chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1

"Tiêu hồ ly tinh ! Lại đang câu dẫn lão công của người khác  phá hoại hạnh phúc của người ta. Cuối cùng nhất định sẽ phải chịu quả báo. Chết thật tốt!"
Vừa bước vào phòng khách, Phan Tử Khâm đã nghe được oán niệm của mẹ, nhìn đồng hồ đã hơn chín giờ, đây là giờ chính để mẹ hắn thưởng thức món ăn tinh thần.
  Bố mất cách đây 3 năm, mẹ cũng sinh bệnh, không thể phụ giúp việc làm ăn trong nhà, thú vui dui nhất là được xem phim truyền hình, đặc biệt là phim truyền hình lúc 8 giờ, một bộ phim kéo dài một hai năm, một tập kéo dài từ một tiếng đến hai tiếng, hắn không biết đến cùng có gì hấp dẫn. Nhưng kết quả là huyết áp của mẹ hắn có xu hướng tăng lên, hắn đã cố thuyết phục mẹ nhiều lần nhưng không có kết quả, vì vậy hắn phải dành thời gian để canh chừng.
  "Mẹ, con đã về."
  Cốt truyện đang cao trào, Thái Lianhua thậm chí còn không thèm nhấc mí mắt, chỉ là hỏi theo thói quen: "Ồ, con ăn chưa?"

"Con đã ăn lâu rồi.” Hắn vừa trở về từ chi nhánh mới, sau khi dùng thử các món ăn các món ăn cám thất tất cả điều ổn. Hắn muốn hai ngày nữa sẽ mở cửa.

Kể từ đời ông nội, gia đình họ Phan  đã bắt đầu kinh doanh ngành dịch vụ ăn uống. Giờ đây, họ có năm mươi nhà hàng dưới tên ông, trải khắp Đài Nam, Cao Hùng và Bình Đông.
Ba mươi nhà hàng nổi tiếng nhất được gọi là "Vua đồ chiên nóng", và ở đó là các nhà hàng phương Tây khác và nhà hàng lẩu.

“Ăn cơm chưa?” Thái Liên Hoa gật đầu, thuận miệng nói một cách tự nhiên: “Vậy thì mau tìm người kết hôn rồi sinh con đi.

"Lớn tuổi rồi" Phan Tử Khâm năm nay 29 tuổi, thông minh, đẹp trai và có khả năng kiếm tiền, trong mắt một người mẹ thì mọi thứ đều tốt, nhưng độc thân thì không tốt, vì lý do này, bà phải nhắc nhở hắn  ít nhất một lần một ngày.

“Mẹ , người mỗi ngày điều nói vấn đề này, không phiền sao?”  Phan Tử Khâm ngồi bên cạnh mẹ và tự rót cho mình một cốc nước. Không phải hắn không cưới được vợ mà chỉ là hắn không vội tìm người kết hôn. Đợi đến lúc gặp đúng người tự nhiên nước sẽ chảy thành sông. 
  “Ta cũng không phiền con phiền cái gì?” Thái Liên Hoa chỉ vào màn hình TV, bên trong có một mỹ nữ vẻ mặt xảo quyệt.  "Ta mỗi ngày còn xem cái hồ ly tinh chết tiệt này!"

Phan Tử Khâm hiểu tâm bệnh của mẹ mình. Ba hắn trước đây là một kẻ phong lưu. Có một vài lần ông gần như xém ngoại tình nhưng vì bị mẹ giám sát đàng hoàng một phát nhanh gọn dập tắt, khác với cô vợ ngốc trong vở kịch dẫn sói vào phòng, cô còn gây cấn với một cốt truyện dài hơn 300 tập.

Tháu Liên Hoa vẫn không chịu khuất phục, khịt mũi hỏi: "Con nghĩ cô ta trông thế nào? Cô ta xinh hơn nữ chính sao?"

“Cũng bình thường a.” Hắn nhún vai, không đánh giá cao những nữ diễn viên này, hắn luôn cảm thấy kiểu tóc và trang phục của họ quá cứng nhắc, dù có đẹp đến mấy cũng bị mất ba bốn điểm.

“Chà, vẫn là con có mắt nhìn không hổ là con trao ta.”Thái Liên Hoa  khá hài lòng vì con trai mình không bị hồ ly tinh dụ dỗ.

Phan Tử Khâm cười khổ, lấy điện thoại di động ra xử lý công việc, nếu tiếp tục xem bộ phim này sẽ tổn hại rất nhiều đến tế bào não của hắn, bởi vì nhân vật trong bộ phim chết tiệt kia,tình tiết không hề thay đổi. Sau hơn một năm, họ vẫn giữ nguyên vị trí. Sự trì hoãn này không thua so với phim ấn độ và dường như đó là khuôn mẫu đã được thiết lập sẵn của phim 8h.

Thái Liên Hoa vừa xem vừa mắng, đến giờ quảng cáo, bà mới thở phào, nắm lấy cánh tay con trai và nói: "A Khâm ! Bọn sẽ đến Cao Hùng vào tháng tới để tuyên truyền. Con mau nghĩ cách cho mẹ. Mẹ muốn xem nữ chính! "

“Xem trên TV còn không đủ sao?” Hắn sửng sốt trong giây lát, Mẹ hắn đã ngoài 50 tuổi rồi mà vẫn theo đuổi các vì sao? Truy tinh?

"Nữ chính thật xinh đẹp lại còn đáng thương như vậy, ta muốn cùng nàng chụp một tấm ảnh, còn muốn tặng quà cho nàng nữa!"

Lão nhân gia tính tình trẻ con, nói nghe như là gọi đồ ăn trong cửa hàng, Phan Tử Khâm không dám đồng ý ngay, hắn nhướng mày hỏi  "Làm sao mẹ biết họ sẽ đến Cao Hùng?"

" Họ thông báo trên website a !"

“Mẹ biết lướt Internet?” Trong nhà cái gì cũng có,lúc trước hắn cũng đã dạy mẹ vài lần , nhưng mẹ hắn chỉ không thể học được , thế nào giờ tự nhiên biết xem tin website.

"Ta còn không biết bật máy tính đâu, là em gái con đã nói cho mẹ a!"

“Hóa ra là dầu gội đầu a” Nói về Phan Tương Đình Pan Xiangting, người có biệt danh là dầu gội đầu Pantene, nha đầu kia lấy chồng ở Đài Bắc, thường xuyên gọi điện thoại về cùng mẹ nói chuyện phiếm. Hai anh em bọn haens quan hệ xuea giờ vẫn rất tốt, nhưng tính cách của em gái hắn quá nghịch ngợm, luôn nghĩ ra những ý tưởng kinh khủng làm cho hắn đau đầu, và bây giờ là một ví dụ điển hình trước mắt.

" Đình Đình nói với mẹ rằng chỉ cần con trở thành nhà tài trợ của họ,thì bọn họ sẽ mời chúng tôi làm khách VIP, còn có thể ăn uống và chụp ảnh với những người nổi tiếng , vì vậy con lập tức xuất tiền ra, nhanh a!"

Một khi mẹ muốn tiền, phận làm con sao có thể nói không huống chi hắn là Phan Tử Khâm, người có biệt danh là Pan Zi (Kai Zi)?  Nhìn thấy mẹ và em gái trở thành người hâm mộ ngôi sao, hắn cảm thấy giống như phụ huynh bất lực, thở dài nói: "Bộ phim ăn khách như vậy, có thể có rất nhiều nhà tài trợ, giờ mình mới xuất tiền cũng chưa chắc được."

" Không được? Con không biết bỏ thêm tiền à? Nhà chúng ta thiếu gì chứ tiền không thiếu, liền dùng tiền đập chết bọn họ!" Thái Liên Hoa hận không thể nghiền sắt thành thép, khẽ cắn môi nói: "Nếu không đủ, liền lấy tiền túi của ta bỏ vào đi." .! "

“Chuyện nào nghiêm trọng như vậy?” Anh không khỏi bật cười, tính tình của mẹ anh càng ngày càng bướng bỉnh, không ai có thể làm gì được bà.

" Rất nghiêm trọng!"

"Được, được rồi, con sẽ tìm người hỏi" Dù sao cũng không phải là chuyện khó. Gần đây có vài nhà hàng mới mở, hắn nhân cơ hội này có thể cọ chút nhiệt quảng cáo cho nhà hàng lại có thể lấy lòng mẹ. Sao lại không làm  ?

Nghe vậy bà vỗ tay và cười.  "Mọi việc giao cho con ta điều yên tâm , chỉ việc có vợ con là nói mãi không xong, mẹ nói con a..."

“ Phim bắt đầu rồi, người đàn ông này là ai?” Nói cái gì cũng có thể kéo tới vấn đề chung thân đại sự, Phan Tử Khâm vội vàng chỉ vào màn hình TV.

"Anh ta là người đàn ông đoản mệnh! Con xem bao lâu nay rồi mà sao không nhận ra chứ? Anh ta bây giờ sự nghiệp thì thất bại lại mắc bệnh ung thư. Thật tội nghiệp, bệnh tình kéo dài một thời gian còn không chết . Đại mỗ và dì nhỏ điều đến để chà đạp anh ta. Ta muốn chứng kiến anh ta chết. Nên mỗi nhày không dám bỏ lỡ ! "

  Hắn cong mắt cười vui vẻ khi thấy tâm trạng mẹ thay đổi lên xuống  vì nhân vật trong phim , khi còn bé mẹ dỗ dành hắn, lớn lên hắn dỗ dành mẹ, đây không phải là phúc sao?  Tuy nhiên, nhà này quá rộng, chỉ có hai người ở, nếu hắn gặp được định mệnh, thì có lẽ hai ba năm nữa nhà sẽ có thên vài người nhỉ.

“Cắt!” Đạo diễn Guo Guanliang hét lên, đồng thời ra hiệu OK.  "Hôm nay chúng ta đến đây thôi, công việc hôm nay kết thúc!"

"a ~~" Tiếng reo hò vang lên có chút yếu ớt lần lượt vì bây giờ đã một giờ sáng. Đã hơn một tháng nay đoàn phim không được nghỉ. Mọi người mỗi ngày điều hối hả đuổi kịp tiến độ của phim, vì thế được về nhà nghỉ ngơi ai cũng vui.

Loạt phim tám giờ “ Người vợ quốc dân" đã chiếu hơn một năm, không chỉ một lần là hot ngay lập tức, mà còn dấy lên rất nhiều cuộc thảo luận sôi nổi. Khán giả càng mắng càng dữ dội. Rating càng tăng , đặc biệt là  nữ diễn viên phụ xấu tính gần như cướp đi phong thái của nữ chính, nhân khí tốt đến mức ngày nào cũng bị chửi trên mạng.

"Thật xin lỗi, hôm nay tôi cô đánh mấy lần." Tiêu Ngọc Thần sờ vào lòng bàn tay đau nhức, mặc dù biết dơ tay đánh người là do yêu cầu của kịch bản, nhưng dù sao cũng là đánh người a. Là nữ diễn viên phụ kiêm ‘ hồ ly tinh’ phát ngôn xuất sắc nhất của đài, hầu như tập nào cũng bắt cô phải động tay động chân.

Đôi má của nữ chính Hà Hân hơi sưng, nhưng cô ấy vẫn không ngừng cười.  " cô đánh người càng ngày càng thuận tay, lần nào cũng một lần là ok, tôi cám ơn cô còn không kịp!"

“ Hề hề .” Tiêu Ngọc Thần nghĩ rằng mình không thể sánh được với mưu mô của vị tiểu thư ngây thơ này nên chỉ có thể cười hai cái cho qua. Mặc dù trong phim cô là một vai phụ ác độc mưu mô nhưng ngoài đời cô làm không được nha. Ban đầu tưởng cô ta là tiểu thư ngọt ngào dễ thương, nhưng sau gần hai năm hợp tác, mọi người đã hiểu ra tính cách của nhau, và kết luận là giữ bề ngoài ôn hòa là được, không gây chuyện với cô ta vẫn là tốt nhất. Nữ chính cũng không dễ chọc a.

“ Hân hôm nay cảnh khóc tất đẹp, rất tự nhiên !” Đạo diễn đi tới, cảm kích cười nói.

Hà Hân hai mắt sáng lên, cô nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn đạo diễn Quách đã khen, hậu trường phải làm phiền ông giúp tôi rồi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro