Táng xuân (Nhớ Nam Khang Bạch Khởi)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là bài hát cư dân mạng viết về Nam Khang, do Assen Tiệp và Tây Qua Jun thể hiện.

Lời:

Chim én chôn trong mùa xuân thứ nhất của luân hồi
Người tìm kiếm, cứ im lặng
Đến cuối sẽ có người dạy anh trân trọng
Rồi sẽ có người tựa như anh trước đây
Giữa đêm vắng nước mắt ai lặng lẽ rơi buốt lạnh
Cảnh tượng ấy cùng những câu chuyện
Người ấy yêu nhất chẳng phải anh, cớ sao
Rồi lại thật giống người ấy yêu nhất là anh

Từ khóc gào đau thương đến chọn lặng im
Chẳng nhất định do ghi tâm khắc cốt qua
Nghẹn ngào không nên lời
Cũng đều vì khi ấy vẫn còn ngây thơ ngốc nghếch thôi người hỡi!
Một quãng đường chia ly mỗi người một phương
Chẳng phải là tổn thương chính bản thân mình
Khóc rồi lại mỉm cười
Giờ đây chỉ còn tiếng thở dài thôi

Quá khứ xưa có người vẫn không sao quên được
Nhiều chuyện vẫn khắc trong lòng
Chẳng phải đó là kỷ niệm đẹp nhất đâu
Vậy nhưng có những điều chẳng thể thay thế đi
Có tỉnh táo chưa chắc là lòng đã không si tình
Vì người ấy, chẳng buông được
Ngàn nỗi đau đớn đành khắc thật sâu đáy lòng
Dù phải tự thiêu, dù thân này phải nát tan

Từng bước đường lâu nay trên hành trình kia
Nào phải đều mang trong tim những khát khao
Nghẹn ngào không nên lời
Cũng đều vì đã quá chân thành đem tâm can gửi trao người ấy
Và én nhỏ sau cũng không hề rời đi
Mảnh đất từng có bao yêu dấu chôn mình
Ôm chặt mãi không rời ngàn hoa nở trong tiết xuân ngày ấy
Ôm chặt mãi không rời ngàn hoa nở trong tiết xuân ngày ấy


*Cover: 

https://youtu.be/fG3Tw5WA4Gc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro