Ký ức!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...Sau 2 nãm, tôi lại gặp hắn. Vẫn giữ khuôn mặt tuấn tú,cuốn hút ánh nhìn của mọ cô gái. Cũng trả trách khỏi ánh mắt lạnh lùng ðầy khẩu khí. Hắn ðang ngồi trên sòfa phìa ðối diện tôi. Sung quang là mấy nàng thiếu nữ chắc cũng chạc 20 cýời ðùa. Mà hắn trả chút ðể ý.Mạnh Hào býớc ðến vỗ nhẹ vào vai tôi Minh Ngọc em sao thế? Mệt không ..!? Tôi giật mình nhìn Mạnh Hào Không saoTôi býớc về phía ngýời phục vụ,ðýa cho anh ta một tâm thiệp, nói nhỏ Anh cầm ðến ðýa cho ngýời ðàn ông ðang ngồi trên sofa kia. Và nói, tôi rất ngýỡng mộ ông ta,mong hôm nay ông ta sẽ ðến chỗ tôi. Tôi sẽ phục vụ chu ðáo.!Rồi tôi dút ra tờ tiền nhỏ nhét vào túi ngýời phục vụ kia ra hiệu cho anh ta ði ði. Mặt ngýời phục phụ lúc ðó ðỏ bừng ,luống cuốc không biết phải làm gì. Liền býớc ðến bên hắn thì thầm. Lúc sau, tôi thấy hắn cầm tấm thiệp,nhìn hồi lâu,mời ngẩng mặt nhìn tôi ,rồi cýời mỉa mai,nhýng lại thật quyến dũ. Hắn býớc ðến phía tôi kéo tôi ði về phía hành lang. Tim tôi nhý muốn lổ tung, nhýng lại cýời một cánh hài lòng. Bỗng Mạnh Hào chạy ðến vội cầm tay tôi,nói nhỏ Em trọc nhầm ngýời rồi ðó. Sao lại là anh ta...!Cũng trả cho tôi nói lời nào Mạnh Hào vôi cụi ngýời Xin lỗi Hàn Tiên Sinh là bạn tôi uống nhiều lên ðùa qua mức. Xin Hàn Tiên Sinh bỏ qua cho .Tôi trả hiểu,ai cần anh ta xin lỗi. Tôi vội nhìn hắn, thấy hắn ðang nhếch cýời,vô hất tay Mạnh Hào ra. Quay ngýời ôm lấy cổ hắn. Ðã lâu không gặp,chú yêu dấu của con.Nghe tiếng sững sờ của Mạnh Hào làm tôi có chút tự hào Chú ý. Tôi vẻ oai phong, rồi liếc nhìn mọi ngýời xung quanh,nhất là mấy cô nàng hot girl vừa ở bên hắn. Ðúng , ngýời chú cũng nhý ngýời cha thân thiết.Hắn không nói gì,nhếch mép một cái lạnh ngýời rồi kéo tay tôi ði , ra ðến xe hắn hẩy tôi mạnh một cái. Lýng ðập xuống ghế xe nhói ðau. Tiếng nói lạnh lùng ðến dợn ngýời Về Viên Hòa Cát.Ngýời tài xế mau tróng khởi ðộng xe,rời khỏi bữa tiệc Chú à...!Chýa kịp nói gì,hắn ðề tôi xuống Muốn gì...!Tôi ðặt tay lên eo hắn Con chỉ muốn ðýợc bên chú. Một ngýời cháu xa chú lâu nhý vậy,nhớ chú là ðều ðýõng nhiên.Hắn bỗng xé toạc chiếc váy mỏng manh của tôi ra,tiến sâu vào hõn,cảm giác ða ðến tận sýõng tủy , mà vẫn có chút mên man từ hõi thở của hắn. Cho ðến khi tuột cùng tôi vội thét Hàn Thiên Vũ ! ÐAU! Hắn nhẹ nhàng buông tha tôi ra Ðau sao! Cô mà biết ðau sao? Tôi hạ tay quay sang một bên Tôi muốn ly dị với chú.Hắn dừng lại ngồi hẳn dậy,mặt bắt ðâu lạnh dần,nhìn mắt hắn tôi ðã cảm thấy ớn lạnh. Tại sao! Tôi nhý muốn lứu giữ thứ gì ðó Tôi....!!! Hắn bắt ðầu trau mày,giọng ðặc mùi bãng giá Không bao giờ!dù có chết ði cô vẫn mãi là của tôi!Cút ...!

(*)

Sáng sớm , mắt nhắm mắt mở từ giýờng býớc xuống, lao thẳng vào WC. Rồi quay ra phòng thay ðồ,mặc bộ ðồng phục nghiêm trang. Makeup nhẹ qua rồi mở của xuồng tầng Chú con ði học ðây!vẫn nhý thýờng, tay cầm một tờ báo,trên bàn là ly caffe còn nòng , khuôn mặt tuấn tú,ðẹp ðến ði vào lòng ngýời Lại ðây ãn sáng ði!Vẫn là nhý mọi hôm, bánh kem cùng một ly cafe ðặc. Tôi ãn nó mỗi sáng,cho ðến ngán ngẩn,trả còn vị ngọt nhý lúc ðầu tiên tôi từng ãn chúng. Khi ãn xong tôi vội cầm cặp ðứng dậy. Con ði ðây!

Ðã 8 nãm trôi qua tôi bên cạnh hắn 8 nãm rồi. Mối hận của tối trả bao giờ hết cắn dứt tôi...

*

Nãm tôi 10 tuổi hắn hận nuôi tôi từ một ngýời họ hàng xa của tôi. Vì không ðủ ðiều kiện nuôi tôi lên họ bắt buộc pải tìm ngýời nuôi tôi. Và hắn là ngýời ðã nhận nuôi tôi.

Cũng nhý vậy, rất lâu rồi,tôi con nhớ y nguyên cảnh hắn giết anh trai tôi. Ngýời tôi yêu thýõng nhất. Từ khi cha mẹ mất,anh lo cho tôi ãn học và không bao giờ ðể tôi thiếu bất cứ thứ gì. Anh õi, mai trýờng tổ trức vãn nghệ,anh ðến xem em múa nha anh tôi vui vẻ cýời to Ngọc cũng biết múa cõ à. Không biết là Thiên nga sống hay Thiên nga dẫy chết ðây. Nghe xong tôi bực dọc Hai, sao hai coi thýờng em thế. Hai cứ xem mà xem, một ngày không xa khi em ðủ lớn,em sẽ trở thành một nhà mua bale nổi tiếng cho hai xem Anh tôi mặt cũng ðã chầm lại, cýời nhẹ, giọng có vẻ nghiêm hõn Thôi ðýợc, Trýõng Khải ta sẽ ðợi em thành diễn viên mua nổi tiếng. Nghe xon lòng tôi rất vui mừng Vậy mai,nhất ðịnh hai phải ði xem ðấy. Anh cýời nhé Ðýợc. Tôi vui ðến nỗi chỉ muốn hét lên, hào hứng chờ ðến ngày mai. Tối tôi ði ngủ rất sớm,ðang miên mang bỗng tôi thấy tiếng ðiện thoại của Hai deo lên alo,tôi nghe. Vì Hai ở phòng khánh lên tôi cũng không nghe dõ bên kia nói gì,chỉ nghe những tiếng ðạp trả lời của Hai Ðýợc, tôi biết rồi,tôi sẽ ðến sớm. Từ trýớc dến giờ tôi chýa bao giờ hỏi về công việc của Hai. Chỉ biết rằng Hai về nhà rất thất thýờng, có nhýng lúc chân tay còn bị thýõng,tôi hỏi Hai chỉ bảo là bị ngã,hay không ðể ý lên bị thýõng. Vì còn nhỏ lên tôi cũng không suy nghĩ gì. Hôm sau,tôi ðến trýờng rât sớm,chuẩn bị cho buổi lễ ở trýờng. Tôi nhờ một cô giáo trang ðiểm và tìm ðồ cho tôi. Mới 9 tuổi lên tôi chýa biết gì về thẩm mỹ. Cho ðến khi khai mạc buổi lễ, ngýời tôi mong nhất là Hai sẽ ðến xem tôi biểu diễn lần ðàu tiên trên sân khấu. Tôi không hiểu,lòng tôi bỗng bất an ðến khì lạ. Một bàn tay ôm tôi từ phía sau Sao thế Minh Ngọc?. Tôi giật mình quay sang Dạ. Là cô giáo dạy tôi múa, cô Chu Em ðợi anh Hai em ạ. Cô cýời nhẹ vỗ vai tôi Em yên tâm ði,chắc anh em bận việc gì ðó,chýa kịp ðến hoặc cũng có thể ngoài ðýờng kia bị tắc lên anh em ðến muộn thôi. Tôi cũng có chút mừng trong lòng,cũng nhý tan biến một phần bất an trong lòng Thật ạ,em cũng tin Hai sẽ ðến xem em biểu diễn. Cho ðến khi tiết mục của tôi bắt ðầu, Hai vẫn chýa ðến. Tôi có chút thất vọng, nhìn cả sân khấu một lýợt,ngýời tôi bỗng run rẩy, thì một ngýời ðàn ông tuấn tú, nghiêm trang býớc ðến ngay trýợc mặt tôi,cýời nhẹ. Tôi vui mừng ,tan biến mọi sự bất an,sợ hãi của mình, cýời thật týõi. Bắt ðầu buổi diễn của mình, ở dýời là những cái vỗ tay và những lời khen ngợi không dứt của thầy cô Cô bé này mai sau sẽ là diễn viên múa xuất sắc,con bé mà ðã múa ðýợc nhýng ðộng tác khó. Thật ðáng phục. Sau khi múa xong tôi býớc ôm chầm lấy cô giáo Em làm ðýợc rồi cô. Cô giáo cũng týõi cýời ðúng vậy, em ðã hoàn thành bản White Swan một cách xuất sắc.ðến khi công bố kết quả,tôi býớc ra ngýời ðàn ông vẫn ngồi ở dýới, chãm chú nhìn lên sân khấu. Tôi cảm thấy chýa lúc nào mà hạnh phúc nhý vậy,tôi không sao có thể tắt ðýợc nụ cýời trên môi, chỉ biết nhìn xuống và nhủ tròng lòng rằn phải bình tĩnh, không ðýợc xúc ðộng quá mà mất ði sự thần thái bây giờ. Qúy vị ðã ðýợc các bé gái của chúng ta làm cho mê hồn vào những ðiệu múa chýa ạ. Quá ðộc dáo với những tiết mục,mới nhỏ mà các em ðã múa thật ðiêu luyện thì mai sau các bé sẽ trở thành những diễn viên múa tài ba. Sau ðây tôi xin tuyên bố kết quả bé gái múa ðẹp nhất hôm này chính là bé Trýõng Minh Ngọc- trình diễn tiết mục White Swan hay nhất. Lần ðầu tiên trong ðời biểu diễn trên sân khấu tôi ðã chinh phục ðýợc tất cả. Tôi vui mừng không sao tả dýợc nhận phàn thýởng xong tôi lao xuống , ôm trầm lấy ngýời ðàn ông Hai õi, Ngọc làm ðýợc rồi Hai ôm tôi,hôn lên trán tôi Nhóc anh làm ðýợc rồi Anh thả tôi xuống,móc trong túi ra một hộp nhỏ, ngồi xuống cýời nói Ðây là món quà, tặng cho Ngọc giải nhất ngày hôm nay tôi cầm nấy chiếc hộp, nhanh tay mõ chiếc lắp nhỏ xinh có chiếc nõ nhỏ ra,oa là một sợi dây chuyền có hình sao bãng. oa,cảm õn Hai nha. Nó ðẹp quá. Hai bế bổng tôi lên,ấn ðầu tôi Ngốc, thế giờ ãn gì Hai dẫn ði ãn nào? từ trýớc ðền này tôi vẫn luôn thích bánh kem vị dâu,vì có chút chua có chụt ngọt. Tôi cầm tay Hai lắc nhé Hai hôm nay, Ngọc muốn Hải sản Hai hõi trau mày,có chút gì ðó ngạc nhiên Hải sản, nhýng..... tooi không ãn ðýợc hải sản, nhất là cua và ngao,sò,ốc,hến, cũng trả hiểu vì sao nhýng tôi ghét chúng ðến vậy. Ai cũng bảo tôi ngốc vì hải sản là món ngon, hiếm nữa,cũng là loại ðặt tiền,mà tôi lại không ãn ðýợc, ngốc thật. Nhýng hôm nay tôi ðã výợt qua ðýợc nỗi sỡ ðứng trýớc ðám ðông ðể múa một ðiệu mua tôi thích. Bây giờ tôi cũng muốn thử ãn một thứ tôi ghét. Tại lâu rồi, Ngọc chýa ðýợc ãn, hôm nay Ngọc muốn thử. Hai khẽ cýời, béo má tôi Thôi ðýợc rồi, Hai dẫn Ngọc ði ãn nha. Tôi býớc lên xe, cầm chai nýớc uống một ngụm, Hai nhìn tôi Mấy ngày nữa là ngày gì Ngọc biết không? Tôi tỏ ra suy nghĩ,mà cũng trả nhớ ngày gì nữa quay sang cýời nhãm hiểm Hiện tại, não của Ngọc gặp chục chặc về máy móc và hệ ðiều hành trì nhớ, lên không nhớ? Hai bất cýời lớn Con ngốc này, là sih nhật Ngọc ðó Tôi giật minhd hét lên Dạ,sao ðã ðến sinh nhật Ngọc rồi á. Hai ðể tay lên chán, ra vẻ thất vọng haizzz, ðến ngày sinh nhật mình còn không nhớ hôm nay ðã là 22 tháng 6 rồi Tôi lại càng hoảng hốt hõn, tôi tập múa ðến nỗi quên cả ngày tháng, còn cứ nghĩ sẽ lâu lắm mới ðến sinh nhật mình. Vậy mà bây giờ chỉ còn hai ngày nữa. Hai õi, nãm nay em sẽ dự sinh nhật cùng hai chỉ có Hai với em. Hai chần chứ một lúc Ðýợc . tôi cũng ngồi yên không nói gì một lúc, thì bỗng trong ðầu hiện lên một câu hỏi từ trýớc ðến này tôi luôn muốn hỏi Hai Hai!sắp sinh nhật em ,Hai trả lời em một câu hỏ nhé! Hai nhìn tôi, ngạc nhiên ðến lạ thýờng Hỏi ði tôi chần chừ Hai ðang làm công việc gì vậy ạ? Hai không cýời,sắc mặt lạnh hẳn ði ,nhý mýợn sự im lặng ðể trốn tránh câu hỏi của tôi. Tôi tò mò ðến phát ðiên Hai! Trả lời Ngọc ði! Hai quay mặt về phái cửa xe Hai làm.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro