Cùng nhau đi xe và sự thật về Cea

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi và See cùng nhau bước ra cửa rồi đi xe về , em trở còn tôi ngồi sau , đàng đi trên đường thì em hỏi tôi có muốn đi lên lượn chút không. Mới đầu tôi từ chối nhưng See mời nhiệt tình quá tôi cũng ko biết đường nào từ chối mà ngại ngùng chấp nhận. Đang đi thì chúng tôi gặp 1 chiếc xe ô tô đột ngột dường lại , theo phản xạ tôi đập đầu vào em ấy , lấy tay ôm lấy eo ( trừi ưi lúc đó lại gần chớt ). Phải mất 30 giây định hình lại sự việc tui mới ngại ngùng rút tay ra xin lỗi. Bởi ngại quá lên tôi bảo em ấy đi về. Với đôi mắt bị cận và loạn như tôi , thì tôi có thể nhìn chắc chắn rằng 2 tai của em đấy đang đỏ lên , ko nói gì chỉ gật đầu đi về ( trông đáng yêu xỉu ). Đi về đến nhà ẻm lúc đó thì em See cũng ngủ rồi lên anh tôi cùng nhau đi về. Về đến nhà tôi dọn dẹp lại 1 chút về cái bàn của mình rồi sắp đồ dùng cho công cuộc khai bút đầu năm. Sau khi giao thừa các kiểu , bắn pháo hoa các kiểu thì tui cũng có thể chợp mắt 1 chút để 3h lại dậy khai bút. Sau khi khai bút xong thì tui cũng phải chụp ảnh để đăng story chứ. Chụp và kèm nhạc thêm mấy lời chúc xong tui cũng có thể đi ngủ rùi. Ngủ khoảng  3- 4 tiếng tui dậy làm đẹp cho bản thân. Hôm nay là tết lên thi quyết định làm cho bản thân thật đẹp đi chúc tết cho mọi người ngỡ ngàng. Tui mặc 1 chiếc váy màu xanh dương và trang điểm nhẹ , hôm nay tui sẽ thả tóc ra uốn cho xoăn nhẹ. Làm xong tầm 8h30 bố mẹ tui mới bắt đầu dậy sửa soạn đồ đi chúc tết.
    [ chiều hôm đó ]
  Cuối cùng tôi mới đi về xong mệt muốn xỉu. Vừa về đến nhà tính nghỉ ngơi thì mẹ lại bắt sang bên bác ( bố mẹ anh họ tui ). Tui cũng sang , mở cửa phòng ra như thường ngày thì bắt gặp ánh mắt của em , hôm nay em sang đây chơi với bộ quần áo tết màu đỏ em nhìn tôi ( lúc đó tui vẫn mặc váy xanh nha lại còn trang điểm nữa nên có thể nó là xinh hơn bình thường ). Tôi nhìn em 2 ta nhìn nhah chẳng nói câu nào mãi sau tôi mới lodding được cất tiếng nói chào em chúc mường năm mới. Tôi vẫn cố tỏ ra vẻ thân thiện nhưng hơi chảnh với ẻm. Thêm 5 giây sau See mới có thể đáp lại bằng cách chào rồi lại quay sang cắm mặt vào cái điện thoại để chơi game tôi ko nói thêm gì nữa cất điện thoại trên bàn rồi đi ra ngoài phun giúp mọi người 1 tay bởi vì mặc váy bất tiện quá lên tui về nhà và thay 1 bộ quần áo khác thoải mái hơn nhưng cũng ko thua gì dáng vẻ trước. Tôi thì chỉ làm mấy công việc nhỏ tôi như nhặt rau , lau bát , đĩa ,... Đang lau bát thì See mở cửa chạy ra và đưa điện thoại đang đc gọi bởi Cea tôi nhờ ẻm bật hộ , bật xong tôi liền đi ra chỗ khác nghe điện thoại của nó
- " Alo công chúa điện hạ có thể cho biết tiện nữa rằng ngài đang làm gì không ạ" ( Cea nói với giọng cung nữa xưa )
- " Nói đi , có chuyện gì. Với cái giọng này chắc hẳn kà mày đang muốn tao giúp việc gì đúng không "
- "ờooo... Thìiii chuyện đó ..."
- vào vấn đề chính đi
- " thì chuyện là....."
- cái gì mà cứ vòng vo mãi thế , bộ làm gì sai trái với tao à hay sao mà lại nói chuyện kiểu thế. Chứ bình thường mày có vậy đâu ( tôi hỏi )
-" tao xin lỗi mày "
- sao,sao lại xin lỗi tao có chuyện j à
-" thật ra là tao ...tao chính là Kim là người ngày xưa đã ăn hiếp , bắt nạt mày
- ( tôi đứng hình dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Cea )
-" Tao thật sự rất xin lỗi m sau khi rời khỏi Việt Nam để đi du học tao đã bị tai nạn , cái tai nạn khủng kiếp đã làm ảnh hưởng đến gương mặt của tao , cha mẹ tao cũng ko muốn tao bị như vậy lên đã giúp tao làm phẫu thuật để trở thành Cea như ngày bôm nay nhưng tao cũng bị mất trí nhớ tạm thời ,  Tao ... Tao cũng ko niết là mình bị làm sao nữa. Những lúc đi ngủ tao tàn mơ thấy ác mộng rằng mình đã đánh ai đó..... Hức hức ( Cea bật khóc nức nở )"
   Tôi ko nói gì cả nói đúng hơn là tôi ko biết lm j cho đúng. Tôi đã bị ám ảnh việc Kim đã bắt nạt , chà đạp lên người tôi bằng cả thể xác lẫn tinh thần, bị cả người lớn trách rằng bạn bè lên rộng lượng. Nhưng mà họ ko biết rằng Kim đã bắt nạt tôi khủng khiếp đến cỡ nào, thậm chí dùng tiền thuê 1 người đàn ông đánh và hiếp dâm tôi , thật kinh tởm. Tôi đã từng nghĩ rằng mình lên đi chết đi có lẽ sẽ giải thoát hơn. Nhưng có 1 cậu bé ( lúc tôi mới 4 , 5 tuổi) đến và chia kẹo chia đồ chơi cho tôi tôi rất cảm động. Tôi đã kết bạn với em ấy , cùng lúc đó Kim đi du học , căn bệnh trầm cảm của tôi cũng từ đó mà chuyển biến tốt hơn. Cậu bé đó ngày nào cũng đến chơi với tôi ,lúc đó tôi mới biết rằng cậu bé là hàng xóm mới chuyển đến sát bên cạnh nhà tôi. Mặc dù lớn hơn 2 tuổi nhưng tôi lại rất yếu đuối thậm chí còn rất nhạy cảm. Cậu bé đó dù mới chỉ 3 tuổi nhưng lúc nào cũng giúp , chia kẹo cho tôi , chơi với tôi thì suốt ngày nhường. Chính vì có cậu bé đó mà căn bệnh trầm cảm của tôi đang dần khỏi. Hơn 2 năm sau thì tôi cũng có thể chữa trị xong và cũng lúc đó bố mẹ tôi li hôn lên tôi ở phải đi Hàn với mẹ lúc đó tôi gặp Cea khi vào cấp 2 chúng tôi đã trở thành tri kỉ cùng nhau sẻ chia những ngọt bùi đắng cay , nhưng Cea lại phải chuyển đi nơi khác đó là về Vn trước tôi 1 năm , 1 năm đấy tôi vẫn giữ liên lạc với Cea qua mạng . 1 năm sau tôi trở về Việt Nam vì mẹ tôi đã yêu 1 người Vn. Chúng tôi dọn đồ và quyết định sống ở Vn. Tôi đã gặp và Cea và chúng tôi vẫn thân thiết với nhau như bên Hàn. Tôi quyết định học cùng Cea. Nộp hồ sơ vào ngôi trường đó vì học lực bên hàn của tôi khá giỏi  lên rất nhanh họ đã thu nhận hồ sơ của tôi mà ko 1 chút phỏng vấn hay xem thực lực của tôi như thế nào. Mà sắp cho tôi vào lớp chọn , nhưng Cea lại ở lớp thường vì ko muốn xa Cea lên tôi đã nộp đơn xin vào lớp thường. Khi Cea biết tin vậy thì nó trách tôi,tôi cũng chỉ biết cười trừ cho qua chuyện. Hiện tại tôi đã ko còn suy nghĩ tiêu cực như trước nữa. Nhưng đêm nào tôi cũng ngủ ko ngon vì quá khứ tồi tệ , kinh khủng đó , thật sự lại ko ngờ tới người ngày xưa đã khiến mình trầm cảm giờ đây lại trở thành bạn thân của họ. Ko nói gì cea chợt lên tiếng
-" mày ...... mày có thể tha thứ cho tao được ko tao hối hận rồi , tao ko muốn mất 1 người bạn thân như mày đâu "
- tao.... Tao có việc rồi cup máy trc nha ( tôi vội vàng cup máy trc khi Cea nói thêm )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#thíchem