Chap 6 Thiếu chủ phu nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó bước xuống kéo huynh đi ra ngoài, huynh nhíu mài nhìn nó hỏi " muội định làm gì nữa đó"

Nó vẫn lôi huynh đi " dù gì người ta cũng tìm đến tận nhà rồi, giúp hay không huynh cũng phải đi gặp họ một lần chứ"

Nó kéo huynh đến phòng của Kim Long, lúc này Kim Long cũng đã tỉnh, Hà Điệp, Chu Văn đang chăm sóc cho hắn.

" ta đem người tới cho các người rồi đây nè"

Cả 3 cùng quay lại, thấy huynh mọi người rất ngạc nhiên " Lâm thiếu gia?"

Huynh lạnh lùng nhìn bọn họ nói " các người tìm ta?"

Hà Điệp và Chu Văn vội quỳ xuống " Lâm thiếu gia, xin thiếu gia giúp đỡ chúng tôi với, Thừa TƯớng đang âm mưu xoán ngôi, binh quyền đều nằm hết vào tay ông ấy rồi, thiếu gia giúp chúng tôi với"

Huynh lạnh lùng nói " ta làm sao có sức mạnh lớn như vậy"

Chu Văn vội đáp lời " chuyện này ngoài thiếu gia thì không ai có thể giúp chúng tôi được,  không phải người có đội Bạch Nhân sao, xin giúp chúng tôi một tay với"

Kim Long cũng thiều thào nói tiếp " Thiếu gia nở nhìn thấy cảnh người dân phải chịu khổ sao"

Nó thấy mọi người xin mãi mà huynh không chịu nên nó cũng nói tiếp vào " huynh giúp được thì cứ giúp đi, còn chần chừ gì nữa"

Huynh nhìn nó lạnh lùng nói " không giúp"

Nó thấy thái độ dưng dưng tự đắc của huynh mà tức xì khói, nắm cổ áo huynh đe dọa " cái tên này huynh muốn bị đòn đúng không, họ đã xin như vậy rồi mà còn không chịu giúp, khônggiúp thì bà đây sẽ tự giúp họ, không cần tới cái nên máu lạnh như huynh"

Trước hành động của nó, mọi người rất bất ngờ và lại càng lo sợ cho nó, vì mọi người đều biết tính của huynh, rất lạnh lùng, bá đạo và ra tay rất dứt khoác, đó giờ chưa có ai dám hỗn xược với huynh như nó. Hà Điệp lo cho nó lên liền chạy lại kéo nó ra " tiểu thư, ta biết cô có ý tốt, nhưng chúng tôi không mún cô vì chúng tôi mà bị liên lụy theo"

Nó kéo tay ra khỏi Hà Điệp " tỷ yên tâm, tôi không sợ đâu, hắn không giúp tôi giúp"

Huynh nhìn nó cười nham hiểm " muội lấy cái gì để giúp họ"

Nó xảo quyệt đi lại nhìn huynh phun ra từng chữ " thiếu...chủ....phu .....nhân!!!!!!!!" rồi lè lưỡi chọc tức huynh.

Huynh nhìn nó cười khổ, không ngờ nó lại dùng thân phận Thiếu chủ phu nhân, xem ra lần này huynh thua thật rồi " coi như muội giỏi".

Xong huynh quay lại nhìn về phía của Hà Điệp và Kim Long " thôi được rồi, ta sẽ giúp các người"

Bọn họ nghe huynh nói rất bất ngờ liền mừng rỡ đa tạ huynh " tốt quá rồi, đa tạ Lâm thiếu gia".

****************

Ở phía Thúc thúc của huynh.

Tên thuộc hạ đang báo cáo tình hình cho ông ta " chủ nhân! Người vợ mới kia của thiếu gia quả có chút thực lực á, cô ta dám đại náo hoàng cung, đánh cả đội thị vệ tinh nhuệ của Hoàng Thượng luôn ạ, ngay cả Quan huyện cũng không tha, e là khó có thể bắt cô ta về được à"

Ông đặt ly trà xuống và nói " không sao, ta có cách bắt nó về đây, ngươi thấy thiếu gia đối với con nha đầu này như thế nào?"

" Dạ thiếu gia rất quan tâm đến cô ta ạ, cô ta đi gây họa khắp nơi thiếu gia cũng không  la một câu nào ạ, với thêm cô ta vừa mới kêu Thiếu gia giúp đỡ bọn người của Thái tử đánh bại thế lực của Thừa tướng"

Ông ta nghe xong liền rất vui vẻ " xem ra lần này trời cũng giúp ta rồi, Thiếu gia của ngươi càng thương con bé kia thi ta càng có cách bắt nó phải nghe lời. Hahahaha!!!!"

" Ngươi dẫn theo một đội quân, âm thầm theo dõi bọn chúng, đợi khi bọn họ đánh với người của Thừa Tướng, ngươi dẫn người vào tiến đánh con nha đầu kia, bắt nó về đây cho ta"

" Tuân lệnh!" 

********************

Huynh có việc cần sắp xếp nên về Hàn Dân Trang, tập hợp Bạch nhân lại xem xét tình hình của Thừa Tướng. Bộ ba trợ thủ của huynh cũng được triệu tập đó là Tiểu Du, Tiểu Vân và BỮu Nhân.

Bữu Nhân thấy huynh liền chạy ào lại ôm trầm lấy " đại ca! Đệ nhớ huynh quá đi, đại tẩu quậy như vậy mà huynh còn mạng mà về thật may quá"

Thật ra chuyện nó đại náo hoàng cung tất cả trên dưới sơn trang đều biết. Huynh lạnh lùng gạt Bữu Nhân sang 1 bên

" Đàng hoàng lại đi, có việc cho các đệ làm đây"

Tiếu Du " Chuyện gì thế ạ?"

" Các đệ điều tra bên Thừa tướng sau rồi, báo cáo đi"

Tiểu Vân " Dạ bọn đệ phát hiện Thừa tướng đã nhập số lượng lớn vũ khí và hỏa dược, âm thầm vận chuyển vào cung rồi ạ, còn ở phía biên cương thì Bạch nhân cũng vừa truyền tin về là bọn Mông Cổ đang có ý tấn công vào , bọn chúng đã điều động thêm nhiều quân lính và lương thực đến". 

Tiểu Du " xem tình hình thì chắc cũng không  lâu đâu thì bọn họ sẽ ra tay thôi"

Huynh suy xét một lúc rồi " nếu nói vậy, trong vòng 3 ngày nữa bọn chúng sẽ hành động, phía biên cương ta sợ bọn chúng tấn công bất ngờ, nên Tiểu Vân, đệ với Tiểu Du cùng 500 bạch nhân ra đó giúp đỡ đi, còn trong triều thì Bữu Nhân đệ đưa 100 Bạch nhân vào đội tinh Nhuệ của Hoàng Thượng âm thầm bảo vệ Hoàng cung"

*********************

Đúng như huynh đoán, 2 ngày sau ThỪa tướng đem binh đánh vào cung điện của Hoàng thượng, và cho người dẫn quân tấn công vào thành. Ở biên cương quân Mông Cổ cũng bất ngờ đánh chiếm. Dưới sự phân phó của huynh Tiểu Du và Tiêu Vân đã giúp Tướng quân dẹp được bạo binh, ở trong cung Bữu Nhân cũng hạ gục đám quân của Thừa Tướng, ở ngoài kinh thành thì Huynh và Nó ứng chiến cũng đã hạ được rất nhiều quân lính, nhân lúc nó sơ ý đám người áo đen của thúc thúc huynh đánh lén rồi bắt nó đi. Huynh vội để Bạch nhân xử lý,  còn mình thì đuổi theo nó, đến rừng tre, huynh đã đuổi kịp và đánh tên bắt cóc nó trọng thương, phải bỏ chạy, huynh vội chạy lại ôm lấy nó xem xét, nó chỉ bị thương nhẹ thôi cũng không có gì quan trọng.

Huynh kêu bạch nhân đưa nó về phủ còn huynh thì đi xử lý tiếp đám quân ở kinh thành.

Xử lý ổn thỏa hết, huynh mới đi về phủ. Thừa Tướng bị đánh bại bị lấy lại quân kỳ, giam vào nhà lao và chờ ngày chém đầu, binh quyền thuộc về tay của Hoàng Thượng và Thái Tử.

Về đến phủ huynh liền về phòng xem xét nó, huynh biết là đám người của Thúc Thúc huynh đã làm, huynh biết ông ta đã nhắm vào nó, muốn lợi dụng nó để uy hiếp huynh. Tuy nó biết võ, nhưng huynh ở ngoài sáng ông ta ở trong tối, không thể đoán trước được ông ta muốn hại gì nó tiếp theo, nên huynh lem vẽ một phong ấn trên tay của nó. Phong ấn này lúc nó nguy hiểm sẽ giúp nó hóa nguy thành an. 

**************

ở phía thúc thúc huynh

" chết tiệt, có việc bắt người cũng làm không xong, lôi ra giết hết cho ta" ông nóng đùng đùng quát

Tên cận vệ của ông vội xoa " chủ nhân bớt giận, cũng hk phải do họ hết, thiếu gia đuổi theo bọn họ, vs võ công của bọn họ không  phải đối thủ của thiếu gia, chủ nhân bớt giận"

Ông đằng đằng sát khí, rồi suy tính " nếu cách này không được, thì ta sẽ ra tuyệt chiêu với nó, ngươi mau kêu Tiểu Thanh đến đây"

" dạ"

Một lúc sau tên cận vệ đưa Tiểu Thanh đến

Tiểu Thanh cun kính hỏi " chủ nhân có gì dặn dò ạ?"

" ta muốn ngươi đi làm giúp ta một việc"

" chủ nhân cứ nói"

" đến chổ của thiếu gia, bắt thê tử hắn về đây cho ta"

Tiểu Thanh có chút bất ngờ nên hỏi " chủ nhân muốn bắt cô ta để làm gì à?"

" việc này ngươi không cần biết"

" nếu vậy tôi không đi, thiếu gia là người có ơn của tôi, tôi không thể hại người" Tiểu Thanh kiên nghị nói

" ta không kêu cô hại hắn, ta chỉ kêu cô bắt con nha đầu kia cho ta thôi"

" bắt vợ của thiếu gia chỉ để uy hiếp huynh ấy thôi"

" đúng là thông minh, ta không để ngươi làm không công đâu, nếu cô bắt được con nha đầu đó, ta sẽ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện, đừng tưởng ta không biết ngươi thích Hàn Phong, nếu con nha đầu kia có gì thì ngươi sẽ là người thay thế cô ta"

" Thiếu gia đã chọn ai thì người khác đừng hòng thay được, ông đừng có dụ ta, huynh ấy thế nào ta đây hiểu rõ nhất, chuyện này ta không nhận lời được, xin phép" Tiểu Thanh cúi chào rồi bước đi, làm ông ta tức giận, liền ra tay hạ thủ với cô.

" đem cô ta vứt đến chỗ thiếu gia đi"

" dạ" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro