9
Lúc này ở Đại sảnh yến tiệc , nhất phái ngoài mặt hòa thuận , gia chủ các nhà vui vẻ thỏa luận , chúc tụng thôi chén tiến tràn hòa thuận dạt dào , dương nhiên trừ bỏ ba người , Giang Trừng , Kim Tử Hiên và Lam Vong Cơ .
Lam Vong Cơ là bởi vì không tìm thấy Ngụy Vô Tiện lại chẳng hỏi thăm được gì từ Nhiếp Hoài Tang xem gần đây có tin tức gì của Ngụy Vô Tiện không , cao hứng đứng không dậy .
Sau Kim Lăng thai một chuyện Ngụy Vô Tiện lại biến mất không thấy tung tích , Kim Tử Huân cùng Kim Quang Thiện bị giết , Kim Quang Dao bị hủy bỏ tu vi cả đời bị giam giữ ở Thanh Hà, Kim Tử Hiên lên làm gia chủ vì đền bù chán an các gia tộc khác Kim gia đã bỏ ra rất lớn sức lực , Giang Trừng sau khi kia một chuyện tính khí càng lúc càng kém , chính là bởi vậy bị các gia chủ cô lập .
Các gia chủ cùng mọi người đang vui vẻ là thế đột nhiên có một trận ồn ào xả đến tiếng khóc của trẻ nhỏ , lại thấy một môn sinh hớt hải chạy vào trong hô :" Nhị công tử nhị công tử không hay rồi ngoài kia vị kia A Niệm tiểu công tử gặp chuyện rồi !"
"CÁI GÌ!"- Nhiếp Hoài Tang nghe xong hoảng hốt bất chấp lễ nghi chạy nhanh tới kia chỗ a Niệm .
Các gia chủ thấy vậy cũng tò mò không ít liền chuyện gì mà kiến cho Nhiếp nhị công tử như vậy hoảng hốt , bất chấp lễ nghi chạy đi liền đi theo xem sao .
Nhiếp Hoài Tang chạy nhanh tới kia chỗ a Niệm xa xa đã thấy hắn ngồi ngã trên đất , trên mặt một mảng đỏ tím , mín mín môi đôi mắt ngập nước , mà đối diện kia lớn nhất Diêu Tông chủ cùng một vài gia chủ đích đứa con đang cãi nhau ...
" Ta không có phải ăn trộm ta tới tìm ta phụ thân !"- Ngụy Niệm một tay giữ mặt cắn môi nhìn trước mặt mấy người nói .
"Rõ ràng là ngươi lẻn vào đây để ăn trộm còn cãi , chúng ta thế gia công tử trong làm gì có ngươi cái này tiểu khất nhân "- Đối diện a Niệm là Diêu Bình con trai của Diêu Tông chủ , chín muồi tuổi tả hữu ,xong xong bên cạnh là con trai của Dương tông chủ, Hòa Tông chủ, cùng Vương tông chủ .
"Đúng vậy ! Ta xem ngươi là cái loại có cha mẹ sinh không có cha mẹ dạy , nẻn vào đây để ăn trộm đi !"- Diêu Bình tuy tuổi còn nhỏ nhưng lại chẳng khác gì cha nó Diêu Tông chủ kia như nhau .
" Ta Có Phụ thân ngươi đừng nói bừa !"- Ngụy Niệm nghe vậy không chịu nổi nữa mà bật khóc .
"A Niệm "- Nhiếp Hoài Tang thấy vậy nghe được một màn đen mặt , lại thấy kia A Niệm khóc đến lợi hại đau lòng mà lập tức chạy đến kia bế lên hắn hỏi :" a Niệm ngoan không khóc nói thúc thúc biết có chuyện gì sẩy ra ?"
"Oa oa Nhiếp thúc thúc ..ta có phụ thân ...ta không phải ăn trộm người ..hức oa oa bọn họ nói bậy oa oa "- Ngụy Niệm nghe Nhiếp Hoài Tang nói vậy khóc lớn .
Các gia chủ thấy này một màn cũng là giật mình , Diêu Tông chủ đang muốn khéo con trai lại nói nói gì đó chưa kịp làm gì đã bị Nhiếp Hoài Tang chặn họng nói :" Diêu Tông chủ, Dương tông chủ, Hòa Tông chủ, Vương tông chủ , hôm nay là ta Thanh Hà Nhiếp thị tổ chức bàn suông hội con trai của các vị như vậy tại Hà gây chuyện còn thỉnh cấp ta Thanh Hà Nhiếp thị cùng với A Niệm giải thích , nếu không Nhiếp Thị ta không khách khí !"
Nhiếp Hoài Tang một lời vừa nói ra tất cả các vị gia chủ liền giật mình , ngay cả Nhiếp Minh Quyết cũng không hiểu rốt cuộc kia là chuyện gì đang xảy ra ...
" Kia Nhiếp nhị công tử ngươi thế này không ổn đi , kia chỉ là vài đứa trẻ chơi đùa mà thôi làm gì ..." Diêu tông chủ đang định mở miệng nói thì ngay lập tức đã bị Nhiếp Hoài Tang chặn họng :" Diêu Tông chủ không phải ngươi không nghe ngươi đứa con nói gì !Thật sự là cha nào con đấy ah "
"Nhiếp Nhị công tử người nói vậy là có ý gì ? Chẳng qua là trẻ con gây sự với nhau mà thôi ! Lại chưa nói kia đứa bé không biết từ đâu tới , ngươi cần gì có như vậy mất hòa khí "- Diêu tông chủ đen mặt nói , các vị gia chủ khác kia có đứa con sắc mặt cũng thực kém .
Nhiếp Hoài Tang càng đen mặt , đang muốn nói gì đó thì đột nhiên Ngụy Niệm dãy rụa nhảy xuống khỏi hắn , chạy tới ôm lấy chân của Lam Vong Cơ khóc lớn hô :" Phụ thân oa oa ...a Niệm tìm thấy phụ thân ... oa oa a Niệm không phải không có phụ thân hức ..người đừng bỏ a Niệm cùng ca ca oa oa "
Nguyên bản đích mọi người còn đang bàn luận náo nhiệt lại bị lời kia làm cho thập phần yên tĩnh .
"Không có nghe nói Hàm Quang Quân thành thân àh? "
"Đứa nhỏ này không nên đích ? "
"Có phải hay không đứa nhỏ này nhận sai người ?"
"Ngươi không phát hiện đứa nhỏ này thập phần giống Hàm Quang Quân sao , chỉ khác kia đôi mắt khẳng định sẽ không nhận sai "
Chỉ thoáng cái toàn bộ mọi người thanh âm nghị luận nổi lên bốn phía , Lam Hi Thần nhìn kia Ngụy Niệm mà hoài nghi .
"Ngươi nhận sai người "- Lam Vong Cơ đối Ngụy Niệm nói , muốn làm cho Ngụy Niệm từ trên đùi mình xuống .
" oa..không hức ..ngươi là phụ thân oa " Ngụy Niệm nghe vậy càng khóc hung ôm chặt lấy Lam Vong Cơ không buông .
"Xuống dưới "- Lam Vong Cơ nghe kia bàn luận người có chút phiền toái , hắn còn muốn đi tìm Ngụy Anh không muốn cùng ở đây bồi đứa nhỏ nháo .
" Ta không "- Ngụy Niệm thấy Lam Vong Cơ như vậy thái độ , trong mắt nước mắt càng hung chảy nhất quyết không buông tay .
"Đứa nhỏ ngươi tên là gì ? có phải hay không nhận sai người ?" Lam Hi Thần nhìn sắc mặt xanh mét Lam Vong Cơ lên tiếng ôn nhu nói .
" Ta gọi a Niệm, hắn là của ta ca ca cùng ta phụ thân ...."- Ngụy Niệm gắt gao ôm lấy Lam Vong Cơ , chỉ sợ Lam Hi Thần đem hắn đi .
"A Niệm !"- Nhiếp Hoài Tang vốn đang nhìn Ngụy Niệm định đem vừa rồi chuyện giải quyết ổn thỏa , không nghĩ tới lại có chuyện như vậy sảy ra .
"A Niệm đừng hô loạn , tới Nhiếp thúc thúc cho ngươi đòi công đạo ,sau đó chúng ta đi tìm ngươi ca ca thế nào ?"- Nhiếp Hoài Tang nhìn kia Ngụy Niệm nhẹ hống .
" Con Không cần! Ta muốn phụ thân !" - Ngụy Niệm nghe vậy vẫn gắt gao ôm Lam Vong Cơ không chịu buông .
"Hoài Tang , đây là nhà ai đứa nhỏ !?" - Lam Hi Thần hỏi .
" Đây là ta một cái bằng hữu đích đứa con , hắn hiện giờ có việc liền làm ta mang vài ngày ."- Nhiếp Hoài Tang có chút do dự , hắn không dám trước nhiều người như vậy nhắc tới Ngụy Vô Tiện , chỉ sợ bên trong lại có người không hảo ý dịch nhân , đối kia A Niệm xuống tay .
" Kia Nhiếp nhị công tử đây có phải hay không thật là Hàm Quang Quân đích đứa nhỏ ?"- Có chuyện tốt kia một vài gia chủ bắt đầu hỏi .
"Không phải thỉnh không cần nói lung tung ...a Niệm tới Nhiếp thúc thúc ôm !"- Nhiếp Hoài Tang chạy nhanh tới thay Lam Vong Cơ nói chuyện, lại nhanh hống hống kia Ngụy Niệm .
" Kia a Niệm ngươi có hay không chứng cứ , thuyết minh hắn là ngươi phụ thân sao không ?"- kia Nhiếp Minh Quyết cũng là không nhìn nổi như vậy đứa trẻ khóc cùng những lời bàn tán xung quanh nói .
" Ta có "- Ngụy Niệm nức nở kia lấy ra trong ngực chỉ thượng vẽ một người mà kia không ai khác chính là Lam Vong Cơ , bên cạnh còn có một câu : "a Tư , a Niệm chi phụ "
Bức họa này là hắn thấy ca ca họa , sau đó hỏi ca ca mới biết đấy là phụ thân hắn, sau phụ thân hắn cũng vẽ như vậy giống một bức tranh để trong rương hắn nghịch ngợm vô tình phát hiện liền cầm đi tới trong người .
Nhiếp Hoài Tang y thấy Ngụy Niệm đưa ra bức họa niền trợn mắt , giật mình hắn không nghĩ tới có chuyện như vậy sẽ sẩy ra , hiện giờ hắn như thế nào giải quyết ?
"Thật sự là Hàm Quang Quân ah "
" chẳng nhẽ kia đứa nhỏ thật là Hàm Quang đứa con?"
Trong lúc nhất thời , bốn phía nghị luận càng hăng nhưng .
Lam Vong Cơ cũng là giật mình sắc mặt đã kém lại còn kém hơn , cầm trong tay bức họa , nhưng chưa kịp làm gì thì
" Xoẹt .." - bức họa bị một màu Lam linh lực bất ngờ phóng rớt hủy diệt , chỉ thấy ngay sau đó lại là một đứa nhỏ nhìn sáu tuổi ,một thân y phục trắng , mang vải trắng băng mắt tay cầm kiếm chỉ hướng thẳng Lam Vong Cơ .
"A Niệm qua đây cho ca !"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro