Cổ mộng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trình bày : Chanh Dực

Jiù yì jiù xiàng yī shàn chuāng tuī kāile jiù zài nán hé shàng 

Shuí cǎiguò kū zhī qīng xiǎng yíng huǒ huìzhe huàpíng xiāng 

Wèi shuí lǒng yī xiù fēnfāng hóngyè de xìnjiān qíngyì miáncháng 

Tā shuō jiù zhèyàng qù liúlàng dào měilì dì dìfāng 

Shuí de gēshēng qīng qīng qīng qīng chàng 

Shuí de lèishuǐ jìng jìng tǎng 

Nàxiē niánhuá dōu fù zuò guòwǎng 

Tāmen wēiyīzhe bǐcǐ shuō hǎo yào miàn duì fēnglàng 

Yòu shì yī dì kūhuáng fēngyè hóngle mǎnmiàn qiūshuāng 

Zhè chǎng gù mèng lǐ rénshēng rú xì chàng 

Hái yǒu shuí dēngchǎng 

Hūnhuáng zhú huǒ qīng yáohuàng dàhóng gàitou xià shuí fǎnghuáng 

Liúlèi de huā hé róng xǐ táng jìng jìng fàng zài yīpáng 

Huíyì xiàng mòpiàn bòfàng kèxià yīcùn yīcùn jiù shíguāng 

Tā shuō jiù zhèyàng qù liúlàng dào měilì dì dìfāng 

Shuí de gēshēng qīng qīng qīng qīng chàng 

Shuí de lèishuǐ jìng jìng tǎng 

Yuàn huà yīshuāng niǎo er qù fēixiáng 

Rèn shēnhòu kū hào sī hǎnzhe yě zhuī bù shàng 

Yòu yī nián qī yuè bàn wǎn fēngliáng xiéyáng jiàn ǎi zhī yǐng zhǎng 

Zhè chǎng gù mèng lǐ gū jiǎng shēng yuǎn dàng 

Qù tāxiāng yíwàng
_ _ _

Hồi ức như một song cửa, mở ra rồi khó khép lại
Tiếng ai bước nhẹ trên lá khô, đom đóm phía trước vẽ nên bức bình phong hoa mỹ
Vì ai nhấc tay áo thơm, trao phong thư đỏ tình ý ngập tràn
Người nói rằng sẽ phiêu bạt, đến một nơi thật đẹp

Giọng hát ai khe khẽ, khe khẽ ngân
Nước mắt ai lẳng lặng rơi
Tuổi xuân này rồi sẽ qua đi
Kề vai nhau hứa cùng vượt qua sóng gió
Khi ấy mặt đất khô cằn, lá thu phong nhuốm hồng sắc thu.
Như giấc mộng xưa ấy, đời người như vở hài kịch liệu còn có ai lên khán đài để diễn

Hoàng hôn ánh nến khẽ lay, sắc đỏ bao trùm ai còn bàng hoàng
Hoa cưới đẫm lệ vui mừng trên hỉ đường lặng lẽ đặt qua một bên.
Hồi ức như đoạn phim câm phát lại từng mốc từng mốc thời gian
Người nói rằng sẽ phiêu bạt, đến một nơi thật đẹp

Giọng hát ai khe khẽ, khe khẽ ngân
Nước mắt ai lẳng lặng rơi
Nguyện hóa thành một đôi chim tung tăng
Bỏ lại sau lưng tiếng khóc than gào thét cũng chẳng đuổi kịp
Lại thêm một năm, giữa tháng bảy gió chiều lạnh, bóng tà dương chìm dần
Trong giấc mộng xưa ấy, tiếng mái chèo cô độc khua xa dần
Phiêu bạc tha hương, quên lãng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nhactrung