2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ phía xa ở bãi cỏ xanh, một cô gái ngoại quốc tóc vàng da trắng, đôi mắt xanh như dòng sông Nile hiền hòa đang sợ hãi lo lắng, xung quanh là hàng tốp binh lính Ai Cập bao vây.

Carol rất muốn khóc, nơi này vừa xa lạ vừa lại có chút quen thuộc nhưng vẫn không thể nào khiến Carol yên tâm hơn, khi đến nơi này cô được một thiếu niên tên Sechi cứu sống khi chính thân mình đang trôi dạt trên dòng sông, gia đình cậu ấy giúp đỡ Carol rất nhiều.

Chính Carol cũng tự phát hiện đây là Ai Cập của 3000 năm trước.

Hiện tại ở Ai Cập đang chuẩn bị kỹ lưỡng cho buổi lễ đăng quang của Pharaoh Memphis, mọi người dân nơi đây đều hồ hởi phấn khởi làm việc nhưng Carol vẫn thấy mình lạc lỏng, cô nhớ gia đình.

Nghĩ đến đây nước mắt cô ứa ra nhiều hơn, nếu như cô bị bắt bây giờ thì sẽ không thể nào trở lại với gia đình mình được. Carol vùng vẫy cố gắng thoát khỏi.

Binh lính xung quanh chần chừ, bên trên báo xuống rằng người này được Pharaoh chú ý, họ cũng không dám động vào.

"Làm ơn thả tôi ra đi, tôi muốn về với gia đình của mình!"

"Không được cô gái trẻ à, Pharaoh lệnh tạm giữ cô lại, ngài ấy đang trên đường tới gặp cô."

Giọng nói của chàng trai bước từ phía xa lại gần, người này là tướng quân Minue rất được Memphis trọng dụng. Carol nghe xong lại ngơ ngác.

Pharaoh? Là Pharaoh Memphis ư?

Bỗng từ phía xa bắt đầu nghe được tiếng chân ngựa dồn dập chạy tới, đến nơi Memphis hoảng hốt nhảy xuống ngựa, Minue bên cạnh cũng hoảng loạn đỡ lấy.

Hắn gạt tay anh sang một bên, Minue rũ mắt nhìn tay mình mà không nói gì.

"Ta không sao Minue."

Hắn bước lại gần, khuôn mặt uất nghẹn như gặp lại người mình thương nhớ đã xa cách bấy lâu nay. Carol sợ hãi nhưng lại cảm giác kì lạ, tại sao hắn ta lại nhìn cô như vậy, không biết tại sao cô cũng cảm thấy người này rất quen thuộc. Và người này thật đẹp.

Trước sự ngỡ ngàng của mọi người, Memphis ôm chầm lấy Carol thủ thỉ những lời nhỏ, từ bao giờ hắn đã bắt đầu khóc.

"Thật may mắn, cuối cùng ta cũng được gặp lại nàng, thần linh đã không lừa dối ta. Carol ta xin lỗi, ta xin lỗi..."

Carol lẫn binh lính đều luống cuống không biết phải làm gì tiếp theo, đâu ai ngờ rằng vị Pharaoh nổi tiếng của Ai Cập lại đột nhiên ôm chầm lấy một người phụ nữ mà khóc cơ chứ.

Cô chần chừ một chút rồi lấy tay xoa nhẹ lên tấm lưng Memphis, giọng nói ấm ấp như dỗ dành một đứa trẻ nhỏ.

"Không sao hết, anh không có gì phải xin lỗi cả, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi."

Memphis ngẩng đầu giương đôi mắt đã đẫm nước của mình nhìn cô, môi hắn hơi mím chặt chần chừ muốn nói tiếp gì đó. Carol một bên cũng đỏ mặt ngượng ngùng khi thấy Memphis nhìn mình, người này đúng thật rất đẹp.

Còn đẹp hơn cả chị Asisu của cô.

Binh lính một bên cũng như vậy, dù sao mỹ nhân Ai Cập bỗng nhiên khóc làm họ cũng xuýt xoa mà chấn kinh, Minue từ xa bước đến đỡ lấy hắn, Memphis hơi dựa vào người anh, lần này không nói gì mà để anh động vào mình. Miệng hắn nhấp nháy nói.

"Đưa cô ấy về cung, cô ấy là ân nhân của ta phải đối xử với cô ấy cho tốt..."

Vừa dứt lời đầu óc Memphis quay xuồng, xung quanh trời đất như đảo lộn với nhau. Memphis ngất đi, mọi người xung quanh gấp rút hoảng loạn hơn.

"Không xong rồi, Pharaoh ngất rồi!"

"Mau đưa ngài ấy về cung."

Minue ôm chặt lấy hắn bế đến bên ngựa, nhảy lên yên gấp rút vỗ ngựa chạy về hướng hoàng cung. Carol được binh lính đưa lên xe ngựa khác chở về, cô mặc dù không muốn đi nhưng lại lo lắng cho chàng trai kia, cuối cùng cũng phải đi theo.

Dân chúng xung quanh ồn ào khi thấy tướng quân Minue ôm theo Memphis đang ngất xỉu bên mình.

"Pharaoh gặp chuyện rồi ư? Ngài ấy khi nãy vẫn còn rất khỏe kia mà."

"Không thể nào, chẳng lẽ ngài ấy bị ám sát?"

"Mỹ nhân Ai Cập sẽ không sao chứ?"

Không lâu sau đó tin Pharaoh bất tỉnh lan hết toàn đất Ai Cập, mọi người ai cũng xôn xao bàn tán.

...

Asisu lo lắng đi tới đi lui trước thần điện, cô luôn chắp tay cầu nguyện cho Memphis. Cô quỳ gối dâng hai tay trước mặt những bức tượng thần Ai Cập trong điện thờ.

"Thưa các vị thần linh, xin người hãy phù hộ cho Memphis. Xin các ngài giúp người con nhỏ nhoi hèn mọn này có thể trừ khử con nhỏ ngoại lai khốn kiếp đó."

Phía sau Quan tư tế Kaputa bước vào, nghe được có tiếng chân Asisu quay đầu lại nhìn, thấy được ông ta cô liền khinh bỉ. Một tên quan hám tài, hắn còn giá trị nên cô vẫn giữ nếu không đã bị giết từ lâu. Ông ta cuối đầu cung kính.

"Thưa nữ hoàng, ngài cho gọi tôi."

Asisu liếc mắt nhìn.

"Quan tư tế, ông làm chức vị này cũng đã lâu rồi nhỉ? Để ông được thể hiện lòng trung thành của mình, ta có việc cho ông đây."

"Vâng thưa nữ hoàng, ngài cứ việc sai bảo. Bầy tôi sẵn sàng để nhận." Kaputa ngạc nhiên một chốc sau đó đáp lại.

"Tốt, việc này thành công ta sẽ trọng thưởng cho ông."

Khi nghe được thưởng, Kaputa liền hớn hở ra mặt.

"Hai tuần sau, trước ngày đăng quang, ngươi hãy sai hầu nữ từ cung khác tung tin đồn cho các sứ giả. Mọi chuyện tiếp đó cứ thuận theo tự nhiên mà làm."

"Vâng, vậy tôi cần tung tin nào ạ?"

"Đợi đến lúc đó ta sẽ sai người báo cho ngươi, việc ngươi cần làm bây giờ là yên tâm cầu nguyện với thần linh đi. Nhớ lời ta, những việc liên quan đến hôn sự của Pharaoh đều phải được báo qua ta trước, đừng hành sự lỗ mãng."

Asisu nhíu mày, chuyện hệ trọng của Memphis không thể nào qua loa như vậy được. Tránh trường hợp các sứ giả gây phiền phức hỏi đến, cô phải tiến trước một bước.

"Vâng thưa Nữ hoàng tôn kính, tôi đã ghi nhớ."

Ông ta cúi đầu hành lễ, trong lòng vẫn không ngừng nghĩ về lời cô nói. Nữ hoàng luôn quan tâm thái quá về hôn sự của Pharaoh, chính ông ta cũng không hiểu tại sao. Nhưng đối với Kaputa, Memphis là nam nhân đẹp nhất ông từng biết, đương nhiên trong lòng ông ta cũng luôn thầm tính kế để được tiếp cận Memphis.

Sau khi Kaputa ra khỏi thần điện, nữ hầu Ari của Asisu chạy vào, mặt bà hoảng hốt khiến cô có cảm giác điều gì đó rất xấu sắp xảy đến.

"Không hay rồi Nữ hoàng, Ppharaoh, Pharaoh ngài ấy đã ngất đi trong lúc gặp con nhỏ tóc vàng kia. Tướng quân Minue vừa đưa ngài ấy đến tĩnh cung! Tình trạng trông rất xấu!"

"Cái gì!?"

Đứng bật dậy đột ngột, vậy là cô đã đúng. Memphis em ấy gặp nạn vì con nhỏ đó? Asisu hoảng loạn chạy về phía tĩnh điện, Ari chạy theo sau.

...

"Mau gọi ngự y đến đây!"

Từ xa mọi người trông thấy Minue cưỡi ngựa chạy đến, ban đầu ai cũng hồ hởi chào đón nhưng sau khi nghe tiếng kêu lớn của anh cùng với Memphis đang bất tỉnh trên tay, ai nấy cũng hoảng hốt chạy đi tìm ngự y.

Pharaoh gặp chuyện rồi!

Minue bế Memphis vào phòng, đặt hắn nhẹ lên chiếc giường lụa. Một nhóm ngự y sau một lúc từ đằng xa chạy vào, người dẫn đầu ngay lập tức bắt mạch và kiểm tra tình trạng Memphis.

"Có phải ngài ấy đã cưỡi ngựa ra ngoài hay không? Không phải đã bảo rằng sau tháng thổ huyết nên tịnh dưỡng một tuần hay sao, vì cớ gì lại hoạt động mạnh chứ!"

Nghe ngự y nói mọi người càng thêm trầm mặt. Quan hầu nữ Nafutera bật khóc, nếu không phải tại bà không ngăn cản hắn, còn đồng ý cho hắn đi thì mọi chuyện đã không như vậy. Minue một bên an ủi mẹ mình, anh lên tiếng hỏi trước, mọi người xung quanh im lặng lắng nghe.

"Rốt cuộc tình trạng ngài ấy như thế nào, có ảnh hưởng nghiêm trọng không?"

"Sau tháng thổ huyết cơ thể Pharaoh sẽ suy yếu, lần này cưỡi ngựa ra ngoài khiến gió đập vào lồng ngực nên sức lực ngài ấy đã chịu không nổi, kèm theo đó không biết tại sao là có vẻ Pharaoh đã bị một cú sốc lớn. May mắn là không quá nghiêm trọng, nhưng vẫn cần phải nghỉ ngơi thêm một thời gian."

Ai nấy cũng thở phào trong lòng, vậy là Pharaoh của bọn họ không có việc gì, nếu không thì họ lo lắng khóc sướt mướt mất.

Minue đứng một bên nhìn gương mặt của Memphis, trong lòng anh luôn nhớ đến hình bóng của người con trai này.

"Minue, ta tin tưởng ngươi."

"Minue, ngươi phải theo ta đấy nhé!"

"Đừng bỏ rơi ta được chứ?"

Những ký ức cũ ùa về, trong một lần uống say Menfuisu đã nói ra những lời đó, đều là những lời nói thật lòng. Khi ấy Minue cũng không biết đáp lại ra sao nhưng nhìn vào đôi mắt đen láy của hắn mà anh từ lúc nào lại luôn nhớ về bóng dáng này, quyết tâm phải bảo vệ vị Pharaoh của mình.

Cùng lúc đó trong tim cũng nãy mầm một cây con từ hạt giống nhỏ được gieo mà chính Minue cũng không hay biết từ khi nào.

Đúng là lúc đó Memphis đã nói như vậy, nhưng hắn là vì nhớ lại ký ức kiếp trước khi Minue chết vì cứu hắn, bỏ lại hắn một mình không nơi nương tựa nên đã khiến Memphis buộc miệng nói những điều trên.

"Memphis!"

Từ xa tiếng kêu tên lớn vọng vào, lần đầu họ mới thấy Nữ hoàng của mình hốt hả đến vậy, khuôn mặt cô đỏ ửng vì thiếu khí. Hai mắt rưng rưng muốn khóc đến nơi, thấy được Memphis nằm bất tỉnh trên giường. Asisu vỡ òa khóc, cô ôm lấy hắn.

"Không thể nào, tại sao lại như vậy. Ai là người khiến thằng bé ra nông nổi này hả?"

Xung quanh ai cũng hắc tuyến quanh đầu, thật ra ngài ấy chỉ ngất thôi mà. Đâu phải thăng thiên đâu chứ!

"Lệnh bà người hãy bình tĩnh, ngự y chỉ bảo Pharaoh mất sức thôi. Không ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe."

Nafutera một bên đỡ lấy Asisu, cô lau nhẹ nước mắt của mình. Nhìn em trai nhỏ nằm đấy mà lòng càng thêm xót. Cô quay sang nhìn Minue đang ngẩn ngơ chăm chú không rời mắt khỏi Memphis mà nhíu mày.

Tên này không lẽ có ý tứ với em trai cô thật đấy à!?

"Minue, nghe nói Memphis đem một con nô lệ tóc vàng về đây. Ả ta giờ ở đâu?"

Minue hoàn hồn có hơi ngượng ngùng quay sang nhìn Asisu, dù sao khi nãy anh nhìn Memphis hơi quá, không biết rằng Nữ hoàng có nhìn thấy không. Hy vọng là người không biết gì đấy. Minue cung kính đáp lại.

"Vâng thưa ngài, cô gái tên Carol đó đã được đưa đến phía tây cung điện. Trước khi ngất, Pharaoh bảo rằng người đó là ân nhân của mình nên phải đối xử tốt với cô ấy."

Ân nhân? Asisu nhăn mày, con nhỏ đấy là do chính cô đưa đến đây, không đời nào lại thành ân nhân của em trai nhỏ của mình được. Không lẽ thằng bé thích con nhỏ đấy?

Không biết vì lý do gì khiến lòng Asisu có một chút khó chịu.

"Đưa nàng ta đến chỗ ta."

____________________________

Tất cả các kiến thức liên quan về Ai Cập đều được thu nhập từ các nguồn các nhau, nếu có sai sót gì mọi người cmt tui biết nha!

Truyện không mang tính phỉ báng bất kì tôn giáo nào, chỉ lấy ý tưởng nhân vật để viết.

Cảm giác mình năng suất quá cứ sao ấy

Rõ Men là mỹ nhân đấy chứ, hint với mấy nam nhân khác cũng nhiều nữa. Hint với Algol là cảm giác mlem mlem nhất

Mà Asisu hiện tại là chuẩn rõ brocon luôn ròi.

🐋 Donate: Vietcombank 1022072308

🐋 Follow Instagram: annaly.na (recommend mn qua insta nhắn tin với tui cho vui nhaaa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro