4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

### Chương 4: Trò Chơi Cuối Cùng

#### Phần 1: Manh Mối Từ Quá Khứ

Sau cuộc gọi đầy ám ảnh của Lâm, Quân biết rằng thời gian không còn nhiều. Anh cảm nhận được sự căng thẳng ngày càng gia tăng và sự nguy hiểm đang cận kề. Để chuẩn bị cho cuộc đối đầu cuối cùng, Quân quyết định điều tra sâu hơn về vụ án trong quá khứ mà Lâm đã gợi ý. Vụ án này từng bị coi là một trong những vụ án tàn bạo nhất mà anh từng tham gia, nhưng đã bị đóng lại mà không có lời giải đáp thỏa đáng.

Quân tìm gặp những người bạn cũ trong ngành cảnh sát, những người đã trực tiếp tham gia điều tra vụ án năm xưa. Họ kể lại chi tiết về kẻ sát nhân, một người đàn ông mắc chứng tâm thần phân liệt và có xu hướng bạo lực cực đoan. Tuy nhiên, có một chi tiết quan trọng mà Quân chưa từng biết đến: kẻ sát nhân đã có một người đệ tử bí ẩn, một người trẻ tuổi có trí thông minh vượt trội nhưng lại có những biểu hiện tâm lý bất ổn. Người đệ tử này đã biến mất sau khi vụ án được điều tra và không ai biết hắn đã đi đâu.

Khi Quân đối chiếu những thông tin này với các vụ án hiện tại, anh nhận ra rằng Lâm chính là kẻ đệ tử bí ẩn năm xưa. Sự thù hận và ám ảnh từ quá khứ đã biến Lâm thành một kẻ sát nhân tàn bạo, tiếp tục công việc của sư phụ mình với một sự tàn nhẫn và sáng tạo bệnh hoạn chưa từng có.

#### Phần 2: Mồi Nhử Chết Chóc

Quân biết rằng Lâm đang chuẩn bị một vụ án mới, và anh phải nhanh chóng tìm ra nơi xảy ra để ngăn chặn thảm kịch tiếp theo. Dựa trên manh mối từ các vụ án trước, Quân phát hiện ra rằng Lâm đã để lại một loạt các dấu hiệu, dẫn anh đến một khu vực ngoại ô hẻo lánh, nơi có một tòa nhà bỏ hoang từ lâu.

Khi đến nơi, Quân cảm thấy một không khí u ám và căng thẳng bao trùm. Tòa nhà bị bao quanh bởi cây cối rậm rạp, và cửa sổ bị che phủ bởi những tấm gỗ cũ kỹ. Ánh sáng ban ngày chỉ có thể xuyên qua những khe hở nhỏ, tạo ra một không gian lờ mờ và đầy ám ảnh.

Bên trong tòa nhà, mọi thứ đều rơi vào một trạng thái hỗn loạn. Trên sàn nhà, những vết máu khô trải dài như những vệt mực, dẫn anh đến một căn phòng ở phía sau. Quân bước vào phòng và thấy một cảnh tượng khủng khiếp: các mảnh cơ thể người bị xếp thành một hình thù kỳ quái trên sàn nhà, tạo nên một bức tranh của sự đau đớn và hỗn loạn.

Trên tường, Lâm đã viết những dòng chữ bằng máu của nạn nhân: "Cuối cùng thì chúng ta cũng đến đây, thám tử Quân. Hãy chuẩn bị cho hồi kết của trò chơi."

#### Phần 3: Trận Chiến Trong Bóng Tối

Ngay khi Quân còn đang xử lý thông tin và cảm xúc của mình, anh nghe thấy tiếng động nhỏ từ phía sau. Trước khi kịp phản ứng, Lâm bất ngờ xuất hiện, bóng dáng hắn đột ngột hiện ra từ bóng tối với một con dao mổ trong tay. Hắn lao vào Quân với tốc độ cực nhanh, không để anh có cơ hội để chuẩn bị.

Quân né tránh cú đâm đầu tiên, cảm nhận được sự sát khí từ Lâm. Cuộc chiến giữa hai người diễn ra trong bóng tối, chỉ có những tia sáng yếu ớt từ bên ngoài chiếu vào. Tiếng kim loại va chạm vang lên, hòa lẫn với những tiếng thở gấp gáp của cả hai.

Lâm không chỉ mạnh về thể lực mà còn có một trí tuệ sắc bén, hắn di chuyển linh hoạt, tấn công vào những điểm yếu của Quân. Nhưng Quân không phải là kẻ dễ bị đánh bại, anh đáp trả bằng những cú đánh chính xác, từng đòn tấn công của anh đều mang theo sự quyết tâm và kinh nghiệm của một người từng đối mặt với cái chết.

Cuộc chiến kéo dài như một điệu nhảy tử thần, với từng động tác đều mang tính sống còn. Lâm liên tục thách thức Quân, sử dụng những lời lẽ sắc bén để làm anh mất tập trung, nhưng Quân vẫn giữ vững tâm lý, biết rằng chỉ một khoảnh khắc mất cảnh giác cũng có thể dẫn đến cái chết.

#### Phần 4: Hồi Kết Máu Me

Cuối cùng, khi cả hai đều đã thấm mệt, Quân phát hiện ra một điểm yếu trong chiến thuật của Lâm. Lâm, với sự tự tin quá mức, đã để lộ một khoảng trống trong tư thế phòng thủ của mình. Quân tận dụng cơ hội này, nhanh chóng phản công bằng một cú đấm mạnh mẽ, khiến Lâm ngã xuống sàn nhà.

Trong khoảnh khắc đó, Quân nhặt lấy con dao mổ từ tay Lâm, đẩy hắn vào tường. Ánh mắt Lâm vẫn đầy thách thức và cuồng loạn, nhưng hắn biết rằng trò chơi của mình đã kết thúc. Quân giữ chặt con dao, cảm nhận được sự đau đớn và sự căm thù dâng tràn, nhưng anh biết rằng giết Lâm sẽ chỉ kéo anh vào bóng tối mà hắn đã tạo ra.

Lâm cười lớn, máu từ miệng hắn chảy ra, làm ướt đẫm cổ áo. "Anh sẽ không làm điều đó đâu, Quân. Anh không giống tôi."

Quân nhìn sâu vào đôi mắt điên loạn của Lâm, cảm nhận được nỗi đau và sự thù hận đã biến hắn thành một con quái vật. "Đúng, tôi không giống mày. Và đây là lý do mà mày sẽ không bao giờ thắng."

Quân không giết Lâm, thay vào đó, anh còng tay hắn và đẩy hắn ra khỏi căn phòng đầy máu me. Khi Lâm bị áp giải ra ngoài, hắn vẫn cười, một nụ cười của kẻ thua cuộc nhưng vẫn giữ nguyên sự tự mãn của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro