Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

''Haizzz cái thằng đầu bò...đi thôi Chanyeol'' Baekhyun đi về mặt mày mồ hôi mồ kê vì rượt quẳng đôi dép màu xanh chuối xuống đường lẩm bẩm rồi thọt chân vào

''Ờ...ờm'' Baekhyun trở về làm cậu cũng thoát khỏi cái suy nghĩ lúc này mà leo lên yên sau chờ đợi ngoan ngoãn

Thế là 2 người đi cùng nhau trên con phố tràn đầy ánh nắng đang lên như được phủ 1 lớp vàng lấp lánh

Cậu không ngừng cảm thấy tò mò về mọi thứ trên đường đi mọi thứ như quá khác so với lúc cậu được sản xuất và bị đưa vào chiếc hộp lạnh lẽo bị tắt máy cậu chỉ cảm nhận được 1 màng đen phủ hết mắt

Làm người máy là 1 việc thật sự làm cậu phải trải qua cảm giác rất cô đơn và nản sống nhưng kể từ khi cậu gặp Baekhyun cậu thấy cuộc đời này...thà làm con gì cũng được nhưng chỉ cần được ở gần Baekhyun cậu thấy cuộc sống này sẽ trở nên đáng sống hơn rất nhiều...chỉ mong sẽ như vậy đến mãi mãi mà thôi...

Thoáng suy nghĩ mấy chốc giọng nói của Baekhyun một lần nữa làm cậu giật tỉnh

''Tới rồi...xuống đi nào'' Baekhyun réo vì thấy lạ sao cậu ta vẫn cứ ngồi lì đằng sau cũng chả nói gì

''Công viên XO?...'' Chanyeol đánh vần từng chữ trên bảng được gắn trước mặt

''Ừm ta sẽ tập ở đây, đằng kia có 1 khoảng đất trống là 1 nơi thích hợp với tập chạy xe đạp luôn nga~ nào lên ngồi yên trước đi ''

'' Nhưng...tớ sợ'' Chanyeol ngồi lên yên mà rung rung cả người lên nhìn cậu

'' Á chời ôi ~ Baekhyun ta đây hồi mới tập mà phải nói không té chạy vèo vèo như gió luôn nhá ~ cậu thì phải sợ gì chứ !'' (á chọi ôi ! xạo que chưa kìa :v)

Cậu vỗ ngực 1 cách tự hào...y như mấy con khỉ đập ngực khi hái được chuối...à không như 1 người đàn ông thực thụ (thế mà trong vai thụ đây nhợ :v khổ chưa )

''Để...tớ thử cái đã'' Chanyeol để chân lên bàn đạp như tư thế của Baekhyun hay chạy mà hít sâu vào 1 cái thở ra để trút bỏ hết mọi lo lắng

''Chạy đi tui vịnh đằng sau cho , cứ vô tư !'' Baekhyun chạy ra đằng sau mà vịnh cái yên vừa đẩy nhẹ cho cậu cái trớn

Đạp và đạp 2 cái bàn chân cậu đạp

Ơ hay sao mới 1 lần mà cậu ta chạy được mà chưa té thế , cho hỏi thí chủ là thánh à?

Baekhyun thấy ổn bỗng vui mừng mà thả tay ra...ê mà sao cảm thấy quên cái gì á nhạ...thôi kệ

''Ơ ơ...Baekhyun! tớ chạy được rồi này !'' vì quá phấn khích khiến 2 bàn chân gắn động cơ của cậu bỗng đạp nhanh hơn

Baekhyun vui mừng mà vỗ tay liên tục thấy tự hào vì cậu ta...nhưng sao...gần tới cuối con đường rồi cậu ta chưa chịu thắng? ơ mà...hình như...mình quên nói cậu ta thắng nó nằm ở đâu nhợ...

''Ah ! Áh ! BAEKHYUNNNN'' *RẦM* 2 cẳng gà của anh nay đã nhổng lên trời cái mặt nam thần nay lại hôn mặt đất , chiếc xe đạp củng chả có khá gì hơn cậu cũng nằm bẹp đất bánh xe bị quẹo qua 1 bên như ai bẻ gãy...vâng...hẳn là đã tông cột điện cuối đường...(ăn ở sao... :v)

''NÀY ! TRỜI ƠI ! CÓ SAO KHÔNG HẢ'' giờ mới thoát khỏi sự mơ mộng trong trí óc cậu mới đầu biến dạng khôn mặt mà chạy lại đỡ cậu ta dậy rồi hỏi

''S-sao c-cậu...không nói cho tớ...cái cái thắng'' Chanyeol nửa tỉnh nửa mơ đứng dậy lạnh quạng lấp bấp được 1 câu

'' Ôi tôi xin lỗi mà...tại quên...mà cậu có sao...o ÁÁÁÁÁ XE ĐẠP CỦA TUIIII'' hết từ mặt nhăn mày lo lắng đột nhiên cậu chuyển sang mếu máo khóc không thành tiếng khi nhìn thấy chiếc xe đạp cậu làm việc cực khổ như thế nào mới sắm được nó

'' Tớ xin lỗi...'' lại nữa cậu lại xin lỗi...

''Không phải tại cậu...haizz tháng này lại phải kiếm thêm việc làm mà mua

cái mới thôi...'' Baekhyun thở dài làm việc mỗi 1 chỗ biết khi nào mới sắm được 1 cái mới mau để đi mua cái xe đạp đây

''Cậu...hiện đang làm thêm ở đâu à?''

''Ừm...tui làm ở 1 cái quán trà sữa...trưa nay tôi có ca làm nè'' Baekhyun vò đầu bức tóc

Thấy Baekhyun cứ mệt mỏi thế này làm cậu cũng phải im lặng chả biết nói gì ngoài việc ginh chiếc xe đạp lên

''Thôi...xài được gì nữa cậu quăng đại 1 góc đi...thôi đi về nào không thì bà thím bán trà sữa sẽ đem tui băm cho heo ăn mất...'' Baekhyun lê thê bước chân nặng trĩu vừa vỗ vai Chanyeol như ý nói cậu vất vả rồi không phải tại cậu

Chiếc xe bus số 12 dừng lại thế là 1 con người 1 người mặt sầu 1 người trầy trụa đi lên

''Haizz...à mà cậu có bị sao không? trầy hết cả rồi này...là người máy tôi sợ mất vết trầy sẽ vĩnh viễn...'' Baekhyun chạm vào đôi má trầy của cậu mà không khỏi đau lòng

''Đừng lo...tớ không đau! chỉ là trầy nhẹ thôi mà...chứ tớ chưa có hư hết hoàn toàn...chỉ mong rằng Baekhyun đừng buồn nữa được không?'' Chanyeol nhìn xoáy sâu vào đôi mắt buồn của cậu nói 1 cách chậm rãi

''À...tớ đâu có buồn! cái này gọi là...vui...nhưng tỏ ra buồn thôi á mà cậu đừng lo tôi đây mạnh mẽ lắm nga'' Baekhyun 1 phần hài vì lời nói có chút chên thật và dễ thương của cậu 1 phần nữa là không muốn cậu buồn vì mình mà tìm 1 lời giải thích nào đó...vâng! vì cậu! ParkChanyeol tôi sẽ cố gắng không dễ dàng khóc và buồn nữa đâu !

''Ah...chú tài xế ơi dừng lại!'' Baekhyun đứng dậy la to khi biết đã tới chỗ tiệm trà sữa

''Này tiền này cậu giữ hồi nữa tới nhà rồi thì trả cho chú tui làm tới chiều mới về lận mà nè nhớ sạc bin nghe 3 ngày rồi đó '' Baekhyun vội vàng đưa vào tay Chanyeol đống tiền lẻ dặn dò rồi chạy 1 vèo xuống xe

Vì sự việc là cậu biết Baekhyun hiện tâm trạng không được vui...có nên thử 1 lần làm gì đó cho Baekhyun không?

Nghĩ đến tâm trạng cậu phấn khởi cả lên chỉ mong về nhà lẹ

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

~7g30~

''Chanyeol ààà tớ về rồi này ! hôm nay quán đắt tớ phải về trễ '' Baekhyun về nhà kêu mãi mà chả thấy tiếng nào kêu ơi ởi lại mở dép cậu chạy vào trong

''A Baekhyun ! cậu về rồi à ! tớ có cái này muốn cho cậu này'' Chanyeol từ đâu ra hớn hở nhào tới mặt tươi rói hiếm thấy của cậu...liệu cậu xạc pin quá lố chăng?

''S-sao? có gì mà tươi như voi thấy mía thế?'' Baekhyun cũng thầm cười theo vì hành động bất ngờ của cậu

Từ đâu cậu lấy ra 1 con bò...à không...thôi cũng chả biết con gì nữa chìa ra trước mặt cậu

''Ơ...cái gì vậy Chanyeol?'' Baekhyun trố mắt ra nhìn chằm chằm vào vật thể lạ trong tay Chanyeol

''Là...cún bông đó... tớ nghĩ cậu có thói quen ngủ phải ôm 1 cái gì đó...nên tớ đã làm 1 con...cún bông cho cậu để ôm khi ngủ...'' Chanyeol ngại ngại nhìn con cún bông mà ngắm nghía

Trời...thì ra là 1 con cún bằng vải và bông , thật sự là phải nói nhìn chẳng ra con gì bò không ra bò vịt không ra vịt, 2 con mắt làm bằng 2 hột nút , may còn nhiều chỗ chưa đều đầu thì méo không ra 1 hình nào nhất định nhưng vẫn 2 chân 2 tay đàng hoàng mà sao cái màu vải con cún này quen quen

''Ồ...mà cậu làm bằng gì thế?'' Baekhyun không nhịn nổi cười khi nhìn con cún nhưng cậu cũng phải nở 1 nụ cười dịu dàng với ý cực kì hài lòng với con cún

''À tớ thấy có cái gối kia kìa trong nhà...mà làm cún bông cần phải có vải và bông nên tớ lấy nó làm đó...đẹp k...''

''CÁI GÌÌÌ ! ĐỪNG NÓI CẬU LẤY CÁI GỐI ÔM TRONG TỦ CỦA TÔI ĐÚNG KHÔNG?'' Baekhyun đang mỉm cười thì nghe thế chỉ muốn cưa não của thằng đối diện mà băm

''Ò..ò đúng rồi..'' Chanyeol phát sợ mà lùi lại với vẻ mặt của Baekhyun

''TRỜI ƠI THẢO NÀO TUI TÌM HOÀI KHÔNG THẤY, THẾ CÒN 2 HỘT NÚT?''

''À...tớ lấy từ áo của cậu'' Chanyeol trả lời 1 cách tỉnh bơ

''QUỜ TỜ PHỜ ! TRỜI ƠIIII CÁI ÁO ĐI HỌC CỦA TUIIII...HUHU TUI NHỚ TUI ĂN Ở TỐT LẮM MÀ SAO LẠI THẾ NÀYYYY!! '' Baekhyun vò đầu bức tóc mếu máo

''Tớ...xin lỗi'' Chanyeol gầm mặt xuống khi biết mình làm chuyện không hay để Baekhyun phải buồn và mắng

Thấy vẻ mặt của Chanyeol thế này rồi cậu nhìn cả con cún trên tay cậu ta...mà thấy cũng tội...cậu ấy có biết gì đâu chửi làm gì...dù sao cậu ta cũng vì mình mà làm 1 con...với lại gối ôm mất rồi thì cậu lấy con cún này mà ôm cũng không sao...

''Thôi thôi...cậu chả có lỗi gì cả...cám ơn nhé Chanyeol'' Baekhyun thấy có lỗi bèn chạy lại lấy tay mà vò vò tóc của cậu

''Hờ...mà tại sao phải là cún mà không là gấu hay gì đó?''  cậu cầm lấy con cún nhìn rồi cười hỏi

''Tại...tớ thấy Baekhyun dễ thương giống con cún nên tớ..làm thế'' Chanyeol cảm thấy vui khi Baekhyun bắt đầu cười lại làm cho cậu cũng phải cười theo

''Thế à...Chanyeol cũng dễ thương lắm... '' (mà khổ nổi ngu lắm TvT)

Chanyeol trong lòng lại nóng hết cả lên thì ra cảm giác được khen nào ngờ nó thích thú đến vậy làm cậu không cầm nổi mà cười lộ 1 cái lúm đồng tiền lẻ

Lạ nga...người ta thường thường phải có 2 cái hoặc không có...đây cậu này chỉ có 1 cái bên trái lẽ nào làm bị lỗi ?

''Thôi...đi ngủ tám tới sáng mai quá...'' Baekhyun ngáp dài 1 cái chui mình vào chiếc giường êm ấp ôm con cún mà cảm thấy tội cho Chanyeol (thấy tội mà thôi cũng kệ đi :v)Chanyeol cũng nằm xuống chiếc chiếu trong lòng vẫn chưa nguôi sự hạnh phúc...

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

ôi nhớ vote cho ta để có động lực nghe mấy lị :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro