Chương 123: Tạp ngư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên trong tháp Thôn Hồn, ba người Chu Nguyên, Yêu Yêu, Lục La  đi  giữa  làn sương đen nhạt .

Bước chân Yêu Yêu bỗng nhiên ngừng lại, nàng hé mở môi đỏ, nói: "Bọn hắn đã phát hiện chúng ta, hẳn là muốn ra tay với chúng ta."

Ánh mắt Chu Nguyên run lên, nguyên khí  ở quanh thân bắt đầu phun trào.

Mà Lục La thì mắt mở  to, bộ dạng háo hức.

Cả ba người dừng bước, đợi một lúc, sau đó liền nhìn lên phía trước làn sương mù đen nhạt, có ba đạo nhân ảnh, từ từ hạ xuống, rơi xuống trước mặt họ.

Người dẫn phía trước, thân hình gầy gò, chính là tộc trưởng của Cổ gia, tên là Cổ Khâu.

"Ta không ngờ rằng lại có người có thể nhìn ra bí mật của toà tháp Thôn Hồn của Cổ gia chúng ta." . Hai mắt của Cổ Khâu hãm sâu, giống như là Lệ Quỷ, nhìn chằm chằm vào Yêu Yêu, chậm rãi nói.

"Ngươi sử dụng loại thủ đoạn này đề làm tăng lên sức mạnh cho thần hồn, không sợ tin tức này bị truyền ra sao?" Yêu Yêu thản nhiên nói.

Mí mắt Cổ Khâu lật một cái, giọng nói khàn khàn : "Trước khi các ngươi tiến vào, Cổ gia chúng ta thế nhưng đã nhắc nhở qua là bên trong có nguy hiểm, các ngươi khăng khăng muốn tiến vào, thì bây giờ trách được ai? Mà lại Cổ gia chúng ta làm việc cũng không phải không biết cao thấp, hàng năm chỉ lấy thần hồn của một số người, nhưng ngược lại nhiều người sẽ bởi vì hấp thụ Luyện Thần Vụ mà được lợi."

Lục La làm một cái mặt quỷ , nói: "Thật không biết xấu hổ!"

Yêu Yêu nói: "Làm như vậy thế nhưng chỉ được lợi trong thời gian ngắn ngủi mà thôi, cái kế hoạch này của ngươi thật là âm hiểm, hấp thu Luyện Thần Vụ của người khác chỉ sợ  tương lai thần hồn của bọn họ cũng sẽ bị hao tổn, rất khó để mà có thể tiến bộ được."

Cổ Khâu cười ha ha , nói: "Chuyện của tương lai, vậy thì cùng Cổ gia chúng ta không có quan hệ gì rồi."

Chu Nguyên nhìn ba người một chút, chậm rãi nói: "Nhìn như vậy, có lẻ các ngươi đang dự định không cho chúng ta hoàn toàn rời khỏi nơi này."

Nếu không, đối phương cũng sẽ không nói những lời này với bọn hắn .

Cổ Khâu cười gật gật đầu , nói: "Ở chỗ này, nếu chết thêm mấy người các ngươi cũng là rất bình thường."

Hắn thở dài một hơi, nói: "Nếu muốn trách, thì phải trách các ngươi quá thông minh ."

Lục La hừ nhẹ nói: "Khẩu khí thật to lớn, cái chỗ chết tiệt này của ngươi, ta chỉ sợ rằng không giữ được người."

Bên cạnh Cổ Khâu, một tên trưởng lão nhe răng cười lên tiếng , nói: "Toà tháp Thôn Hồn này, sớm đã bị Cổ gia chúng ta thiết lập nguyên văn kết giới từ lâu, trong này chúng ta còn có thể liên tục được bổ sung lực lượng, mà các ngươi, đã sớm là con mồi bị sa lưới!"

"Không cần cùng bọn hắn nhiều lời, tranh thủ thời gian giết chết bọn chúng!" Một người trưởng lão khác trầm giọng nói.

Cổ Khâu gật gật đầu, nguyên khí hùng hồn từ trong cơ thể hắn bạo phát đi ra, ở tại mi tâm, thần hồn lóe ra ánh sáng, hiển nhiên trên phương diện nguyên khí cùng thần hồn, đều là không có kém nhau là bao nhiêu.

Hai vị trưởng lão khác cũng thôi động nguyên khí, ngay lập tức, ba cỗ khí thế kinh người lan tràn ra.

Yêu Yêu nhìn qua một màn này, chợt quay đầu nhìn về phía Chu Nguyên , nói: "Chúng ta ở tại nơi này đối phó với bọn hắn, ngươi đi chỗ sâu, tìm kiếm hạch tâm của tháp Thôn Hồn, nơi đó hẳn là trung tâm của nguyên văn kết giới, đem nó phá hư, tháp Thôn Hồn cũng liền mất đi tác dụng."

"Cổ gia liền có ba vị Thái Sơ cảnh, mà nơi quan trọng kia, hơn một nửa là Cổ Linh của Cổ gia tự mình trấn thủ, tên kia thế nhưng là  thực lực Thiên Quan cảnh trung kỳ. . ." Một bên Lục La bỗng nhiên chen miệng nói, nàng biết phân biệt trắng đen rõ ràng, đôi mắt to lướt qua Chu Nguyên, mặc dù nói còn chưa dứt lời, nhưng ý tứ tiềm ẩn rất rõ ràng, với Chu Nguyên này đang ở thực lực Dưỡng Khí cảnh hậu kỳ, tựa hồ cũng không phải là đối thủ của đối phương.

Thế nhưng đối với ánh mắt của nàng, Chu Nguyên cũng không hề để ý, hắn hướng về phía Yêu Yêu cười một tiếng , nói: "Vậy các ngươi cẩn thận."

Hắn không có do dự chút nào, thân hình cực nhanh quét ra, hướng về chỗ sâu mà đi.

Ba người Cổ Khâu  thấy thế, vốn là muốn ngăn cản, nhưng ở phát hiện về sau khi phát hiện ra thực lực của Chu Nguyên, lại ngừng lại, một cái Dưỡng Khí cảnh tôm nhãi cá nhép mà thôi, không đáng để chú ý.

Yêu Yêu đem Thôn Thôn trong ngực nhẹ nhàng vứt ra ngoài, ngay lập tức, thân thể nho nhỏ kia của nó bắt đầu bành trướng, phát ra xích diễm (ánh sáng màu đỏ), cuối cùng lại lần nữa biến thành con hung thú to lớn.

Xích diễm bao quanh, bốn chân như đạp trên lửa, trong miệng quanh quẩn một vòng hắc quang (ánh sáng màu đen) thật lớn.
Thần bí mà cường đại.

Một sự hung uy kinh người (sự dữ dội dọa người), chậm rãi từ trong cơ thể Thôn Thôn phát ra.

Cảm nhận được sự hung uy này, sắc mặt ba người Cổ Khâu cũng là không nhịn được biến đổi, hiển nhiên bọn hắn không ngờ rằng, con thú nhỏ như thú cưng trước đó, thực sự lại có được sức mạnh như vậy.

"Yêu Yêu tiểu tỷ tỷ, Thôn Thôn của ngươi thật lợi hại!" Một bên Lục La cũng là mắt to sáng lên nhìn chằm chằm Thôn Thôn, bộ dáng thèm nhỏ dãi lúc trước khi thấy này thấy hình thái chiến đấu của Thôn Thôn ngay lúc này không khỏi tự nhiên rùng mình một cái.

"Tiểu Hàn!"

Lục La sờ lên chim nhỏ màu băng lam trên bờ vai, nó lập tức cũng phát ra ánh sáng màu băng lam, không khí cực kỳ lạnh lẽo phát ra, cuối cùng biến thành một con cự điểu  màu băng lam ước chừng to khoảng mười trượng trở lại.

Toàn thân cự điểu, tựa như được bao quanh bởi lấy hàn lưu, hai cánh vỗ vỗ ở giữa, cơn gió quét qua làm cả mặt đất đều bị đóng băng.

Con Băng Điểu này, tình lình cũng có được thực lực Thái Sơ cảnh.

Thú đồng của Thôn Thôn quét tới, nhìn thoáng qua Băng Điểu khí thế hung hãn kia, mà nó vừa mới bị xem xét, Băng Điểu kia giống như nhận được một loại uy hiếp nào đó, khí thế lập tức bớt phóng túng đi một chút, băng vũ run lên.

"Thôn Thôn, không được bắt nạt Tiểu Hàn." Lục La thấy thế, vểnh cái miệng nhỏ nhắn lên nói.

Ba người Cổ Khâu, sắc mặt cũng là ngưng trọng, đối mặt với hai Nguyên thú có thể so với Thái Sơ cảnh, bọn hắn cũng không dám lãnh đạm.

"Khó trách các ngươi dám đến Cổ gia chúng ta gây chuyện, hóa ra là có thứ để dựa vào." Cổ Khâu cười lạnh một tiếng, cùng hai vị trưởng lão liếc nhau, nguyên khí quanh thân  bọn hắn càng cuồng bạo, cùng lúc đó, trên thân thể của bọn hắn, có từng đạo đường vân phát sáng lên, hiển nhiên là khắc hoạ nguyên văn lên trên cơ thể .

Con đường bọn hắn đi cũng giống với Chu Nguyên, đều là tu luyện nguyên khí lẫn thần hồn.
Tuy nhiên, thần hồn hay tu vi của Chu Nguyên đều là từng bước một dựa vào đoán hồn thuật tu luyện, nền tảng vững chắc cứng cỏi, mà Cổ gia, thì lại mượn nhờ tháp Thôn Hồn, loại thủ đoạn âm hiểm này, hiển nhiên tiến triển nhanh, nhưng nền tảng lại không vững, khó tu luyện thành đại khí.

Thôn Thôn, Tiểu Hàn thét dài lên tiếng, sau đó mãnh liệt bắn ra, mang theo nguyên khí xích hồng cùng băng lam, phóng tới đối phương.

Hai tên trưởng lão cũng là không dám thất lễ, lập tức toàn lực nghênh tiếp.

Ầm ầm!

Hai bên giao phong, lập tức có nguyên khí cuồng bạo quét ra, cả tòa tháp chấn động.

Ánh mắt Cổ Khâu nhìn chằm chằm Yêu Yêu, bởi vì nguyên nhân là thần hồn cường hoành, cho nên hắn có thể phát giác được, thiếu nữ  này mới nhìn qua tuy nàng không có bất kỳ cái gì nguyên khí biến động nhưng lại phát ra khí tức nguy hiểm, không thể nói so với hai cái Nguyên thú kia yếu hơn.

Mà lúc Cổ Khâu âm lãnh nhìn soi mói, bàn tay Yêu Yêu vỗ nhẹ túi càn khôn, trong khoảnh khắc tiếp theo, một vài quyển trục xuất hiện ở trong tay nàng, trên quyển trục, quang văn phun trào, tản ra dao động cực kỳ cuồng bạo.
"Tứ phẩm nguyên văn!"

Nhìn đến những quyển trục kia, con ngươi Cổ Khâu cũng là co rụt lại, rốt cục hắn cũng sáng tỏ, thiếu nữ áo xanh trước mắt, trên phương diện tu luyện thần hồn, so với hắn, chỉ có cao hơn chứ không có thấp hơn.

"Thế nhưng, ở trong tháp Thôn Hồn này, chúng ta chiếm được thuận lợi, các ngươi chắc chắn thua mà không thể nghi ngờ!"

. . .

Trong chỗ sâu của tháp Thôn Hồn.

Sắc mặt Cổ Linh có chút âm trầm nhìn qua mặt kính trước mặt, bởi vì dư ba của cuộc chiến nơi đó quá mạnh nên dẫn đến hắn ở nơi này cũng nhìn không thể không thấy tình huống giao thủ.

"Đáng chết, ta không nghĩ tới tiểu tiện nhân kia đã vậy còn quá lợi hại!" . Sắc mặt Cổ Linh tái nhợt, hắn lúc trước chỉ coi Yêu Yêu là một người không có một chút nguyên khí, lại không ngờ rằng, nàng ta trên phương diện tạo nghệ thần hồn, đã đạt đến mức độ cực kỳ dọa người.

"Như vậy coi như thực lực các ngươi không yếu, nhưng nơi này chính là tháp Thôn Hồn, chúng ta ở nơi đây không ngừng có được sức mạnh liên tục, các ngươi sớm muộn cũng sẽ thua."  Trong mắt Cổ Linh lướt qua vẻ âm lãnh.

"Chờ đến lúc đó ngươi rơi vào trong tay của ta, phong ấn thần hồn của ngươi, nhìn ta như thế nào bào chế ngươi!" Dường như nghĩ đến cái cảnh kia, trong cơ thể Cổ Linh, cũng là dâng lên một chút nóng bỏng.

"Ừm?"

Vậy nhưng khi Cổ Linh rất nhanh đã ngừng suy nghĩ lung tung, ngẩng đầu lên, nhìn về phía trước, trong mắt có lạnh lẽo nổi lên.

Chỉ thấy ở nơi đó, sương mù bị phá vỡ, một đạo thân ảnh tuổi trẻ, chậm rãi bước ra.

Chính là Chu Nguyên.

"Cuối cùng tìm được." Chu Nguyên nhìn qua chỗ trước mắt, cười cười nói.

Mặt Cổ Linh không thay đổi nhìn qua Chu Nguyên, khóe miệng khinh miệt rốt cục cũng không che giấu nữa, hắn nhẹ nhàng bẻ cổ, âm thanh nhàn nhạt, mang theo sát ý dữ tợn, vang lên ở trong làn sương mù.

"Tâm tình của ta bây giờ thật không tốt, cho nên. . . ngươi, một Dưỡng Khí cảnh tôm cá nhãi nhép, đã nghĩ kỹ đến cái chết của ngươi chưa?"

(Đoạn dịch có sai sót chỗ nào mong mọi người chỉ bảo một chút, Ươm mới vào nghề nên đúng sai tùy chỗ~)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro