Chương 23: Bạch cốt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Là muốn luẩn quẩn cỡ nào mới có thể cùng người vô năng như Diệp Hải Sinh bỏ trốn đây.

Du Thanh cũng chính ở trên miệng nói như vậy, đã sớm đối với Diệp Hải Sinh đầy thất vọng rồi. Không đi trả thù, không đi kiếm chuyện, đó chính là bởi vì cậu không để bụng Diệp Hải Sinh, cảm thấy cũng không có ý nghĩa.

Có người chấp nhất với trả thù, đem chính cuộc sống của mình làm đến rối tinh rối mù, như vậy không đáng.

Du Thanh vốn dĩ không phải loại người muốn chạy đến vả mặt người người khác, cố ý chạy tới hôn lễ của người ta gây chuyện chuyện.

"Anh xem tôi giống kẻ ngốc sao?" Du Thanh hỏi.

"Cậu không ngốc, người ngốc là tôi!" Lôi Mông trả lời, là chính mình ngốc, mới nói về thiệp mời kết hôn của Diệp Hải Sinh.

"Tiền mừng thì sao?" Du Thanh nhìn về phía Raymon: "Dù sao thì tôi cũng không có tiền, đành nhờ anh vậy."

Du Thanh không có khả năng lãng phí tiền tài tặng Diệp Hải Sinh để anh ta chuẩn bị tân hôn, nếu Lôi gia muốn đưa, như vậy quản gia có thể đi chuẩn bị. Du Thanh không có khả năng đi chuẩn bị, Diệp Hải Sinh không đáng để cậu tốn nhiều tâm tư.

"Không cần đưa." Lôi Mông nói: "Không cần thiết đưa."

Nếu là Lôi gia tặng đồ qua đi, đó chính là để cho Diệp gia mặt mũi, cần gì phải cho Diệp gia mặt mũi. Nguyên nhân cũng không phải do Diệp Hải Sinh làm cho người trong lòng chính hắn không cao hứng, hắn đối với ngược luyến tình thâm không có hứng thú.

"Quá tốt!" Du Thanh gật gật đầu: "Không đưa là tốt nhất."

Muốn cậu khuyên bảo Lôi Mông đưa sao, không có khả năng, Du Thanh mới không có hảo tâm như vậy, cậu cũng không cần nghĩ tới việc lợi dụng một việc này để đứng vững gót chân ở giới quý tộc tử. Mặt mũi là do người khác đánh giá, nhưng chính mình mới có quyền lựa chọn muốn hay không muốn cho người khác đánh giá, mặt mũi là cho người khác xem, nhưng thể diện là của chính mình.

"......" Lôi Mông nghe được lời này, đương nhiên không có khả năng đưa, dù sao thì, bề ngoài rộng lượng cũng không cần thiết.

Trên thực tế, Lôi Mông không nghĩ đưa, trong lòng có chút đắc ý. Liếc một cái, Diệp Hải Sinh tính là thứ gì, không đáng để bọn họ phí tâm tư.

Tần gia, Tần Miên đang xem của hồi môn, của hồi môn không thể thiếu, trừ bỏ tiền bạc, còn có một ít dược cấp từ trung đến cao, đồ dùng sinh hoạt.

Diệp Hải Sinh thường thường lại đây nhìn xem Tần Miên, anh một chút cũng không muốn đếm đây, bị người nhà bắt ép.

Ở thời đại Tinh Tế, mọi người không có chú ý nhiều như vậy, ngược lại cảm thấy trước khi diễn ra hôn lễ, phu thê hai bên giúp đỡ lẫn nhau chuẩn bị hôn lễ, mới là bình thường. Cho nên bọn họ không những không thể không có mặt, còn phải gặp mặt thường xuyên, cùng nhau chuẩn bị, như vậy mới có thể chứng minh bọn họ coi trọng hôn lễ.

"Anh Hải sinh." Ánh mắt Tần Miên sáng quắc nhìn Diệp Hải Sinh: "Những thứ dược đó đối với anh rất có ích, là em cố ý hỏi gia gia."

Tần Miên nghĩ sẽ được Diệp Hải Sinh khen, muốn cho Diệp Hải Sinh để ý cậu một chút. Cậu thật sự rất thích Diệp Hải Sinh, đã thích Diệp Hải Sinh từ rất lâu trước kia, liền nghĩ muốn gả cho đối phương, cho rằng chỉ có chính mình mới là người thích hợp nhất.

"Anh có cần em nói với gia gia rằng muốn những thứ đó sao?" Diệp Hải Sinh cười nhạo: "Những thứ đó khác gì những thứ bên ngoài, nếu là so với bên ngoài khác nhau, em nghĩ gia gia sẽ cho em sao?"

Diệp Hải Sinh sao có thể không rõ Tần gia là cái dạng người gì, vài thứ kia xác thật có chút giá trị, có dược đối với Diệp Hải Sinh cũng hữu dụng. Diệp Hải Sinh không cho rằng chính mình không phải không kiếm được những loại dược đó, dược lại không phải quá quý hiếm, chính là khó tìm một chút mà thôi.

Anh lại không nóng nảy, chờ một đoạn thời gian, bỏ ra chút tiền, đều có thể thể có được.

Diệp Hải Sinh không thích thái độ của Tần Miên khi nói những lời này, phảng phất Diệp Hải Sinh anh chính là phải dựa vào bố thí của Tần gia mới có thể có được những thứ dược này.

"Nếu em giỏi, thật lòng vì anh mà suy nghĩ, nên yêu cầu loại dược mà anh không thể mua." Diệp Hải Sinh nói thẳng: "Dùng đồ vật người khác mua được tạo ân tình, không biết xấu hổ sao?"

"Dạ...... Thực xin lỗi." Tần Miên hơi hơi cúi đầu, nắm góc áo.

Tần Miên không cho rằng Diệp Hải Sinh nói sai, đối phương nói chính những lời nói thật, Diệp Hải Sinh căn bản là không thiếu những loại dược đó, cũng có thể mua được. Cố tình lão gia tử bọn họ không muốn tặng những loại dược tốt hơn, đơn giản chính là bởi vì Diệp Hải Sinh không phải người của Tần gia, bọn họ muốn để dược cho người Tần gia dùng.

Mà thiên phú phối chế dược Tần Miên không tốt, đừng nhìn cậu hiện tại là một dược tề sư, còn có thể phối chế không ít dược tề. Kỳ thật chính là phối chế trung cấp thấp dược tề, trung đẳng rất ít, hơn phân nửa là cấp thấp dược tề.

Vì tuyên dương nhân ngư Tần gia lợi hại, Tần Miên dành rất nhiều tâm tư vì chính mình tuyên dương mỹ danh, để nổi bật hơn những nhân ngư khác trong nhà họ Tần.

Tần Miên hối hận, nhân ngư cải tạo thiên phú vốn dĩ không có cao như vậy, không cao bằng trước khi cải tạo. Beta không phải Alpha, Tần gia chính là đem Beta đi làm nhân ngư cải tạo giải phẫu, đương nhiên, cũng sẽ lưu lại một số Beta không có làm nhân ngư cải tạo giải phẫu.

Vì cái gì mà phải lưu lại cá biệt, tất cả đều là vì hình thức bên ngoài, làm những người đó nghĩ rằng người Tần gia cũng sẽ sinh ra người bình thường, nếu tất cả đều là Alpha và nhân ngư Beta, Omega, tự nhiên liền dễ dàng làm người khác hoài nghi.

Ngay cả khi có người khác hoài nghi về điều đó, còn phải tô son trát phấn *một chút.

Tần Miên ánh mắt hơi lóe, có lẽ cậu nên mang một ít đồ vật đối với Diệp Hải Sinh càng có ích. Mang theo những thứ vô dụng kia, Diệp Hải Sinh bất mãn cũng bình thường.

"Biểu hiện nhu nhược đến như vậy làm cái gì, anh khi dễ em sao?" Diệp Hải Sinh ném tay Tần Miên, kéo dãn khoảng cách cùng Tần Miên: "Trước khi tổ chức hôn lễ, còn muốn cho bọn họ ép buộc anh xin lỗi em sao?"

"Không, không phải." Tần Miên sớm đã quen thuộc thái độ của Diệp Hải Sinh, nếu không phải do lúc trước cậu nghĩ cách loại bỏ Úc Nhân, hiện tại cậu cũng không thể cùng Diệp Hải Sinh ở bên nhau. Đây là do cậu trộm được, cho nên cậu nguyện ý chấp nhận Diệp Hải Sinh đối với cậu không vui, thời gian dài, Diệp Hải Sinh tự nhiên là có thể biết được điểm tốt của cậu: "Anh Hải Sinh, gia gia bên kia mới có được hai lọ dược cấp cao cải thiện cấp bậc di năng, gia gia thương em, sẽ cho em."

"Mỗi người đều phải chịu trách nhiệm vì những gì mình đã nói." Diệp Hải Sinh nhắc nhở Tần Miên, đã nói, như vậy phải làm được.

Diệp Hải Sinh chính là muốn lợi dụng Tần Miên, người Diệp gia nhiều, ngay cả khi cùng Tần Miên kết hôn, cũng không nhất định là có thể nhận được nhiều loại dược cao cấp như vậy. Anh trước đây nghe nói Tần gia bên kia tìm đủ dược tề sư cùng dược liệu cao cấp để phối chế dược nâng cao tiềm lực dị năng, chẳng qua anh không có hỏi thẳng ra, anh tin tưởng Tần Miên rõ ràng ý tứ của anh.

Tần Miên nhanh như vậy liền nghe được ý tứ của anh.

"Được." Tần Miên dùng sức gật gật đầu.

"Kỳ thật, em trừ bỏ thích làm tiểu tam, nghĩ muốn đứng đầu ở bên ngoài, vẫn là có nhiều ưu điểm." Diệp Hải Sinh thành khẩn nói: "Rất hiểu chuyện."

Đúng, ở ngay lúc này, Tần Miên liền rất hiểu chuyện, Diệp Hải Sinh nói: "Nhớ kỹ, em sẽ là thê tử của ai."

"Là của anh Hải Sinh." Tần Miên ửng đỏ gương mặt, cậu là thê tử Diệp Hải Sinh. Diệp Hải Sinh nhất định cũng để ý cậu, nếu không sẽ không nói như vậy, đây là biểu hiện dục vọng chiếm hữu của đối phương.

Tần Miên nghĩ chính mình nỗ lực vẫn sẽ có kết quả, chỉ cần nỗ lực, đối với Diệp Hải Sinh tốt, làm được tốt hơn so với Úc Nhân, là cậu có thể thay thế sự tồn tại Úc Nhân, vượt qua Úc Nhân.

Úc Nhân chẳng phải chỉ có thể phối chế ra một ít dược thôi sao, lại không có trưởng thành lên...... Tần Miên vừa mới nghĩ như vậy, liền nghe được Diệp Hải Sinh nói.

"Nếu là A Nhân ở đây, em ấy nhất định có thể phối chế ra càng nhiều dược tốt hơn, tương lai có thể trở thành dược tề sư lớn." Diệp Hải Sinh khinh thường mà nhìn Tần Miên, anh trước nay đều không có che giấu việc anh đối với Tần Miên bất mãn, mà Tần Miên thì sao, phảng phất nhìn không ra bất mãn của anh.

"Em sẽ nỗ lực." Tần Miên cắn răng, dù sao Úc Nhân đã chết, chính mình không có thiên phú của Úc Nhân. Nhưng là thời gian dài, chính mình cũng có thể chậm rãi trưởng thành, một người ở trong trí nhớ Diệp Hải Sinh chỉ là một dược tề sư phối chế trung cấp thấp dược, không đáng thể so sánh.

Tần Miên sao có thể không biết người sống rất khó so sánh với chết, chính là người sống có thể thực hiện những chuyện khác, người chết không thể.

Úc Nhân có thể cho Diệp Hải Sinh, Tần Miên cậu cũng có thể làm được.

"Em phải nỗ lực lên." Diệp Hải Sinh trào phúng: "Có đôi khi, cho dù có nỗ lực bao nhiêu cũng không thể chiến thắng thiên phú của người khác, A Nhân không chỉ có thiên phú cao mà còn nỗ lực như vậy."

"Nhưng cậu ta vẫn là phản bội anh." Tần Miên nói: "Em sẽ không!"

Tần Miên nhắc nhở Diệp Hải Sinh, Úc Nhân đã sớm cầm tiền xa chạy cao bay, phản bội Diệp Hải Sinh.

"Kia cũng là vì em." Diệp Hải Sinh trả lời: "Em trước kia vội vàng muốn làm tiểu tam, lại là quý tộc, là nhân ngư, em ấy còn có thể làm sao bây giờ."

Diệp Hải Sinh nghĩ như thế, liền cảm thấy trong lòng thoải mái rất nhiều, Úc Nhân phản bội anh, có lẽ bên trong có mặt nguyên nhân khác.

"......" Tần Miên liền nhu nhu nhược nhược mà nhìn Diệp Hải Sinh, là nhân ngư, vậy nên lợi dụng ưu thế nhân ngư, làm sao có thể ngây ngốc mà nhìn người mình thích cùng người khác ở bên nhau.

Dù sao mặc kệ thế nào, Diệp Hải Sinh đều phải cùng cậu cử hành hôn lễ, người khác đều không có hy vọng. Nếu như Diệp Hải Sinh muốn cùng người khác ở bên nhau, những người đó chỉ có thể là tình nhân không có danh phận, cậu cũng không có khả năng để những người đó ở bên cạnh Diệp Hải Sinh.

Thời điểm Diệp Hải Sinh cùng Tần Miên chuẩn bị hôn lễ, Hạ Tử Diễn nhận được điện thoại của mẹ Hạ đánh gọi tới, mẹ Hạ hỏi hắn đòi tiền.

"Đã hai tháng không gửi phí sinh hoạt, con có phải hay không quên mất?" Hạ mẫu trực tiếp hỏi, bởi vì nguyên thân Hạ Tử Diễn đã sớm cùng gia đình xé rách mặt, nói thẳng chính là mỗi tháng gửi một ít tiền về, không có khả năng làm nhiều hơn, cũng không có khả năng cấp nhiều hơn.

Vì thế, nguyên thân Hạ Tử Diễn còn cùng ngừoi Hạ gia ở luật sư chứng kiến ký hiệp nghị, trừ phi Hạ mẫu bọn họ bệnh nặng, nếu không bọn họ không thể tìm Hạ Tử Diễn muốn nhiều tiền hơn.

Đây không phải thoả thuận một lần, là mỗi tháng đều gửi một ít tiền.

Hạ Tử Diễn xuyên vào tiếp thu ký ức nguyên chủ, nhưng cũng không có nhớ tới người Hạ gia. Chính là khi Hạ mẫu gọi điện thoại đến, hắn mới nhớ tới Hạ mẫu.

"Các ngươi có tay có chân, không đi kiếm tiền sao?" Hạ Tử Diễn không kiên nhẫn, hắn không phải nguyên chủ, mới không muốn cho những người này tiền. Hắn hiện tại cũng không có nhiều tiền như vậy, đều đi vay nhiều tiền như vậy đi làm nhân ngư cải tạo giải phẫu, còn ở cục quản lý gen làm độ xứng đôi, còn muốn gả cho Diệp Hải Sinh quý tộc.

Bởi vì Hạ Tử Diễn nhân ngư giải phẫu vừa mới hoàn thành, còn phải bảo dưỡng một đoạn thời gian.

Nhân viên công tác cục quản lý gen không có động tác khác, nhân ngư bảo hộ hiệp hội người cũng không có động tác, nhiều lắm chính là khi Hạ Tử Diễn yêu cầu trợ giúp thì mới tìm đến.

Vì cái gì khiến bọn họ không có hành động, kia cũng là vì bảo hộ nhân ngư, để nhân ngư thuận lợi vượt qua kỳ bảo dưỡng. Bằng không, bọn họ liền nhanh chóng lôi kéo nhân ngư đi ra ngoài xem mắt, làm như vậy không đúng.

Mà Hạ Tử Diễn vẫn là muốn gả cho Diệp Hải Sinh, đi cục quản lý gen làm xứng đôi, đó là vì để chi chính mình có đường lui.

"Đã ký kết hiệp ước." Hạ mẫu nhắc nhở Hạ Tử Diễn, vốn dĩ tiền trong tài khoản ngân hàng từ Hạ Tử Diễn mỗi tháng đều tự động gửi tiền. Chỉ có khi ở trên tài khoản của Hạ Tử Diễn thiếu tiền ở mức độ nhất định, ngân hàng vì duy trì sinh hoạt hằng ngày Hạ Tử Diễn, mới không tiếp tục chuyển tiền.

Hạ mẫu nghĩ, có khả năng cao là Hạ Tử Diễn đem tiền giao cho người khác bảo quản: "Con có phải hay không tìm Omega?"

"Không có." Hạ Tử Diễn không kiên nhẫn nói: "Các ngươi đừng tìm tôi nữa, tôi không có tiền!"

Hạ Tử Diễn nói xong liền cắt đứt quang não, lại không biết hành vi này của hắn chọc giận Hạ mẫu. Ban đầu Hạ Tử Diễn xác thật bắt lấy nhược điểm Hạ gia, nhưng nhược điểm đó cũng không có cái gì tác dụng lớn gì, nếu không nguyên chủ liền cùng Hạ gia đoạn tuyệt quan hệ, mà không phải mỗi tháng chuyển tiền.

Nói tiếp, dù Hạ gia có tồi tệ đến đâu, cũng không có quá đáng đến nỗi làm nguyên chủ muốn đoạn tuyệt quan hệ, chính là vẫn còn duy trì mặt ngoài hoà bình, chỉ cần đừng khiến đối phương thêm phiền toái.

Xuyên qua tới Hạ Tử Diễn chỉ là kế thừa ký ứ nguyên chủ, không có kế thừa nguyên cách thức suy nghĩ, chỉ cho rằng Hạ gia đều là quỷ hút máu, hắn không có khả năng để cho Hạ gia tiếp tục lấy tiền từ hắn.

Tiền đi vay nặng lãi vẫn chưa trả hết, những người đó không phải không tìm đến, Hạ Tử Diễn liền lấy thân phận nhân ngư, nói hắn sớm hay muộn sẽ trả, còn sẽ trả gấp đôi. Chờ khi hắn gả cho quý tộc, nói gì cũng được.

Những cái đó người cho vay nặng lãi, lại không phải loạt người chờ người chết cướp của, bọn họ thu lời tuy cao, nhưng cũng là hợp pháp. Vay nặng lãi loại việc này, ngăn cản không được, vậy chỉ có thể quy định không thể cao hơn quá nhiều.

Ở thế giới có dị năng này, có giới hạn tiền lãi, người cho vay nặng lãi là hợp pháp, vậy nên vẫn còn người vay tiền. Đương nhiên, những khoản vay ngầm so với bình thường thì tiền lãi cao hơn, so với quy định của Đế quốc, có nghĩ tới việc tố cao không? Chỉ vô dụng, những người cho vay ngầm sẽ làm người mượn thập phần thống khổ, còn có khả năng lấy mạng người khác.

Người xuyên thư trong thân thể Hạ Tử Diễn ít nhất hiểu được nên tìm cho vay nặng lãi hợp pháp, đừng cho rằng nguyên chủ là Alpha có cấp bậc dị năng không tồi, nhưng hắn ta không có tài sản thế chấp, ngân hàng cũng không có khả năng tùy tiện cho vay. Hạ Tử Diễn lại còn yêu cầu nhiều tiền, lại muốn nâng cấp thân phận, mua quần áo, mua giày, còn giả dạng, này đều cần đến tiền.

"Đùa giỡn cái gì vậy." Hạ Tử Diễn không muốn để ý tới người Hạ gia, hắn không phải nguyên chủ, những người đó cùng hắn không có quan hệ.

Cho rằng hắn ngốc giống nguyên chủ sao, không có khả năng, Hạ Tử Diễn không có khả năng cho tiền Hạ gia, hắn nghĩ còn phải mua một ít mỹ phẩm dưỡng da, nhân ngư cần dùng mỹ phẩm dưỡng da, còn phải bảo dưỡng tốt cái đuôi, làn da cũng cần phải bóng loáng tinh tế một ít.

Chờ đến ngày Tần Miên cùng Diệp Hải Sinh cử hành hôn lễ, Du Thanh xác thật không có đi, Lôi Mông cũng không có đi, hai người ngồi trên sô pha ở phòng khách xem phát sóng trực tiếp.

" Hôn lễ long trọng, xác thật rất long trọng." Du Thanh nhìn hoa tươi trên màn hình, ôn hòa như không thật, còn có tiểu động vật đáng yêu biểu diễn ở nơi đó: "Sợ người khác không biết bọn họ kết hôn sao, hôn lễ bọn họ có lẽ được tài trợ đi."

Ở phòng phát sóng trực tiếp có icon quảng cáo, nhìn đi nhìn lại trong hôn lễ một ít vật phẩm trên có biểu tượng quảng cáo, hôn lễ liền biến thành nơi quảng cáo.

Đặt lợi ích của thương nhân lên hàng đầu sao?

"Quảng cáo cho nhà bọn họ sao?" Du Thanh cắn hạt dưa.

"Đều có." Lôi Mông trả lời: "Tần Miên có thể được coi là một người nổi tiếng trên mạng."

"Mất không ít người hâm mộ." Du Thanh hiểu được: "Hiện tại chính là vắt kiệt những giá trọ còn sót lại, nhân tiện lợi dụng hôn lễ long trọng hấp dẫn thêm ít fans."

Du Thanh chưa bao giờ thử làm người nổi tiếng, nhưng cũng hiểu được một ít kịch bản, lăng xê.

May mắn chính mình không có đi hôn lễ Diệp Hải Sinh cùng Tần Miên, nếu không không phải thành quân cờ trong quảng cáo của bọn họ sao? Người xem hôn lễ của Diệp Hải Sinh và Tần Miên hơn phân nửa là fans Tần Miên, đến lúc đó không cần phải nói cũng bị fans của người ta ác độc trào phúng.

Du Thanh tỏ vẻ chính mình không phải người nổi tiếng, không hiểu hết nhiều kịch bản như vậy, vẫn nên tránh xa thị phi.

Ngay sau đó, Du Thanh tắt phát sóng trực tiếp.

"Khôngxem tiếp?" Lôi Mông nghi hoặc.

"Xem cái gì, anh muốn tổ chức hôn lễ của chúng ta dựa trên hôn lễ của bọn họ sao?" Du Thanh xòe hai tay ra: "Tôi chính là một người nghèo, nếu đem đi so sánh với người khác, người khác sẽ nói như thế nào, nói tôi chính là một cái đồ giả. Đúng, cùng bạn trai cũ của người khác lớn lên giống nhau như đúc đồ giả, người trong lòng còn cất giấu một người, người kia chính là Tần Miên."

"Không giống nhau." Lôi Mông nhíu mày, hôn lễ của họ làm sao có thể giống bọn người Diệp Hải Sinh.

"Cố ý xa hoa, chèn ép người khác, có lẽ cũng có thể trở thành điểm công kích của đám fans não tàn kia." Du Thanh mở quang não, để Lôi Mông nhìn xem Tinh Bác của cậu: "Tôi lúc trước ở trên Tinh Bác đăng bán một ít lọ thuốc, liền có người lấy đi đem so sánh với Tần Miên."

"Sau đó thì sao?" Lôi Mông nghĩ hắn có nên tìm người xóa bỏ những bình luận đó.

"Bán mấy bình dược cao cấp, hung hăng mà dẫm lên đám bình luận kia." Du Thanh trợn trắng mắt: "Nếu xóa cũng không thể xóa bỏ hết những bình luận kia, chỉ thê hiện bản thân vô năng thôi."

"Nhưng cậu là Lôi phu nhân." Lôi Mông nhắc nhở, cho dù hiện tại Du Thanh bán dược phẩm cấp cao, người khác cũng không tin.

;"Đúng vậy, tôi là thê tử của anh." Du Thanh không có phủ nhận điểm này: "Bán không chỉ có mỗi dược, mà còn là tên tuổi Lôi gia. Mặc kệ tôi có phối chế ra dược phẩm cấp cao hay không, bọn họ vẫn sẽ nói ta dựa vào Lôi gia, nói đi. Ngẫm lại một chút, bọn họ lại không dám đắc tội Lôi gia, bọn họ dám trào phúng gia đình anh sao? Không dám, còn phải vờ vịt nói anh dối tốt với tôi, nói tôimphá của."

Du Thanh tỏ vẻ chính mình thích bộ dạng không làm được gì cậu của cư dân mạng, nói cậu là đang ôm đùi, cậu chính là ôm đó. Sau đó, những fans não tàn đó lại có thể nói ra sự thật hay chỉ ra lỗi sai nào không, đứng ở phía sau cậu chính là Lôi gia nha.

Tức giận, những fans não tàn đó nhất định sẽ bị như vậy.

Du Thanh rất là ngưỡng mộ những fans não tàn đó, không mệt moit mà để cho người khác biết cậus có sau lưnglà Lôi gia, thật tốt. Về sau khi cậu đi ra ngoài, không ai dám đắc tộc, đầu tiên sẽ nghĩ đến Lôi gia dằng sau lưng cậu.

"Thật không muốn xóa?" Lôi Mông vẫn là không thích nhìn thấy những bình luận đó.

"Xóa cũng có thể xóa, nhưng đợi một chút." Du Thanh nó: "Tần gia còn đang cử hành hôn lễ, để bọn họ cao hứng một chút."

"......" Lôi Mông biết, những bình luận này vẫn cần xóa bỏ, người trong lòng nào có nguyện ý nhìn đến những bình luận không tốt đó: "Vừa lúc để cho bọn họ nhận thức được thực lực Lôi gia."

"Không tồi!" Du Thanh rất là tán thành mà nhìn Lôi Mông, người chồng này rất không tồi, hiểu cậu!: "Thế lực mạnh mẽ và thần bí của Lôi gia, không chỉ nói suông."

Mà hôn lễ của Tần Miên và Diệp Hải Sinh còn chưa có chính thức bắt đầu, Tần Miên còn ở phòng thay đồ, cậu thấy được những bình luận trên Tinh Bác bôi nhọ Du Thanh, cũng thấy được fans não tàn ở phòng phát sóng trực tiếp thổi phồng cậu.

"Miên miên." Bạn thân Tần Miên cũng tới, người bạn cho tìm người đuổi giết Úc Nhân.

Mấy năm gần đây, vị này bạn thân này ở trong nhà ngày càng sa sút, vốn dĩ là một gia thế quý tộc hạng ba, nhưng lại ngày càng sa sút, chẳng mấy chốc không còn trụ vững ở Đế Tinh nữa.

"Thật là chúc mừng cậu." Bạn thân mỉm cười nói: "Úc Nhân năm đó rớt xuống biển, đã sớm bị những con cá lớn kia ăn đến chỉ còn lại mỗi xương cốt."

Xương cốt dày, một người đi rồi sẽ không trở lại!

"Cái gì?" Đúng lúc này, cửa bị đá tung, Diệp Hải Sinh xuất hiện.

Ban đầu cửa không có đóng chặt, vẫn có khe hở, Diệp Hải Sinh tâm tình không tốt, liền tới đây nhìn Tần Miên, để trào phúng vài câu, sau đó cử hành hôn lễ. Chưa kịp nói, lại nghe tin tức bạn trai cũ rớt xuống biển.
-----------------------------------
*Tô son trát phấn:cố tạo ra vẻ đẹp bên ngoài để hòng che đậy thực chất xấu xa, nhằm lừa dối, lừa bịp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro