x 02 x Ái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Anh, em thích anh, thực sự rất thích anh. Còn anh, anh thích em không ? " Vương Tuấn Khải cúi gằm mặt xuống, dù biết rõ đáp án sẽ không như cậu mong muốn nhưng cậu vẫn muốn thẳng thắn một lần.

". . ." Vương Nguyên nhìn cậu, ôn nhu vuốt mặt cậu, khuôn mặt không lộ ra biểu tình gì, không đáp.

Vương Tuấn Khải phút chốc cảm giác như mình bị đẩy xuống vực thẳm sâu vạn trượng, ủy khuất mà lệ nóng tuôn trào, " Em biết anh không thương em. "

Là từ khi nào ? Có lẽ là khi bắt đầu anh cũng đã vốn không yêu cậu, tất cả cũng chỉ do cậu mù quáng ảo tưởng và cố chấp mà thôi.

". . ." Vương Nguyên vẫn tiếp tục vuốt ve mặt cậu, lặng im không đáp, lệ nóng của cậu vương trên tay anh.

Không cần đợi anh trả lời, Vương Tuấn Khải tiếp tục nói, " Em không trách anh, cũng sẽ không hận anh. Bởi vốn dĩ anh không hề sai, người sai là em, sai vì em cố chấp, ngu ngốc ảo tưởng. Em sẽ rời khỏi anh, sẽ không làm phiền anh nữa. "

Có lẽ, mọi chuyện ngay từ khi bắt đầu đã hoàn toàn sai trái. Cậu không hối hận vì đã yêu anh, bởi vì đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng cậu thật tâm nghe theo trái tim mình mà yêu một người.

Vương Tuấn Khải quanh lưng rời đi, bóng lưng vẫn mang một màu ủy khuất.

.

.

.

" Đứng lại !! " Vương Nguyên đột nhiên túm chặt tay cậu lại, vươn người ôm chặt lấy cậu, " Anh cho phép em được đi sao ? Em không có quyền đó, em không được phép rời khỏi anh !! "

Vương Tuấn Khải kinh ngạc mở to mắt nhìn anh, đầu óc rối thành một đoàn. Sự thay đổi trạng thái và hành động của Vương Nguyên khiến cậu vô cùng ngạc nhiên.

" Anh giận em, đó là bởi vì em hại anh phải đợi lâu đến như vậy, anh chờ đợi suối mười tám năm qua, chỉ để chờ câu nói này của em. Chính là Khải nhi của anh thật hư, mãi không chịu nói. "

" Anh, em. . . Ưm. . . " Hai chữ " xin lỗi " chưa kịp thốt ra khỏi cổ họng thì Vương Nguyên đã dán môi xuống, trao cho cậu một nụ hôn ngọt ngào mãnh liệt, " Bảo bối, anh yêu em. "

|| Hoàn Đoản 02 ||

2018/09/21

#Yang

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro