Chương 2: Hành hạ (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- "Bất ngờ lắm sao?"

- "..."

- "Đừng khóc chứ, tôi xót"

- "Đừng nói ra những lời giả tạo như thế...Tôi khinh"

- "Xa tôi 2 năm mà mồm miệng em hư thật, cái gan cũng lớn hơn rồi"

- "...."

______________

2 năm trước Hắn và Cậu là một cặp, một cặp đôi hạnh phúc!

Cứ tưởng chuyện tình cảm thuận lợi như vậy sẽ có thể dễ dàng tiến tới hôn nhân một cách yên ổn. Nhưng không, ông trời thường thích trêu đùa mà...

- "Ưm...a......TaeHyung....nhẹ...nhẹ lại"

- "Câm miệng"

Cậu càng van xin Hắn càng điên hơn, cứ vậy dồn sự tức giận vào các cú thúc mạnh bạo. JungKook đau đớn, miệng nhỏ khô rát không thể kêu la được nữa, một chút sức lực cũng không còn, Cậu đã ngất đi.

Nhưng không vì thế mà Hắn buông tha cho Cậu.... Mà không, con người này không phải TaeHyung, thật sự không phải TaeHyung người Cậu yêu, không phải một TaeHyung ôn nhu, nhẹ nhàng hàng ngày nữa. Cậu...sợ Hắn, còn chưa được biết lí do Hắn điên lên đã bị đè ra hành hạ.

- "Em tỉnh mau, tôi không cho phép em ngất!!"

- "..."

- "Tôi đâm chết em....Như vậy đã vừa ý em chưa?!!!"

- "..."

Kim TaeHyung miệng gào vậy nhưng thân dưới thì bắt đầu chậm dần lại rồi ngừng hẳn. Rút vật to lớn ra khỏi hậu huyệt sưng đỏ kia, nằm vật xuống giường.

- "Tại sao chứ!! TẠI SAOOO...Tại sao lại phản bội tôi" - Nước mắt chảy dài xuống. Phải, là Hắn khóc.

...........

Sáng hôm sau Cậu tỉnh dậy, quần áo đã được mặc gọn gàng ngay ngắn chỉ có điều...mông, bụng Cậu rất đau, ko thể di chuyển được đành cứ nằm im một chỗ. Nhớ lại chuyện tối hôm qua, JungKook sợ hãi thu người lại nằm co ro trên giường. Chưa bao giờ Cậu thấy TaeHyung bị như vậy trong suốt 3 năm yêu nhau.

*Cạch

Cánh cửa mở ra nhưng Cậu ko dám nhìn ra phía đó.

- "Dậy"

- "..."

- "Em điếc à"

Đáp lại lời Hắn chỉ có tiếng khóc nấc lên của Cậu. Trong lòng Hắn cũng chả rõ, không xác định được cảm xúc của mình, nhưng Hắn chắc chắn rằng sẽ không chạy đến ôm hôn dỗ dành Cậu như trước nữa.

TaeHyung bước đến dồn một lực giật phăng chiếc chăn mà Cậu đang cố chui vào kia.

- "TÔI BẢO EM DẬY MAU"

- "Hức....Tae...TaeHyung...Em đau...không ngồi dậy được mà"

Hắn quả thật không chịu được, đảo mắt nhìn sang chỗ khác, nếu không cứ nhìn Cậu như vậy Hắn sẽ lại mềm lòng mà dỗ ngọt Cậu.

- "Anh bị sao vậy?...Hức...Tại sao lại tức giận với em...Em sợ..."

Hỏi cái đéo gì vậy, chẳng phải Cậu làm gì tự mà biết rõ rồi hay sao mà còn hỏi, làm Hắn lại nổi cơn điên lên, tát một cái rất mạnh lên khuôn mặt trắng hồng kia- khuôn mặt mà bình thường Hắn rất nâng niu, cưng nựng, chỉ để hôn, xoa, cắn yêu....Vậy mà, trong phút chốc tất cả đã thay đổi.

- "Á.....Tae...Anh đánh em?"

Hắn chẳng quan tâm, quay gót bước ra phía ngoài cửa, dặn dò 2 tên thuộc hạ bên ngoài, còn cố tình lớn tiếng để Cậu nghe được

- "Khóa cửa lại, trông cậu ta cẩn thận, nếu để người trốn thoát thì tự biết hậu quả"

- "Gì...gì cơ...hức...TaeHyung, sao lại nhốt em...Kim TaeHyungggg"

Từ khi bị giam trong phòng, Cậu đang cố gắng bình tĩnh lại rồi suy nghĩ xem bản thân đã làm gì sai khiến TaeHyung giận đến như vậy. Nhưng...dù nghĩ thế nào Cậu cũng không tài nào nhớ ra được gì dù chỉ là 1 chi tiết nhỏ.

...........
Cứ vậy đến tối, Hắn từ công ty trở về nhà.

- "Cậu Kim, JungKook vẫn chưa ăn gì từ sáng đến giờ...Tôi đi hâm nóng cháo để Cậu mang lên nhé" -Dì quản giả. Có thể thoải mái nói chuyện như vậy là vì bà là người trông nom, chăm sóc cho TaeHyung từ lúc nhỏ, thời gian ở cạnh bà còn nhiều hơn là với mẹ ruột Hắn. Hắn rất thương và quý trọng bà.

- "Chưa ăn gì sao?"

- "Đúng vậy, tôi có mang lên mấy lần nhưng JungKook đều từ chối"

- "Ngang bướng...Để cậu ta chết đói luôn đi"

- "Thật là mặc kệ? Vậy tôi đi dọn dẹp đây"

- "Dì...phiền dì hâm nóng cháo rồi mang lên...tôi lên trước"

- "Được" -Bà cười khổ, câu trước câu sau mà đã lật mặt rồi.

Hắn đi thẳng lên phòng của Cậu.

*Cạch

Không thấy người trên giường. Hắn cau mày đảo mắt nhìn xung quanh.

- "Lại đây"

- "..."

Cậu đang ngồi thu mình ở 1 góc phòng, đến đèn cũng không thèm bật lên, không biết đã ngồi được bao lâu rồi.

Không thấy trả lời Hắn bước tới lôi mạnh tay cậu ép đứng dậy rồi đẩy xuống giường.

- "Em học chống đối tôi sao? Đừng làm tôi điên lên"

- "Ừ"

Gì? Trả lời kiểu gì vậy? Hắn có chút ngạc nhiên nhưng cũng sớm quay lại với vẻ mặt sắc lạnh của mình.

- "Giỏi! Khá lắm"

Ngay lúc này, cứ tưởng ăn thêm một cái bạt tai nữa thì Dì Kang gõ cửa, rồi mang cháo vào. Bà có hơi ngỡ ngàng một chút vì nhìn thấy hình dáng bơ phờ, vô hồn của Cậu. Rồi trong chốc lát bà cũng bắt gặp được cái ánh mắt đáng sợ từ Kim TaeHyung.

- "Con ăn đi cho mau khỏe nhé! Dì ra ngoài đây"

- "Cảm ơn dì" -Cậu gượng cười với bà.

*Cạch -Lại một không gian ngột ngạt chỉ có Hắn với Cậu.

- "Ăn đi" -Hắn đứng dậy, vừa tháo khuya áo sơ mi vừa lên tiếng nhắc Cậu. Hắn chuẩn bị đi tắm

*Choang

Hắn quay đầu nhìn xuống đất, bát cháo đã vỡ tan, bắn tung tóe ra sàn nhà.

- "MẸ NÓ! Tôi còn chưa nổi điên với em, mà em dám thái độ với tôi sao? HẢ??"

- "buông...buông ra" -Cậu bị Hắn lao vào bóp chặt cổ.

- "Đi lăng nhăng bên ngoài, rồi về nhà làm loạn. Tôi quá chiều em rồi có phải không? Em mệt, tôi còn nghĩ tha cho em hôm nay nhưng có vẻ không dạy dỗ, em không thể ngoan được"

Nói là làm, môi Hắn mạnh bạo ngấu nghiến môi Cậu. JungKook vung tay đánh Hắn cố gắng thoát ra, miệng mím chặt không để Hắn có cơ hội đưa lưỡi vào trong. Nhưng JungKook ơi, trời cũng không thể ngăn nổi Hắn.

Một tay Hắn giữ gáy cậu ấn sâu vào nụ hôn, một tay kia lần mò vào tiểu dương của Cậu, Hắn nhanh nhẹn sục lên xuống, rất thành thục.

- "A...ưm..."

Thỏ con mở miệng ra rồi, quá đỗi đơn giản đối với Hắn. Thuận lợi, cái lưỡi tinh ranh ấy bắt đầu càn quét bên trong, ấm nóng quấn lấy lưỡi nhỏ đang cố gắng trốn thoát. Điên cuồng nút lưỡi đối phương, thỉnh thoảng còn mút môi dưới và cắn nhẹ. Hoàn toàn kích thích được cơ thể mẫn cảm của Cậu.

Thay vì tư thế ngồi giường khó kiểm soát, Hắn môt lực đè Cậu nằm xuống giường, môi lưỡi vẫn dây dưa, rồi dần dần trượt xuống 2 điểm hồng trên ngực đang ẩn hiện qua lớp áo trắng mỏng mà cắn mút đến khi chúng sưng tấy lên.

Không được rồi, Hắn chịu không nổi nữa, bên dưới đã căng cứng đến đau nhức. Nhanh chóng thoát y cho 2 người mặc cho cậu khóc lóc phản kháng. Mạnh bạo giữ gáy cậu nâng lên. Tư thế hiện tại là hắn quỳ gối nâng người lên, còn cậu ngồi, mặt nhỏ ngang tầm hông Hắn. Cậu biết Hắn muốn gì, nhìn thứ to lớn tím tái vì trướng lên khó chịu kia là Cậu hiểu, nhưng ko chủ động thỏa mãn Hắn.

- "Xin anh...hức...tôi còn rất đau...ko thể làm chuyện này"

- "Muộn rồi"

- "Ưm...đau..."

Hắn ko báo trước, bóp mạnh má cậu rồi nhét cái thứ to lớn vào miệng cậu.

- "Aghhhh....Miệng em rất tuyệt"

Hắn biết Cậu sẽ không chủ động liếm láp, mút thứ đó như mọi lần. Nên Hắn tự vận động, bàn tay thon dài len vào mái tóc giữ cố định đầu nhỏ. Hông hắn cứ thế di chuyển từng cú nhấp vào miệng cậu.

- "TaeHyung....đâm...đâm sâu quá..."

_____________________

👻Dòng hồi tưởng này sẽ sớm kết thúc thôi! Nhưng nó sẽ ko thể giải đáp một số thắc mắc của mọi người được đâu mà phải chờ về sau. Đọc truyện vv!!!

Góc chia sẻ: Đây là bộ truyện đầu tay của mình, mình chưa có kinh nghiệm viết truyện nào trước đây. Mới chỉ làm film trên youtobe, nhưng do ko có tgian (mình đang cuối cấp) nên ko thể chăm chỉ làm film đc từ rất lâu r (tgian làm 1 tập film rất lâu) vì thế tui đã quay sang viết truyện, tgian viết sẽ ngắn hơn làm video, nhưng vẫn đảm bảo được nội dung. Mong mn ủng hộ nha<3.

@iabb

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro