Kiên trì, tin sâu nhân quả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

3 bài học quý báu từ cây tre (Sưu tầm)
Hãy thử trồng 1 cây tre!
Bạn gieo giống xuống đất, chăm sóc, tưới nước chu đáo mỗi ngày. Và bạn chờ đợi.
Một năm trôi qua. Trong khi trăm hoa đua nở rồi tàn thì giống tre của bạn vẫn nằm im không động tĩnh. Bạn vẫn tiếp tục chăm sóc, và đợi thêm một năm nữa.
Nhưng đến năm thứ 2 bạn cũng không thấy gì, năm thứ 3 cũng không thấy gì, năm thứ 4 cũng không thấy gì... Bạn sẽ làm gì đây!?
Hãy đợi thêm một năm nữa.
Vào năm thứ 5, bạn sẽ thấy măng nhú lên, và chỉ trong vòng 6 tuần, cây tre của bạn đã vụt cao 27 mét.
Điều này cho ta thấy những bài học gì? Cùng suy ngẫm những bài học rút ra dưới đây bạn nhé:

Hãy nhẫn nại
Có rất nhiều người không nhẫn nại. Họ làm một việc gì đó và muốn có kết quả tức thời. Khi mọi thứ không như mong đợi, họ dễ dàng từ bỏ.
Hãy biết kiên nhẫn. Khi gieo giống tre xuống đất, bạn phải không ngừng chăm sóc cho nó. Nếu không thấy kết quả mà ngừng chăm sóc, thì 5 năm sau bạn không thu hoạch được gì.
Muốn thật sự giỏi về cái gì đó, có khi bạn phải dành cả đời mình để tập luyện, hoặc mười năm, hoặc ít nhất là sáu tháng. Nếu bạn không kiên nhẫn mà muốn có kết quả ngay? Tưởng tượng xem hôm nay bạn gieo giống, và muốn thu hoạch vào ngày hôm sau thì bạn sẽ thu được gì: Những giống tre ướt!
Có những lúc bạn nỗ lực và không thấy kết quả gì, bạn sẽ chán nản. Những lúc ấy hãy nhớ rằng bạn đang tiến bộ lên mỗi ngày, chỉ vì bạn chưa nhận thấy đó thôi. Hãy bền bỉ. Đừng từ bỏ!
Luôn giữ vững niềm tin
Hãy giữ vững niềm tin của bạn. Suy cho cùng sự kiên nhẫn bền bỉ mà bạn có cũng đều cần có niềm tin nuôi dưỡng nó.
Khi không nhìn thấy tre mọc, bạn sẽ rất dễ hoang mang và mất niềm tin. Mất niềm tin nghĩa là bạn đã đi gần đến thất bại.
Càng hoang mang, bạn càng phải giữ vững niềm tin. Vì chính niềm tin mới giúp bạn gạt qua nỗi sợ hãi, nghi ngờ; và là khơi nguồn để bạn biến giấc mơ của mình thành sự thật.
Xây dựng gốc rễ vững chắc
Hãy hình dung cây tre vươn cao 27 mét chỉ trong vòng 6 tuần. Làm sao điều đó có thể xảy ra được?
Vì nó đã dành đủ thời gian cần phải bỏ ra để phát triển bộ rễ.
Muốn có kết quả lớn, phải đầu tư công sức đủ nhiều. Không có gì vẻ vang bạn gặt hái được lại nhẹ nhàng cả.
Chỉ có bạn mới biết được bạn đang phát triển như thế nào. Hãy an nhiên đi con đường của bạn. Đừng quay cuồng nhìn con đường của người khác, hối hả chạy theo thành quả bề nổi mà quên cái chất lượng cốt lõi bên trong. Trong khi bạn chưa có gì trong tay, người khác có thể đã đạt được nhiều thành tựu trước bạn. Nhưng càng như thế bạn càng cần phải trang bị cho bản thân những kỹ năng thật vững vàng. Khi nội lực của bạn đủ mạnh, con đường thành công tự khắc sẽ hanh thông.
"Cây tre đã dành ra đến gần 5 năm, chỉ để làm một việc là cắm sâu bộ rễ của nó vào trong lòng đất, vì vậy mà đến năm thứ 5 nó mới mọc nhanh chóng như vậy. Con người cũng vậy, để thành công, đầu tiên cần phải dành thời gian để xây dựng gốc rễ thật tốt, cắm thật sâu, thật chắc chắn thì việc phát triển là chuyện sớm muộn mà thôi."

Đáng tiếc thay, có những người lại từ bỏ khi chỉ còn một bước nữa thôi là chạm đến đích. Một chân trời mới tuyệt diệu sẽ mở ra! Nhưng họ đã không đủ can đảm và kiên nhẫn để bước một bước cuối cùng, vì đích đến không thực tế, hay là vốn họ chẳng hề có đích nhắm? Có một câu chuyện thế này:
Cuộc thi bơi của người thầy Do Thái..!

Ngày xưa, tại một trường Do Thái, thầy giáo đưa các học trò của mình tới một vịnh nhỏ để thi bơi trong một ngày trời lặng gió. Thầy bảo các nam sinh khỏe mạnh và giỏi bơi lội hãy thi bơi ra biển xem ai có thể bơi xa nhất. Một số nam sinh liền lao mình vào dòng nước và bắt đầu bơi, còn một số không nhỏ bối rối đứng lại trên bờ mà không tham gia thử thách của thầy.
Thầy giáo Do Thái bơi một chiếc thuyền lớn theo sau những nam sinh dũng cảm đang bơi trong dòng nước biển xanh ngắt. Bơi chưa đầy nửa dặm, những chàng trai vốn bơi rất giỏi lại dần bỏ cuộc mà trèo lên thuyền của thầy. Tất cả đều cảm thấy kiệt sức và không thể bơi tiếp. Người thầy chỉ cười và tiếp tục chèo thuyền ra xa bờ hơn.
Khi cách bờ khoảng một dặm thì thầy đột ngột dừng thuyền và ra lệnh cho tất cả các học sinh của mình nhảy ra khỏi thuyền và bơi vào bờ ngay vì thuyền sắp chìm. Thấy con thuyền nặng nề chở cả nhóm người đông đúc như muốn chìm thật, các học trò liền nhảy ngay xuống biển và cố hết sức bơi vào bờ mà không ngoái đầu trở lại...
Người thầy chậm rãi chèo con thuyền nhẹ từ từ theo sau nhưng luôn giữ một khoảng đủ để vừa quan sát và hỗ trợ khi cần, nhưng vừa không để học trò biết con thuyền vẫn nổi sau lưng họ.
Một lát sau, tất cả các học trò đều bơi vào đến bờ bình an vô sự, người thầy mới lên bờ gặp học trò của mình và hỏi từng nhóm học trò. Nhìn những học trò không dám bơi, thầy rằng tại sao các em không tham gia? Các học trò đó trả lời vì họ thấy biển mênh mông, không biết bơi đi đâu nên họ cảm thấy bối rối, sợ hãi mà bỏ cuộc ngay từ đầu.
Thầy hỏi những học sinh đã dũng cảm bơi ra biển rằng tại sạo các em sớm dừng lại khi bơi ra biển vì thấy kiệt sức, nhưng khi bơi vào bờ thì các em lại bơi được quãng đường còn dài hơn gấp hai lần quãng đường đã bơi ra, khi sức lực cũng đã mỏi mệt?
Các học trò đều nói rằng khi bơi từ bờ ra biển, tâm lý hoang mang khi bơi ra biển khơi mênh mông đã làm họ lo sợ, trong khi chiếc thuyền của thầy ở phía sau như một cái phao cứu sinh mời gọi. Chính vì thế, họ nhanh cảm thấy kiệt sức nên bỏ cuộc.
Họ bỏ cuộc vì sợ hãi nhiều hơn là vì kiệt sức. Lúc đó, con thuyền của thầy là lựa chọn an toàn hơn rất nhiều so với việc bơi tiếp mà không biết sẽ đến đâu. Nhưng khi bơi vào bờ, dù xa hơn và sức đã mệt, nhưng họ vẫn có thể về đến nơi là vì bờ biển thân thuộc phía trước mặt là đích đến an toàn, nhìn thấy bờ biển trước mắt, họ càng bơi càng hăng hái, và về đích rất nhanh.
Nghe xong các câu trả lời của học trò, người thầy Do Thái mới nói: Như các em vừa trải qua, bờ biển là mục tiêu rõ ràng. Khi có mục tiêu rõ ràng để vươn tới, tất cả các em đã bơi được một quãng xa một cách dễ dàng. Mục tiêu rõ ràng trong tầm mắt đã truyền cho các em sức mạnh, sự bền chí và niềm tin để chinh phục mọi khó khăn. Hơn nữa, khi các em bơi vào bờ với suy nghĩ rằng con thuyền của thầy đang chìm, các em không còn có thể dựa vào con thuyền nữa ngoài chính sức lực còn lại của các em, nên các em đã dốc sức bơi vào cho bằng được.
Có mục tiêu rõ ràng, và không còn đường lùi hay bất cứ sự hỗ trợ nào khác, các em đã dựa vào chính mình và đã về đích ngoạn mục. Còn khi các em bơi từ trong bờ ra biển khơi vô tận, các em không thấy được mục tiêu phía trước mặt, nên các em nhanh chóng rơi vào cảm giác hoang mang, rồi dần trở nên tuyệt vọng...
Không có mục tiêu rõ ràng để vươn tới, các em đều dễ dàng bỏ cuộc. Chắc chắn lúc ấy các em cùng cho rằng mình đã cố hết sức rồi và chỉ được đến thế thôi. Hôm nay biển lặng, chúng ta lại ở trong vịnh nên không có con sóng nào lớn cản trở các em khi bơi ra biển, và cũng chẳng có con sóng xuôi chiều nào giúp các em bơi nhanh hơn vào bờ, nhưng các em đều tự mình vượt được quãng đường xa hơn nhiều quãng đường mà ngay trước đó không lâu các em đã cho rằng mình đã bơi hết khả năng.
Mục tiêu rõ ràng chính là sự khác biệt. Nó giúp chúng ta chiến thắng mọi nỗi sợ hãi và vượt qua được chính mình để chinh phục khó khăn một cách phi thường. Có mục tiêu rõ ràng để phấn đấu, mọi khó khăn trở thành chuyện nhỏ. Khi làm việc không có mục tiêu, mọi việc dù nhỏ cũng trở thành khó khăn không thể vượt qua.

XIN NHỚ: KHÓ KHĂN LÀ CHUYỆN NHỎ

1. Chuyện gì qua, cho qua. Đừng làm cho bản thân thêm khổ sở vì nó.

2. Nó chỉ là khó khăn khi bạn nghĩ nó khó khăn. Hãy nghĩ rằng đó là kinh nghiệm và bài học thử thách dành cho bạn.

3. Nếu cần mọi việc thay đổi, trước hết hãy thay đổi bản thân.

4. Nếu bạn không có được điều bạn muốn, có nghĩa là có điều tốt đẹp hơn đang đến.

5. Hiểu và biết ơn những nỗi sợ, nó khiến ta mạnh mẽ hơn rất nhiều.

6. Đừng so sánh bản thân mình với người khác. Ai cũng có khó khăn riêng thôi.

7. Mọi thứ đều có thể xảy ra. Điều kì diệu luôn xảy ra khi ta có đủ niềm tin và không bao giờ từ bỏ.

NHỚ: Khó khăn giống như chiếc máy giặt, nó quăng ta, vặn ta, ném ta vòng vòng. Nhưng sau đó chúng ta sẽ SẠCH và SÁNG hơn. Và chúng ta luôn được "giặt" mỗi ngày như thế, bạn nhé
Chúc bạn luôn vững vàng trong cuộc sống!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro