Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một nam tử thân bạch y bị trói vào cây, kế bên y là một hồng y nữ tử. Hai người này là vương tử Nam Chiếu Đoá Miêu Miêu với Tiêu tướng quân Tiêu Như Ý.
"Nói! Các ngươi rốt cuộc có thân phận như thế nào? Vì sao lại bám theo chúng ta. "
"Tiêu tướng quân cô muốn làm gì? Ta dù gì cũng từng cứu cô một mạng hơn nữa ta cũng là vương tử Nam Chiếu. Cô dám vô lễ với ta, còn trói ta. Cô muốn làm gì vậy? Mau thả ta ra"
Như Ý đưa tay giật mạnh lớp râu dán trên mép của y. Y đau đớn hét lớn.
"Aaaaaaaaaaaaaaa"
"Cô làm gì vậy? "
"Bây giờ ngươi có nói không? "
"Cô muốn ta nói gì? "
"Nói! "
"Ta không biết! Không biết! Không biết! "
"Không cho ngươi biết lễ độ thì ngươi sẽ không nói đúng không? "
Đoá Miêu Miêu vừa lắc đầu vừa nói. Tiêu Như Ý cúi người nhặt một khúc gỗ chỉa ngay mép y. Bỗng trên không trung có một vật thể rơi xuống, nổ tung ngay trước mặt hai người. Sau khi khói tan bớt liền xuất hiện hai người ngoài hành tinh.
"Meo meo meo............ "
Hai người ngoài hành tinh này chào hỏi họ. Tiêu Như Ý không hiểu họ đang nói gì, liền chất vấn.
"Các ngươi đang nói cái khỉ gì vậy. Các ngươi là ai? "
Dứt lời liền thấy đằng sau hai nam tử ngoài hành tinh kia có một bóng trắng đang nhảy. Bóng trắng đó lách qua hai nam tử đến trước mặt họ. Đó là nam tử phục sức cùng trang phục sang trọng, cao quý. Nam tử đó chỉnh lại y phục sau đó nắng giọng nói.
"Ngươi là vương phi của ta! "
"Cái khỉ gì vậy? Các ngươi muốn làm gì? "Tiêu Như Ý khó hiểu hỏi
"Không ai nói chuyện với cô. Ta đang nói với hắn a! "Vẻ mặt đều mang ý cười nói.
"Muốn chết! "
Tiêu Như Ý tức giận vung roi. Vừa giơ tay lên cả thân mình liền bị bạch y nam tử đánh bay. Toàn thân nàng bay đi, đập mạnh vào thân cây. Nam tử tiến về phía Đoá Miêu Miêu liền giơ tay lên. Đóa Miêu Miêu hoảng sợ hét lên.
"Áaaaaaaaaaaaaaaaa"
Đoá Miêu Miêu nhắm mắt chờ đợi bị đánh nhưng dây trói liền giải khai. Hắn nhìn y sau đó liền nhảy lên ôm y.
"Vương phi! Vương phi của ta. Chúng ta về nhà đi, sinh con. "
"Sinh con? Ta là công đó. Đại ca huynh quậy quá mau xuống đi. "
Hắn nói xong y liền tức giận. Đang muốn mắng người bỗng thân thể bị trói lại rồi bay ra sau. Là cô ta, cô ta cứu y. Như Ý tức giận nói. Hắn thấy vậy liền khinh thường cười.
"Đây là người ta dẫn đến. Ta còn chưa tra khảo không ai được dẫn hắn đi. "
"Không biết lượng sức. "
Như Ý vung roi liền thấy tay mình trống không. Cô quay qua nhìn thấy hắn đang cầm roi của cô sau đó ném dưới đất. Hắn vươn tay bay đến đánh cô, y ra đứng trước mặt cô cản hắn lại. Hắn thấy y liền dừng tay sau đó chất vấn.
"Meo meo meo meo.......... "
"Meo meo meo........................ "
Sau khi nói xong hắn liền qua bên kia đợi y. Cô hỏi y.
"Hai người các ngươi nói gì vậy? "
"Người họ muốn bắt là ta. Ta bảo họ thả cô ra trước. "
Nói xong  bị dẫn đi. Cả bốn người liền biến mất trước mặt Tiêu Như Ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#phi