CHAP4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_"Đừng Bối Bối!" Xảo Xảo gọi với theo cuối cùng chỉ đành giương mắt nhìn theo cậu với chiếc ba lô trên lưng đi thẳng ko ngoái đầu lại khuất dần trước mắt cô.

Khi xuyên qua đám người mặc đồng phục,Bối Bối cảm nhận được những âm thanh hỗn tạp âm thanh nhiễu loạn khiến cậu đau đầu mà nóng nay hơn.

_"Loa loa..."Viên cảnh sát làm nhiệm vụ đảm bảo trật tự chặn Bối Bối lại.

_"Cậu làm gì vậy?Ko được vào,ko tháy dây chắn sao?"

_"Tôi tìn A Hằng,A Hằng ở trên lầu."Bối Bối ko hiểu tại sao viên cảnh sát nhất định đẩy cậu ra ngoài.

_"Mau rời khỏi đây nếu ko tôi sẽ bắt cậu vì tọi cản trở cảnh sát làm nhiệm vụ."Viên cảnh sát đẩy Bối Bối  đag lúc bận rộn ko ai rảnh hơi quan tâm tới 1 tên nhóc kì lạ.

Bối Bối ngã nhào lòng bàn tay bị xây xác do mặt đường gồ ghề cậu cau mày lại vì ko biết làm thế nào.

Khi ngã xuống Bối Bối mới thấy một người nằm trong vòng vây quanh lại bởi dải băng màu vàng  Bối Bối nghiêng đầu nheo mắt chăm chú nhìn người đó.

Giữa vũng máu đỏ là A Hằng anh trai cậu.A Hằng ko còn động đậy nữa hai mắt đã ngắm nghiền lại.

Bối Bối đứng dậy lại tiếp tục tiến vào trong.

_"Cậu muốn làm gì vậy?Đừng gây sự!"Viên cảnh sát tức điên tên nhíc này sao phiền phức quá nói thế nào ko chịu rời đi.

Chiếc cán được khiêng từ xe cứu thương xuống 3 người bước ra từ cánh cửa sắt màu đỏ cũ kĩ vội vàng đưa viên cảnh sát bị thương lên cáng Bối Bối thấy A Hằng cũng được khiêng lên cáng bắt dầu cấp cứu.

_"Có cứu được?chắc vẫn sống được phải ko?"

Bối Bối nhìn thấy 1 người đàn ông mặc áo phông màu trắng chạy đến bên A Hằng hỏi thăm nhân viên cứu thương.

_"Xin đừng cản trở chúng tôi cứu người!

_'A xin lỗi!" Người đó day day mũi vẫn đứng ở chỗ cũ.

Chiếc áo phông trắng làm nỗi bật làn da cháy nắng của anh ta mái tóc cắt ngắn hở cổ để lộ đường cong tuyệt đẹp.Nền áo trắng có hình bông hoa hướng dương của Van Gogh màu sắc nổi lên rực rỡ giữa đám đông.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro