Chap 43: ba mẹ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đừngnhầm lẫn. Đây k phải ngưu chan đâu. Đây là ngưu mẫu đại nhân a~

Lucia lao đến ôm Kim Ngưu vào lòng. Nước mắt tuôn dài

- Chitoge. Mẹ nhớ con nhiều lắm. Ông trời thật không phụ lòng đã để mẹ gặp lại con

- Tại sao lại giống đến vậy? - Thiên Yết kinh ngạc hèn gì có cảm giác quen ngay lần đầu gặp nhưng không nhớ rõ là ai

- Chitoge?  Cô ơi. Cô lộn người rồi. Con tên là Vũ Kim Ngưu mà- Câu nói của Trâu làm 2 người kích động 

- Chúng ta là ba mẹ của con mà. Con ko nhớ sao? - Chairo đau lòng nhìn đứa con gái sau 10 xa cách

- Kim Ngưu lúc trước em có nói em không biết em là ai và đến từ đâu?  Chẳng phải bị mất trí nhớ sao? - May mà nhờ Yết ca nhắc không cô cũng quên bén mất vụ này 

- Vậy đây chính là ba mẹ ruột của em? - Cô ngây ngốc đặt câu hỏi. Sau đó ôm chầm lấy mẹ mình- Huhu Yết ơi em có ba mẹ. em không phải trẻ mồ côi. Ba mẹ ơi con nhớ 2 người lắm

- Gia đình đoàn tụ là vui ròi- Bà Vân nãy giờ bị sóc bây giờ mới hoàn hồn

" lúc trước mình đối xử với nó không tốt. Hôm qua lại vùa đuổi nó đi. Liệu nó có mách ba mẹ không?  Việc đầu tư dự án lần này nếu ko có 2 họ tham gia chắc chắn sẽ không thành công mất. Nếu thất bại mình sẽ bị thiệt hại nặng"- Trần Tuyết Vân vò đầu bứt tóc lo lắng 

- Là ba mẹ không tốt đã để con chịu cực khổ rồi. Nào chúng ta cùng về nhà thôi- Chairo là đàn ông nhưng cx không kìm được nước mắt khi gặp lại con gái rượu của mình

Thế là Kim Ngưu được đưa về biệt thự nhà Kirisaki. Tạm thời 2 người phải xa nhau. Trâu không tin được rằng mình lại có thể tìm lại được ba mẹ. Gia đình này không bình thường mà là gia đình giàu có nhất thế giới. Nên Ngưu đòi đi xác định ADN và so sánh thời gian cô mất tích,  lý do tại sao ko quay về tìm ba mẹ. Quả nhiên cô chính là cô con gái bị mất tích 10 năm trước của họ. Buổi tối cô ngủ cùng mẹ mình hàn huyên tâm sự 

- 10 năm vất vả rồi. Giờ là lúc papa mama bù đắp cho con- Lucia ôm đứa con gái bé bỏng của mình vào lòng

- Được papa mama yêu thương thật tốt. Con đã từng mơ ước có một gia đình hạnh phúc như thế này 

- Đây chính là gia đình của con

- mama Ngày mai con muốn đi thăm mộ của mẹ nuôi

-mama cũng muốn thắp nén nhang và dọn mộ cho bà ấy. Cảm ơn bà ấy vì đã chăm sóc con những năm qua 

Sáng hôm sau.. .

Sáng thức dậy đã không thấy mẹ cô đâu rồi. Kim Ngưu thay đồ rồi bước ra khỏi phòng

" Căn biệt thự này rộng và đẹp quá. Giống như lâu đài vậy.lúc mới đến phai choáng ngợp vì bề ngoài của căn biệt thự. Ba mẹ cũng thật tốt cho mình 1 phòng rộng ơi là rông. Cái gì cũng tốt. Làm gì cũng có người hầu hạ giống như công chúa vậy. Vẫn không thể tin được từ 1 con nhóc nghèo rách rưới chỉ sau 1 đêm đã biến thành thiên kim tiểu thư của gia đình giàu có nhất thế giới Mình thật hạnh phúc "- Ngưu lại bắt đầu tự kỉ 

-Oái lo suy nghĩ đi lặc rồi. Nơi này thật sự quá rộng- Trâu ngốc mò mẫm hỏi thăm mãi mới xuống được phòng ăn. Đến đã thấy ba mẹ đang ngồi đợi mình rồi

- Con làm gì giờ này mới xuống vậy? - Papa lên tiếng trách iu

- hihi. Dạ con bị lạc- Ngưu cười trừ

- Thôi được rồi. Ngồi xuống ăn sáng đi- Papa ns

- Con ăn đi. Con gầy quá. Nhìn con gầy gò mẹ thấy có lỗi lắm- Lucia gắp cho ngưu miếng bít tết to đùng

- Mấy bữa nay vui mừng quá quên mất mua quần Áo con con rồi. Để con mặc mấy bộ đồ rẻ tiền cũ rích đây thật không phải đáng. Không thể để thiên kim tiểu thư nhà Kirisaki mặc mấy cái này được. Lucia 1 hồi em đưa con bé đi mua sắm 1 chút nha- Chairo xả 1 tràng dài


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro