LỜI KẾT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

19 giờ 17 phút tối ngày 21 tháng 10.

Khi hết giờ làm đi ngang qua cổng Sở cảnh sát, La Phi nghe thấy nhân viên bảo vệ phòng trực ban gọi lại: "Có một phong thư cho anh đấy."

La Phi nhận thư. Trên phong bì có đề tên người nhận là anh, nhưng lại không có tên người gửi.

La Phi mở thư, bên trong có một trang giấy. Chỉ có mấy dòng ngắn gọn nhưng nó khiến anh biến hẳn sắc mặt.

"Chào học viên số 8120, cậu còn nhớ tôi chứ?

Sau khi kết thúc phần mở đầu của ca khúc, cần phải vào chương chính. Khoảng thời gian quả thực đã cách xa quá lâu... Nhưng, cái ngày này rốt cuộc cũng đã đến.

Cứ nghĩ đến phần nhạc chính du dương tuyệt vời sắp diễn ra, tôi khó có thể kiềm chế nỗi hưng phấn trong lòng, cậu không muốn tôi tham gia vào sao, người bạn cũ của tôi?

Tôi biết cậu cũng đã chờ mong quá lâu rồi mà.

Tôi có thể tưởng tượng nét mặt của cậu khi nhìn thấy bức thư này - Cậu sẽ kích động đến run lên, có phải vậy không? Dòng máu nóng đang thiêu đốt, nguồn sinh lực dồi dào vô tận đang tích tụ lại trong cơ thể ! - Đó cũng giống như cảm giác của tôi lúc này vậy!

Tôi đã ngửi thấy niềm khát vọng của cậu, sự phẫn nộ của cậu, thậm chí là nỗi sợ hãi của cậu...

Mau đến đây, tôi đang đợi cậu!"

Cái gì đến cuối cùng cũng sẽ đến.

Điều đáng mừng là, lúc này La Phi đã có đủ dũng khí để chiến thắng nỗi sợ hãi trong đáy lòng.

Lời nói của nhà thôi miên dường như đang vẳng bên tai anh:

"Thứ có thể chế ngự con ngựa bất kham hoàn toàn không phải là sợi dây cương mà là phương hướng trong lòng con ngựa".

                                                                                        HẾT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro