Chương 6: Hạ mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô ta quý cậu là thật nên mới còn chút lương tâm bảo vệ cơ thể cho Cậu. Nhưng tình yêu mù quáng, nhất quyết vứt bỏ tình cảm chị em quý giá này để đạt được mục đích của mình.

Sau khi xong mọi việc, tên kia rời khỏi với số tiền lớn.

Song Chaeyoung mặc lại quần áo cho cậu rồi đi ngủ như không có chuyện gì xảy ra. Sáng hôm sau dậy, cậu có chút nhức đầu, cũng không nhớ được tối hôm qua có chuyện gì chỉ tin theo lời ả ta nói rằng 2 người đã cùng uống rượu rồi say nên ngủ quên.

Phải đến khi hắn công tác về được 2 tuần sau, những bức ảnh ái muội, ướt át đó mới được gửi tới mail của hắn từ một địa chỉ ma (địa chỉ ảo, không tìm được nguồn). Những bức ảnh chân thật nhìn bằng mắt thường không thể thấy điểm bất thường.

Hắn tin những gì hắn nhìn thấy, không cần cho đối phương một cơ hội nào giải thích hay nghe rõ mọi chuyện mà cứ vậy dồn dập tấn công Cậu. Giá như Kim TaeHyung có thể bình tĩnh lại một chút, dù tức giận nhưng hãy để cậu được lên tiếng thì mọi chuyện đâu xảy ra tệ như bây giờ.

........................

- "Định khóc đến bao giờ hả bạn tôi"

- "Tao không biết phải đối diện thế nào với em ấy nữa...Mày không biết 2 năm trước trong suốt 6 tháng trời tao làm những việc tồi tệ như nào đâu"

- "Thay vì nói nhiều, hành động đi, chăm sóc, chiều chuộng người ta, cầu xịn tha thứ chẳng hạn"

- "JungKook tổn thương quá nhiều, bây giờ những chứng bệnh ấy khiến e ấy nằm viện cũng là vì tao mà ra"

- "Thế từ bỏ à?"

- "Không...không thể. Còn yêu rất nhiều"

- "Mày xem lại cái tính khí của mày đi, còn không nếu tiếp diễn lại lần nữa chả có gì cứu nổi, đến lúc đấy tao sẽ thay dì Kang thả JungKook đi, thoát khỏi mày. Mà một khi tao đã ra tay mày biết rồi đấy, có tìm bằng trời"

- "Tao biết rồi"

- "Tự dưng tao thấy giống bố khuyên dạy con phết haha. Về viện đi, xin nghỉ làm mà"

- "Cảm ơn. Đi đây"

...................

Bệnh viện Seoul

- "Y tá, JungKook tỉnh chưa?"

- "Xin lỗi anh, bệnh nhân nằm ở phòng nào ạ?"

- "9597"

- "À, cậu ấy tỉnh được một lúc rồi. Sức khỏe đã tốt lên"

- "Cảm ơn"

- "À anh ơi!"

- "Sao?"

- "Tôi định gửi thuốc theo lời bác sĩ Ha cho anh, nhưng vào phòng thấy có một người đàn ông, nhận là người thân nên tôi đã đưa thuốc cho anh ta rồi. Không còn gì, tôi xin phép"

- "...." -Cau mày

'Đàn ông sao? Là ai?'

Hắn nhanh chân chạy đến phòng bệnh, mở cửa lớn tiếng'

- "Anh là ai? Tại sao lại vào đây?"

Ngứa mắt thật. Còn đang đút cháo cho người của Hắn ăn. Lại còn chính tô cháo ban nãy Hắn mua cho cậu. Đi tới giành lấy tô cháo.

- "Anh làm cái gì vậy hả Kim TaeHyung?"

- "Em im miệng? Em yêu hắn ta sao mà lên tiếng bênh?"

- "Anh trẻ con thật đấy, đừng làm loạn nữa"

Người kia lúc này mới lên tiếng:

- "Chào cậu. Tôi là Min YoonGi, anh của Jeon JungKook" -Đứng dậy đưa tay ra, ý muốn bắt tay làm quen.

- "Không chung họ. Anh em quái gì"

- "À. Là anh trai nuôi. Như vậy cậu hiểu chưa"

Điên máu thật. Anh trai nuôi? Nực cười. Gian tình, nhất định là gian tình, còn đưa nhau tới tận đây để tình tứ.

- "JungKook, em cứ suy nghĩ chuyện đó đi. Anh về trước, tới thăm em sau"

- "Anh về cẩn thận nhé!"

- "Ừ. Chào em. Chào cậu!"

*cạch -đóng cửa phòng

JungKook nằm xuống quay mặt sang hướng khác.

Hắn nhìn sang tô cháo, gần như vẫn còn nguyên, chắc chỉ mới ăn có vài thìa.

- "Dậy ăn nốt cháo"

- "Không thích cháo"

- "Thế sao vừa nãy tên kia đút cho em thì em ăn ngon lành thế cơ mà" -lại tức lên, quả tức này còn có mùi giấm chua nữa.

- "Nãy thích, giờ không thích"

- "Được, ăn gì tôi mua"

- "Đừng giả tạo như thế, tôi thấy bộ dạng điên lên của anh hồi nãy mới là con người thật của anh"

Hắn chợt nhận ra vừa rồi hắn lại không điều khiển được cảm xúc của mình, lại lớn tiếng trước mặt cậu. Còn vừa nghe Jung HoSeok nói một tràng xong.

- "JungKook...tôi xin lỗi vì đã lớn tiếng. Làm em sợ rồi"

Hơi ngạc nhiên vì hắn mở miệng xin lỗi.

- "..."

- "Dậy đi. Ăn xong rồi ngủ. Nếu không thoải mái, tôi sẽ ra ngoài cho em ăn. Được không?"

Cậu ngồi dậy.

- "Ừ. Ra ngoài đi"

- "Tôi ra thật à?"

- "Ừ, anh ở đây tôi rất khó chịu"

Hắn cười khổ.

- "Được, tôi ra. Đợi em ăn xong tôi có chuyện muốn hỏi"

- "Ừ"
...............

Bên ngoài cửa.

- "Alo"

- "Tìm thông tin về Min YoonGi"

- "Ai đấy?"

- "Cứ làm đi, quan trọng là những thông tin có liên quan đến JungKook"

- "À, liên quan đến bảo bối của ngài Kim đây hả. Tình địch sao? Hahaha"

- "Mày nói ít lại không được à?"

- "Cố lên anh bạn, tao tin mày có thể chiến thắng haha"

- "Cúp máy đây"

...............

*cộc...cộc...

Tiếng gõ cửa từ trong vọng ra. Hắn ngồi bên ngoài cửa phòng nghe tiếng gõ quay mặt lại có thể nhìn thấy cậu qua 1 ô nhỏ kính trong suốt. Ý cậu là gọi Hắn vào nói chuyện, cậu ăn xong rồi.

- "Nói đi"

- "À...Tôi..."

- "Nay anh bị gì à, chả giống anh tí nào"

- "Nãy cái tên Min YoonGi đấy bảo em suy nghĩ về chuyện gì vậy?"

- "Chuyện riêng của tôi, không nhất thiết phải báo lại với anh"

- "Không nói không sao, em nghỉ đi, tôi ra ngoài"

- "Ở đây cũng được" -Vừa nằm xuống vừa nói, bộ dạng không quan tâm.

- "Nói tôi sao?"

- "Bên ngoài lạnh. Ra hay ở tùy"

- "Tôi ở. Tôi ở trong này" -hí hửng cười, coi cái dáng vẻ kìa, được ở trong vui thế sao?

Hắn đi lại kéo chăn kín mít cho cậu rồi mới đi ra ghế sofa ngồi. Có mang laptop theo, nên thuận tay ngồi xử lí một số công việc của tập đoàn.

Có mail gửi đến, là từ Jung HoSeok.

" Min YoonGi - 27 tuổi
- .......................
- .......................
- .......................
- Gặp Jeon JungKook vào một năm trước. "

Hắn cau mày, nhiêu đó thời gian. Chỉ tra ra được ngần này thông tin thôi hay sao?

*nhắn tin

- "Mày làm việc xuống cấp à?"

- "Hắn ta bảo mật thông tin rất kĩ càng, không dễ có thể tìm được"

- "Liên quan đến JungKook cũng chỉ vậy thôi à?"

- "Ừ. Tất cả rồi"

Chửi thầm trong lòng. Hắn muốn biết rõ chi tiết giữa hai con người kia, so với cái chỗ kết quả này thật làm Hắn thêm bực.

Tự dưng hắn lại có thắc mắc.

- "Ngủ chưa?"

- "Rồi"  -trả lời kiểu...=='

- "Em với hắn ta có ở chung với nhau không?"

- "YoonGi hyung sao? Có"

Má. Máu điên hắn lại nổi lên. Nhưng lần này tiết chế hơn, hắn biết ý liền đi ra khỏi phòng tìm lên sân thượng để xả tức, không làm phiền đến cậu.

.........15p sau hắn quay lại

Jung HoSeok lại nhắn tin tới

" 0962****** . Cho mày sđt của MYG"

Hắn lập tức nhấn gọi.

- "Alo"

- "Nói chuyện đi"

- "Kim TaeHyung?"

- "Phải"

- "7h tối, nhà hàng F"

- "Được"

*tút...tút ...tút....

________________________

👻giới thiệu truyện cho bạn bè giúp mình nha<3

@iabb

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro