Nhà Vua và Kẻ Ăn Mày - Hoa Thần Vũ & Dương Tông Vĩ | 国王与乞丐 - 华晨宇 & 杨宗纬

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làm sao, làm sao đây ?
Một phần tình yêu đã mất đi vẻ rực rỡ
Mặt đối mặt, lưng kề lưng
Vùng vẫy trả thù rồi sao lại đau đớn đến vậy ?
Từng cho rằng tình yêu kiên định tựa sắt đá
Ai biết rằng chỉ một giây sau đã vỡ tan
Chẳng lẽ trong lòng đau đớn còn phải luôn tỏ ra "kiên cường" ?

Ôm chặt lấy em, tôi tựa như giàu có hơn cả nhà vua
Đã từng có biết bao niềm vui sướng
Mất em rồi tôi so với kẻ ăn mày còn nghèo túng hơn
Bao nhiêu đau khổ khắc sâu vào tim

Ai khóc ai cười
Một người phải diễn cả hai vai
Càng chấp mê, càng tự dằn vặt
Kí ức còn như gió châm vào lửa
Biết rõ tiến về trước sẽ ngã xuống
Ôm tiếc nuối trở về cùng cô đơn
Đến cuối cùng, tình yêu còn lại gì ?
Ôm chặt lấy em, tôi tựa như giàu có hơn cả nhà vua
Đã từng có biết bao niềm vui sướng
Mất em rồi tôi so với kẻ ăn mày còn nghèo túng hơn
Bao nhiêu đau khổ khắc sâu vào tim

Khi mọi chuyện kết thúc
Mọi thứ trở nên yên lặng và trôi đi
Vì sao chính mình chỉ còn lại ngàn vạn nuối tiếc ?

Ai có thể cảm nhận được
Tôi, trong kí ức, đã từng giàu có hơn quốc vương thé nào
Đã từng có biết bao niềm vui sướng
Nhưng từ khi mất em, tôi còn ngheo hơn cả kẻ ăn mày
Lòng đau như cắt

Hoài niệm khi đó em lặng lẽ bên tôi
Những phóng khoáng đẹp nhất trong khoảng thời gian mền yếu ấy
Yêu có bao nhiêu vui sướng
Mà nỗi đau khắc sâu cũng thật nhiều
Là nỗi đau thật nhiều

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro