Thanh xuân...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thanh xuân nợ tôi quá nhiều. Nợ tôi 1 chiều cao chẳng trả, nợ tôi 1 khuôn mặt xinh đẹp, thân hình thon thả, nợ tôi 1 mối tình trong veo, nợ tôi những giấc mơ về một người đàn ông xuất sắc…

Rồi thanh xuân trả tôi bằng những bài kiểm tra Hóa, Lý khó nhằn, trả nợ cho những môn thể dục tưởng chừng như sinh ra không thể nào qua nổi, trả tôi bằng những ngày dài cắm mặt vào máy tính, hết ở nhà rồi đến công sở.

May lắm thì còn trả cho tôi một tâm hồn ăn uống không bao giờ cạn kiệt, dường như bao nhiêu tiền kiếm ra đều để tôi thưởng thức những món ngon trên đời. Tôi từng đợi những chàng trai ưu tú để cùng đi ăn cả thế giới, để uống hết các loại trà sữa trên đời nhưng giờ thì cũng không còn hy vọng nhiều nữa. Một mình tôi lại lang thang ăn gà rán, mì tương đen, kem trà xanh, bún bò Huế, phở cuốn… cho qua ngày đoạn tháng vậy.

Nhưng mà thật ra, cũng chẳng phải hết hy vọng lắm đâu, tôi vẫn còn trẻ trung lắm, vẫn còn hẳn một phần mấy thanh xuân để đón người yêu về. Việc còn lại chỉ là giúp người ta 'thoát mù đường' để tìm đến tôi một cách nhanh nhất thôi.

Dung Nhi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tạpnham