần nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của anh khi ăn thì đó là một điều rất hạnh phúc trong cuộc sống của tôi,dù những món ăn anh muốn có khó đến đâu thì tôi cũng cố gắng làm cho anh vì tôi chỉ có thể gần anh vào thời gian đó.
        Có nhiều lúc tôi tự suy nghĩ rằng tại sao mình không thử buôn bỏ tình cảm này một lần, tôi đã thử bằng cách chặn anh qua tin nhắn , tập ít tiếp xúc với anh,anh hỏi chỉ trả lời cho qua,nhưng tôi buông bỏ tình cảm này dài nhất là 2 tuần thì tôi lại chủ động mọi thứ lại với anh.
          Tôi đã thử tỏ tình với anh nhưng anh lạnh lùng trả lời:"Tao không yêu mày,với tao không xứng,mày hãy quên tao chúng ta chỉ có thể làm bạn" Tôi nói tôi có thể chờ đến khi anh yêu tôi nhưng anh im lặng không trả lời, từ lúc đó anh dần dần có khoảng cách với tôi và tôi cũng không còn có thể nấu cho anh những món ăn anh thích.Nhưng thời gian cũng làm cho anh quên đi chuyện đó và chúng tôi đã nói chuyện lại với nhau nhưng anh không biết rằng ngoài mặt tôi nói đã hết thích anh nhưng trong lòng tôi vẫn còn đợi anh.
         Tội đã định hẹn với bản thân mình chỉ đc đợi anh 3 năm sau 3 năm anh vẫn không có tình cảm với tôi , thì tôi sẽ không đợi anh nữa tôi không phiền đến cuộc sống sau này của anh, nhưng thời gian chỉ còn 1 năm và tôi đã biết cái tình cảm từ một phía này sẽ kết thúc. Yêu anh là một thứ xa xỉ đối với em!
                                           Maiya

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro