Chương 11: Phi vụ nguy hiểm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


23h khuya

Cô đang định xuống uống nước thì bắt gặp TaeHyung chuẩn bị rời khỏi nhà.

- "Ê! Đi đâu đấy"

- "Còn đi đâu nữa! Ở nhà trông JungKook giúp em"

- "Cẩn thận đấy!"

- "Ừ. Em đi đây"

Kim TaeHyung mặc một bộ suit đen từ đầu tới chân, đen từ trong ra ngoài. Tưởng chừng không có đem theo cái gì bên người, nhưng trong lớp áo khoác sang trọng bí hiểm ấy là một cây súng ngắn, và một con dao nhỏ đựng trong bao dắt ngang hông. Để phòng thân thôi, không có gì đáng sợ! Bất cứ ai xuất hiện ở đó vào tối nay đều trang bị như Hắn hoặc nhiều hơn cả hắn.

Nghe vậy thôi là đủ hiểu game mà bọn họ sắp sửa chơi với nhau khó nhằn và nguy hiểm đến mức nào rồi!

Đúng như hẹn trước. Đúng 00:00 cả hai gặp nhau tại chỗ cũ -Là một khu nhà máy bị bỏ hoang.

Hai người khí chất lẫy lừng từ từ tiến vào bên trong một căn nhà duy nhất có ánh sáng.

Bên trong cả đống khoảng 40-50 người đang chờ hai người họ tới.

Một kẻ ngồi chễm chệ trên ghế đặt chính giữa 'đội quân hùng hậu' lên tiếng vẻ chào mừng.

- "Kim Tổng và Ngài Jung đây tới rồi sao? Thật đúng giờ, không lệch dù chỉ 1 giây!"

Đồng hồ trên tay hắn vừa lúc điểm đúng 00giờ 5phút sáng.

- "Chào Lee Tổng, chúng ta đều không có thời gian, chi bằng nói vào chuyện chính luôn nhỉ?" -Hắn chán ghét nói.

- "Sao mà vội thế? Nói chuyện một chút, lâu rồi ta không hợp tác với nhau" -nghe cái giọng đểu cáng này thôi là đủ biết con người đê tiện của tên già này ra sao rồi.

- "Ông không rõ nguyên tắc làm việc trong cái giới này sao?"

- "Hahahaha...Chỉ đùa một chút. Được rồi, chúng mày mang hợp đồng qua đây cho Ngài Kim nào!"

- "HoSeok!" -Hắn gọi tên, ý muốn gã nhận lấy hợp đồng để kiểm tra.

Gã nói đủ cho hai người nghe.

- "Má nó! Có vấn đề"

- "Không nằm ngoài dự đoán! Loại chó này, chọc điên ông mày rồi!"

Jung HoSeok cho một tay vào túi quần, sờ vào vật nhỏ như một nút bấm bên trong. Gã là đang ra tín hiệu cho người của bên mình, chuẩn bị 'chiến tranh'.

Lão già bên này quan sát hai người cách mình vài mét kia, đầu nghĩ đã đủ thời gian để hai người kia nhận ra vấn đề rồi. Chính thức chơi đùa nào!

Lão ra hiệu cho quân của mình bao vây lấy hai người. Chỉ chờ một câu lệnh nữa sẽ tỉa súng vào người hắn và gã ngay lập tức.

- "Lee tổng chơi vậy là không đẹp rồi" -Kim TaeHyung vẫn ung dung không một chút sợ hãi.

- "Tao muốn có Tập đoàn K của mày!"

- "Nếu để bị cướp dễ dàng với mấy trò bẩn thỉu này của ông thì có lẽ K sẽ chẳng bao giờ được như ngày hôm nay rồi!"

- "30 giây cho ông rút quân" -HoSeok lên tiếng.

- "MẸ NÓ! GIẾT CHẾT CHÚNG NÓ CHO TAOOOO"

Âm thanh to lớn của súng vang lên liên tiếp, giật đùng đùng giữa không giam náo loạn, đặc kịt mùi thuốc súng. Nhanh như cắt, chưa đầy 5p trên mặt đất đã gần như được bao phủ toàn xác người cùng dòng máu đỏ tươi tanh tưởi, người của lão Lee chết một cách thê thảm.

- "TAEHYUNGGGG CẨN THẬNN"

*ĐOÀNG

*ĐOÀNG

Liên tiếp có hai tiếng súng phát ra.

Tên già Lee kia đã trốn ở một góc khi mọi thứ đang khốc liệt. Lão biết người của lão đã chết hết, lão cũng sẽ như vậy, dù gì mà chẳng chết, lão sẽ lôi theo kẻ thù của mình cùng xuống mồ. Phát đạn từ súng lão ghim vào Hắn, dù có thần thánh cao siêu tới đâu thì cũng đâu thể tránh được tốc độ của đạn chứ.

Ngay lập tức Lão cũng ngã phịch ra đất. Chết trong tình trạng còn chưa nhắm mắt. Viên đạn chính xác ghim thẳng vào giữa trán của hắn một lỗ sâu hoắm. Do Jung HoSeok bắn.

...........................

Bệnh viện.

Phòng cấp cứu sau 4 tiếng.

6 giờ sáng.

- "Cậu ta đang mất máu quá nhiều, lượng máu của bệnh viện không đủ, ai có cùng nhóm máu O với cậu ấy mời đi theo tôi để kiểm tra"

- "Chỉ có mỗi tôi ở đây, nhưng không cũng nhóm máu. Không còn cách nào khác sao, lập tức mua máu từ bệnh viện khác chuyển tới đây" -HoSeok sốt sắng giải quyết.

- "Thời gian không chờ được-" -bị ngắt lời.

- "Kiểm tra máu tôi đi!" -Min YoonGi.

- "Được! Đi theo tôi"

HoSeok giữ tay anh lại.

- "Tại sao anh lại ở đây?"

- "Muốn bạn cậu chết thì cứ giữ tôi tiếp đi"

Gã liền bỏ tay để anh đi theo bác sĩ. Thắc mắc gì để sau.

Vài phút sau thì có một cậu trai lại gần hỏi gã.

- "Chào anh, có thể cho tôi hỏi anh có thấy một người đàn ông mặc áo đen nào đi qua đây không ạ?"

- "Có thấy. Nhưng cậu là ai?"

- "À...Tôi là Park JiMin, người tôi muốn tìm là chồng của tôi"

- "Thì ra là tìm Min YoonGi, ngồi đây đợi đi, một lát nữa hắn sẽ ra đây"

- "Anh biết chồng tôi ạ?"

- "Có thể cho là như vậy! Chồng cậu đang đi cứu người, ngoan ngoãn yên lặng đợi đi, tôi đang cáu đừng nói thêm gì cả"

- "Vâng!"

JiMin bây giờ mới để ý người gã. Có máu, rất nhiều máu, còn buồn bã ngồi trước cửa phòng cấp cứu. Có vẻ là người thân của bệnh nhân bên trong.

Anh đã quay lại. Giữa khớp tay có dán băng cá nhân. Thấy mèo nhỏ ngồi ngoan ở hàng ghế chờ liền đi tới hỏi han.

- "Em chờ có lâu không? Anh xong rồi mình về thôi"

- "Tự dưng anh chạy đi làm em phải đi tìm anh đấy" -giọng ủy khuất.

- "Anh xin lỗi. Cậu bạn trong này cần anh giúp đỡ" -chỉ tay vào phòng cấp cứu.

- "Ai vậy?"

- "Kim TaeHyung!"

- "Hả? Anh ta bị sao? Có nghiêm trọng ko?"

- "Bị bắn ở bụng. Rất nghiêm trọng nhưng bây giờ ổn rồi, đừng lo"

- "JungKook có biết không?"

- "Anh không biết, em hỏi cậu ta kìa"

HoSeok biết ý trả lời.

- "Chưa nói"

- "Nó sẽ lo lắm cho mà coi" -JiMin xót xa bạn mình.

- "Mà tại sao anh biết rồi tới đây?" -gã quay lại với đống thắc mắc cùa mình từ nãy.

- "Tình cờ thôi. Tôi đưa JiMin đi khám tổng quát, đi qua đây thì nghe được lời bác sĩ nói. Lại tình cờ hơn là tôi cùng nhóm máu O với cậu ta, vì JungKook tôi giúp người một chút"

- "Mới có 6 giờ sáng mà đã đi khám sao?" -gã lạ lẫm hỏi lại.

- "Đi sớm, tôi còn phải đi làm"

- "Dù sao cũng cảm ơn anh!"

- "Không có gì! Ta về thôi JiMinie"

Đi được vài bước chân.

- "Anh, mình qua nhà JungKook có được không?"

- "Ngoan, mình về nhà. Em thấy cậu ta đang nghe điệng thoại không, chắc JungKook cũng sắp biết rồi"

- "Không biết nó sẽ phản ứng ra sao? Có chịu tới đây không nhỉ?"

Nhéo mũi của mèo nhỏ tò mò kia mà trêu ghẹo.

- "Aigu...Em chỉ biết lo nghĩ cho Jeon JungKook thôi?"

- "Em lo thật đấy, không đùa đâu. Nó mà khóc lóc đến kích động lên thì sao? Huhu bạn tôi"

- "Thôi nào! Anh sẽ cập nhật tình hình của bạn em cho em. Đừng quá lo"

- "Vâng ạ"

.........................

- "Ai gọi chị vậy? Sao lại đờ người ra thế!" -Kookie nhỏ thắc mắc.

- "Jung...JungKook..."

- "Dạ, chị nói đi em nghe"

- "TaeHyung bị bắn rất nghiêm trọng, đang cấp cứu ở bệnh viện S"

______________________

👻iabb@











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro