Part 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ!

Bên cạnh có ai đó đang không ngừng hét tên anh, vừa hét vừa kéo, Châu Kha Vũ mất bình tĩnh đưa tay vẫy vẫy như đang đuổi muỗi:

- Đừng làm ồn.

Bàn rượu vang lên rất nhiều tiếng ồn ào, những đồng nghiệp mới mấy tiếng trước vẫn còn đang ăn mặc chỉn chu tay nâng ly rượu chúc mừng giờ đã quay sang thi thố tử lượng. Tửu lượng của Châu Kha Vũ quá kém, qua tuần rượu thứ 2, anh và Oscar ngồi cạnh đều đã say khướt.

Tiểu Châu tổng bị chuốc đến say mèm, uất ức cúi đầu lẩm bẩm mấy câu, anh muốn về nhà, nhưng giờ không lái nổi xe, cũng không muốn uống tiếp, chỉ muốn uống vài ngụm canh giải rượu do Trương Gia Nguyên nấu mà thôi.

Thế mà lúc này cứ có người làm phiền anh, cứ một lúc lại gọi tên anh, thỉnh thoảng lại thổi thổi vào tai anh, còn muốn kéo tay anh:

- Đứng dậy, đi theo em!

Châu Kha Vũ đột nhiên đổi tính, anh hất tay đối phương ra, ngẩng đầu lên, trước mắt chỉ có một màu đỏ đen mờ mịt, nhưng anh kiên định trợn mắt, bĩu môi nói:

- Không đi!!!

Cuối cùng còn phồng má nói thêm:

- Tôi cảm thấy không thoải mái

Người trước mặt tuy bị anh to tiếng những không hề giận dữ, ngược lại còn cười nói:

- Sao anh lại dễ ​​thương thế hả?

Sau đó đưa cho anh một ly nước ấm, giọng nói nhẹ nhàng như đang dỗ trẻ con:

- Uống chút nước là sẽ không còn khó chịu nữa đâu...

Nước đưa tới tận miệng, cổ họng Châu Kha Vũ đang khô khốc, anh lập tức uống cạn, không biết tại sao khi anh đang uống nước, thì tiếng cười bên tai càng lúc càng lớn.

Hình như có một nhóm người đang cười nói, rất ồn ào.

Châu Kha Vũ uống nước xong, liếm môi và vô thức nhìn chằm chằm vào một điểm nào đó - thực tế là bởi vì anh thậm chí không thể tập trung ánh mắt của mình, và tất cả những gì anh ấy nhìn thấy lúc này là một cục mochi tròn tròn trắng đến phát sáng.

- Anh ấy không thể uống thêm nữa, tôi đưa anh ấy về trước nhé.

- Ngày mai mọi người đừng trêu anh ấy, phải giữ cho anh ấy chút thể diện.

Lại có một tràng cười vang lên, sau đó Châu Kha Vũ được đỡ dậy, anh cúi đầu khịt khịt mũi, mùi trên người người này thật sự rất thơm, còn khá quen thuộc.

Hai tay Châu Kha Vũ ôm lấy bả vai đối phương, được người ta dìu ra ngoài, cứ đi được 2 bước là anh lại lười biếng treo cả người lên người đối phương, có nói sao cũng không chịu tự mình nhấc chân đi.

- Tôi chóng mặt ... - Anh ôm đầu nói.

- Sao lúc uống thì không thấy chóng mặt hả?

Đối phương tức giận mắng anh mấy câu, sau đó cẩn thận xoay người để anh dựa vào tường nghỉ ngơi, Châu Kha Vũ sống chết cũng không chịu buông ra, hai tay bấu vào vai người ta đến đỏ lừ, mãi tới khi nghe thấy một tiếng rít lên mới buông tay ra.

- Châu Kha Vũ, anh đứng lên cho em, dìu anh chả khác gì đang dìu một kẻ đã chết cả.

Châu Kha Vũ dùng hết sức lực đứng thẳng dậy, đôi mắt to tròn rưng rưng nước mắt, nhìn chằm chằm vào đối phương.

Đối phương cứng họng: "..."

- Nói thật lòng thì nhìn bộ mặt này của anh em cũng thấy hết giận rồi. Thôi được rồi không về nhà nữa, hai chúng ta vào khách sạn bên cạnh ngủ tạm một đêm vậy.

Lỗ tai Châu Kha Vũ giật giật: - Khách sạn?

Anh rất có nam đức, lập tức hai tay che ngực:

- Tôi sẽ không cùng cậu đi khách sạn! Tôi đã kết hôn rồi! Tôi có vợ rồi!

-....

- Vợ tôi tên là Trương Gia Nguyên! Chỉ cần một cuộc điện thoại của tôi là em ấy sẽ lao tới đây và đấm cậu bay khỏi Trung Quốc!

- ?

Người được nhắc đến tên theo cách này - Trương Gia Nguyên, đang không biết cái con người này đang say thật hay là đang mượn rượu làm càn, khi hét lên còn nghe vẻ rất xúc động, như thể nghĩ rằng Trương Gia Nguyên thực sự muốn làm gì đó với Châu Kha Vũ.

Có điều nhìn thấy Châu Kha Vũ như vậy, DNA ác quỷ của Trương Gia Nguyên bỗng trỗi dậy, giờ đây cậu đang rất hứng thú với bộ dạng này của Châu Kha Vũ.

Giữa chốn công cộng, cậu kiễng chân hôn lên môi Châu Kha Vũ một cái, sau đó khẽ liếm môi mỉm cười và tận hưởng vẻ mặt sợ hãi như bé cún con của người kia.

Châu Kha Vũ ngốc nghếch đưa tay lên che khóe miệng, nước mắt lưng tròng nhìn chằm chằm vào Trương Gia Nguyên, đầu óc hoàn toàn ngưng hoạt động, quên mất chuyện gì đã xảy ra lẫn việc bản thân mình muốn nói gì; Trương Gia Nguyên lại tiến lên dỗ dành:

- Để em đưa anh về nhà, vợ anh đang ở nhà đợi anh đó, đợi đến hoa cũng tàn rồi.

"Đúng, phải về nhà tìm vợ" ——Châu Kha Vũ kiên định gật đầu, cuối cùng cũng chịu để Trương Gia Nguyên dìu anh ra ngoài.

Sau khi ra khỏi nhà, trong một khách sạn nào đó, Trương Gia Nguyên thành thục lấy thẻ căn cước từ trên người Châu Kha Vũ ra rồi đập lên quầy, khiến lễ tân phải liếc họ thêm vài cái.

Lúc bị đẩy ngã xuống giường, Châu Kha Vũ hình như đã có chút phản ứng, anh hét thất thanh:

- A, cậu nói dối!! Cậu đã nói sẽ đưa tôi về nhà tìm vợ !!!

Trương Gia Nguyên cởi áo ngay trước mặt anh, cả người trần truồng đè người anh, cố tình ra vẻ đang ăn hiếp con trai nhà lành và nói:

- Vợ gì mà vợ? Em không đẹp hơn vợ anh sao?

Châu Kha Vũ ngây ngốc nhìn chằm chằm cậu:

- Hình như... cũng đẹp ngang nhau...

Trương Gia Nguyên cười khúc khích, rất hài lòng với câu trả lời này:

- Vậy thì cứ xem em là vợ anh mà ngủ với em, anh cũng có thiệt đâu.

Sao có thể như vậy được? Sợi dây lý trí duy nhất còn sót lại của Châu Kha Vũ đã bị chặt đứt, khiến huyệt thái dương của anh đau đớn, anh nghĩ: "Làm sao có thể coi người khác thành Trương Gia Nguyên được cơ chứ? Không ai có thể thay thế Trương Gia Nguyên!"

Châu Kha Vũ cương quyết nín thở, thà chết chứ nhất định không chịu nhượng bộ:

- Không muốn!

Nhưng ngay sau đó anh lập tức bị một bàn tay vuốt ve khắp người, cúi đầu nhìn thì thấy "thằng em" thiếu nghị lực của mình đã bị lôi ra khỏi quần, mới tuốt lộng hai cái đã dựng đứng lên rồi.

- Tôi, tôi ...

Châu Kha Vũ vô cùng hoảng sợ, đồng thời cơ thể bị cọ xát đến mức da đầu anh tê dại, miệng lắp bắp không nói được nên câu.

- Miệng thì nói không muốn, nhưng cơ thể lại rất thành thật nha!

Trương Gia Nguyên vừa tuốt lộng vừa cởi quần của mình xuống, hai chân cậu tách ra rồi quỳ xuống bên giường, Châu Kha Vũ cố gắng ngồi dậy nhưng bị tuốt lộng mấy cái thì lại lập tức ngã ra giường.

- Ngoan ngoãn nằm đây đi.

Trương Gia Nguyên vểnh mông lên, một khối mềm mại trực tiếp áp vào hạ thể của Châu Kha Vũ, cọ tới cọ lui vào "thằng em" đã hoàn toàn cương cứng của anh. Hậu huyệt của Trương Gia Nguyên quá khô, không thể trực tiếp tiến vào, cậu khẽ lẩm bẩm trách móc:

- Say thành dạng này rồi, còn để em phải tự mình bôi trơn, anh được lắm Châu Kha Vũ!

Hơn nữa Châu Kha Vũ sớm đã không nghe thấy người trên người mình đang nói gì, trông anh giống như một nam sinh cấp 3 chưa từng nếm qua trái cấm, "thằng em" bị tuốt đến cứng ngắc khó chịu, anh lấy mu bàn tay che mắt, lồng ngực phập phồng thở dốc ra từng đợt, người không biết chắc sẽ tưởng là Trương Gia Nguyên mới là người ở trong.

Trên tủ đầu giường cũng có đầy đủ bao cao su, nhưng móng tay của Trương Gia Nguyên quá ngắn, loay hoay rất lâu cũng không mở được vỏ hộp, cậu tự nhủ trong lòng từ sau sẽ không bao giờ gặm móng tay nữa, sau đó đưa hộp lên miệng, dùng răng xé toạc lớp vỏ bên ngoài, bao cao su bên trong rơi xuống đầy giường.

Trương Gia Nguyên suy nghĩ một lúc, đưa tay bóp một ít chất bôi trơn để mở rộng phía sau, đây cũng không phải là lần đầu tiên cậu làm chuyện này, chỉ có điều phương pháp vẫn chưa thành thục, mãi mới cho được 1 ngón tay vào, khó chết đi được, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng trở nên tái nhợt.

Tức chết mất! Tự mình mở rộng mới thật dày vò làm sao!

- Anh nghe lời chút đi, giơ ngón tay ra!

Trương Gia Nguyên bày ra dáng vẻ rất dữ tợn, bôi thuốc bôi trơn lên ngón tay Châu Kha Vũ, đem tay Châu Kha Vũ đặt vào phía sau mông mình, Châu Kha Vũ vẫn đang mơ mơ màng màng, nhưng cũng có thể cảm thấy được rằng đầu ngón tay của mình đang được bọc trong một lớp thịt mềm mại và ẩm ướt, anh vô thức uốn cong ngón tay, liền nghe thấy người phía trên mình rên lên như mèo kêu, tim anh đập thình thịch, tay tiếp tục tiến sâu hơn như thể bị ma xui quỷ khiến.

Trương Gia Nguyên đã sướng đến phát điên.

Tại sao đã uống say thành dạng này rồi mà chỉ cần mất một lúc thôi liền tìm ra được điểm nhạy cảm của cậu?

Trương Gia Nguyên nắm chặt tay, miệng không ngừng rên rỉ, trong lòng thầm nghĩ Châu Kha Vũ hiểu quá rõ cơ thể cậu, càng nghĩ càng thấy xấu hổ, cơ thể cũng dần quen với nhịp độ, bên dưới rất nhanh đã trở nên ướt đẫm, nuốt chửng những ngón tay thon dài của Châu Kha Vũ

Sau khi ngón tay được rút ra, đổi thành gậy thịt to lớn đã được đeo bao cao su cẩn thận, Trương Gia Nguyên nắm thế chủ động, cố ý muốn khơi dậy ham muốn của Châu Kha Vũ, quy đầu mới đút được một nửa vào trong lỗ nhỏ thì đã bị kéo ra, rồi lại đưa vào, cứ thế lặp đi lặp lại nhiều lần, khiến cho Châu Kha Vũ bức bối đến phát khóc, miệng khẽ lầm bầm kêu khó chịu, còn chủ động đẩy hông lên một chút.

Kích thích quá thì người thiệt là mình, Trương Gia Nguyên chơi cũng chán rồi, cậu thương tình cầm lấy cây gậy thịt của Châu Kha Vũ, nâng mông rồi từ từ ngồi xuống, chậm rãi lắc lư thân thể qua lại, Châu Kha Vũ chỉ có thể ngẩng đầu hưởng thụ, tay sờ soạng vòng eo thon của Trương Gia Nguyên, làm cậu ngứa ngáy đến độ run rẩy; cậu nắm lấy cổ tay anh, không cho phép anh tiếp tục sờ mó nữa; Châu Kha Vũ ngước cổ lên, lộ ra vẻ mặt vô cùng khó hiểu: Tại sao?

Châu Kha Vũ không chỉ vuốt ve vòng eo Trương Gia Nguyên mà anh còn muốn được chạm vào đôi núm vú hồng hào, xương quai xanh thanh tú, cặp má bầu bĩnh và bờ môi chúm chím của cậu.

Nghĩ là làm, bàn tay của Châu Kha Vũ khẽ lướt dọc theo làn da mịn màng, Trương Gia Nguyên đã bị làm đến mềm nhũn, chẳng còn hơi sức đâu mà ngăn cản anh nữa, hoặc cũng có thể là cậu vốn không hề muốn ngăn cản. Anh gắng sức chống tay ngồi dậy, ôm chặt lấy người đang lắc lư trên người mình, khiến cho gậy thịt càng vào sâu hơn.

Bọn họ quấn quít lấy nhau suốt cả một đêm, Trương Gia Nguyên vốn tưởng rằng bản thân mình là người nắm thế chủ động, kết quả vẫn bị Châu Kha Vũ đè xuống làm cho mấy hiệp, tay chân cậu mềm nhũn, chỉ có nơi duy nhất không mềm thì lại bị kìm nén rất khó chịu. Tên say rượu Châu Kha Vũ chỉ biết sướng một mình chứ nào có thèm quan tâm chăm sóc cậu? Cậu chỉ có thể vừa bị hành vừa tự tuốt lộng cho "thằng em" đáng thương của mình, lại còn là vừa khóc vừa làm.

Khi trời tờ mờ sáng, Trương Gia Nguyên - người đã vắt kiệt sức lực cho cuộc vui trên giường, hiện giờ đang chuẩn bị đi ngủ thì đột nhiên cảm thấy thật không cam tâm, cậu quay đầu lại nhìn Châu Kha Vũ – người sướng xong rồi thì liền mặc kệ cậu mà lăn ra ngủ, tức tối lao tới lưu lại trên cổ anh một dấu hôn, sau đó quả quyết quay người đi mặc quần áo rồi trở về nhà.

Sau một đêm mây mưa, Châu Kha Vũ tỉnh dậy và chả nhớ được điều gì đã xảy ra.

Ngoại tình?

Toàn thân anh toát mồ hôi lạnh, còn thành thật trở về tự thú với Trương Gia Nguyên.

Hông của Trương Gia Nguyên vẫn chưa hết đau nhức, nhưng vẫn phải giả vờ bày ra vẻ mặt vô cùng tổn thương để hù dọa Châu Kha Vũ

Châu Kha Vũ trông như một kẻ mất hồn trong suốt một tháng, lúc đó Trương Gia Nguyên mới nhận ra rằng có lẽ mình nên dừng lại rồi.

- Đêm nay em không về, đừng đợi em.

- ...

Trương Gia Nguyên cũng không thèm để ý tới biểu cảm của Châu Kha Vũ, cậu nhanh chóng mở cửa đi xuống lầu, như sợ rằng một giây sau sẽ không thể đi ra ngoài được.

Quả nhiên, cậu xuống lầu chưa được bao lâu, Châu Kha Vũ đã khóc lóc đuổi theo, nhìn thấy cậu thì liền phi tới ôm lấy cậu và nói:

- Em đừng đi mà, huhuhuhu, anh không muốn em ngủ với người khác đâu huhuhuhuhu. Anh xin em đó Trương Gia Nguyên, anh cầu xin em huhuhuhu, anh cũng không muốn ly hôn ... huhuhuhuhu...

Trương Gia Nguyên thầm nghĩ: "Hình như mình đùa cũng hơi quá rồi."

Trương Gia Nguyên: Được rồi, được rồi, đừng khóc nữa, không trêu anh nữa, hôm đó là em đi đón anh, hai chúng ta cùng nhau vào khách sạn.

Châu Kha Vũ rơm rớm nước mắt: Thật hay giả vậy?

Trương Gia Nguyên: Giả đấy ... Chết tiệt, là thật, là thật,hóa đơn vẫn còn ở chỗ em đây. Dấu hôn trên cổ anh là của em. Thôi nào, anh đừng khóc nữa!

Châu Kha Vũ: (;'༎ຶٹ༎ຶ')

Châu Kha Vũ: Anh tin em, anh khóc vì anh không nhớ gì cả, tiếc quá đi mất.

Trương Gia Nguyên thở dài: Đồ không có lương tâm, mông em đau suốt hai ngày, anh thì sướng xong liền quên sạch?

Trương Gia Nguyên: Bỏ đi, đi thôi! Em dẫn anh đi cảm nhận lại tốc độ và đam mê!

-----End----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro