NÓNG GIẬN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hành động trong lúc nóng giận và Hậu quả của nó
Trong lúc một người đàn ông đang đánh bóng chiếc xe của ông ta, thì đứa con trai lớn 6 tuổi của ông ta nhặt lên một viên sỏi và vẽ nhiều đường lằn lên phía bên kia cạnh chiếc xe của ông ta. Trong lúc giận dữ, người đàn ông đó đã nắm lấy bàn tay của đứa con và đánh mạnh nhiều mà không nhận ra rằng ông ta đang dùng một cái cờ lê vặn vít để đánh.
Kết quả là trong bệnh viện, đứa con trai của ông ta đã mất đi gần hết các ngón tay của mình do quá nhiều chỗ gãy. Khi đứa con trai nhìn thấy đôi mắt bố mình biểu lộ sự đau đớn, đứa bé bèn hỏi: "Bố ơi! Khi nào các ngón tay của con mới có thể mọc trở lại?" Người bố cảm thấy rất đau đớn và không nói được lời nào; ông ta trở lại chiếc xe của mình và đá nó thật nhiều.
Trong khi đang bị lương tâm dằn vặt và đang ngồi đối diện phía hông của chiếc xe đó, ông ta chợt nhìn thấy những vết xước do chính đứa con trai của ông ta đã vẽ rằng: "Bố ơi! Con yêu Bố nhiều lắm!"
Và một ngày sau đó, người đàn ông đó đã quyết định tự sát...!
- Cơn giận và Tình yêu không bao giờ có giới hạn, nên xin hãy chọn Tình Yêu để được một cuộc sống tươi đẹp và đáng yêu, và xin hãy nhớ điều này:
Đồ vật thì chỉ để sử dụng, còn con người thì để yêu thương.
Hãy luôn cố nhớ những ý nghĩa này:
- Hãy cẩn thận với những ý nghĩ của bạn, vì bạn sẽ nói chúng.
- Hãy cẩn thận với những lời nói của bạn, vì bạn sẽ thực hiện chúng.
- Hãy cẩn thận với những hành động của bạn, vì chúng sẽ là thói quen của bạn.
- Hãy cẩn thận với những thói quen của bạn, vì chúng sẽ là cá tính của bạn.
- Hãy cẩn thận với những cá tính của bạn, vì chúng sẽ quyết định số mệnh của bạn.
Bài học: nếu chưa luyện tâm thoát được các trường hợp giận dữ thì trong lúc gặp cơn giận bạn nên ngồi 1 lúc cho hạ hoả và không nên nói hay làm bất cứ điều gì. Vì thường bạn sẽ làm sai và ân hận khi bạn trở lại bình thường. Vì bạn đang giận các hócmôn tiết ra rất nhiều độc tố và dẫn con người đến sai lầm

Bạn Hãy Ðừng hành động khi đang giận dữ
Một hôm, một vị samurai đến thu nợ của người đánh cá. Người đánh cá nói: "Tôi xin lỗi, nhưng năm vừa qua thật tệ, tôi không có đồng nào để trả ngài". Vị samurai nổi nóng, rút kiếm ra định giết người đánh cá ngay lập tức.
Rất nhanh trí, người đánh cá nói: "Tôi cũng đã học võ và sư phụ tôi khuyên không nên đánh nhau khi đang tức giận".
Vị samurai nhìn người đánh cá một lúc, sau đó từ từ hạ kiếm xuống.
"Sư phụ của ngươi rất khôn ngoan. Sư phụ của ta cũng dạy như vậy. Ðôi khi ta không kiểm soát được nỗi giận dữ của mình. Ta sẽ cho ngươi thêm một năm để trả nợ và lúc đo chỉ thiếu một xu thôi chắc chắn ta sẽ giết ngươi".
Vị samurai trở về nhà khi đã khá muộn.
Ông nhẹ nhàng đi vào nhà vì không muốn đánh thức vợ, nhưng ông ta rất bất ngờ khi thấy vợ mình và một kẻ lạ mặt mặc quần áo samurai đang ngủ trên giường.
Nổi điên lên vì ghen và giận dữ, ông nâng kiếm định giết cả hai, nhưng đột nhiên lời của người đánh cá văng vẳng bên tai: "Ðừng hành động khi đang giận dữ".
Vị samurai ngừng lại, thở sâu, sau đó cố tình gây ra tiếng động lớn.
Vợ ông thức dậy ngay lập tức, kẻ lạ mặt cũng vậy, hoá ra đó chính là mẹ ông.
Ông gào lên: "Chuyện này là sao vậy. Suýt nữa con đã giết cả hai người rồi!"
Vợ ông giải thích: "Vì sợ kẻ trộm lẻn vào nhà nên thiếp đã cho mẹ mặc quần áo của chàng để doạ chúng".
Một năm sau, người đánh cá gặp lại vị samurai.
"Năm vừa qua thật tuyệt vời, tôi đến để trả nợ cho ngài đây, có cả tiền lãi nữa", người đánh cá phấn khởi nói.
"Hãy cầm lấy tiền của ngươi đi". Vị samurai trả lời: "Ngươi đã trả nợ rồi".
Mọi người xin hãy nhớ, một ngọn lửa sân hận đủ thiêu cháy cả một rừng công đức.

Hãy để tâm yên tĩnh
Hôm ấy đạo sư có việc ở làng quê hẻo lánh và đưa đệ tử đi theo. Cả hai đều cuốc bộ. Dọc đường, đạo sư bảo đệ tử tạm nghỉ chân dưới một tàn cây xanh um, như cái dù lớn che nắng trưa chói chang. Cách đó xa xa là một dòng suối nhỏ chắn ngang. Đạo sư bảo: "Thầy khát. Nhờ con lấy dùm thầy chút nước. "
Đệ tử mau mắn xách vò, thoăn thoắt bước tới con suối. Đến nơi, anh tần ngần nhìn dòng nước, rồi nhìn sang bên bờ kia. Bắt gặp một đàn bò còn ướt lông, hiểu ra cớ sự,anh quay lại gặp sư phụ, bộc bạch: "Thưa thầy, người ta mới vừa dắt bò qua suối. Nước bị quậy lên đục ngầu nên con không dám..."
Đạo sư ôn tồn: " Được con. Vậy mình chờ một chút".
Khoảng mười lăm phút sau, đạo sư bảo: "Lấy nước đi con!"
Đệ tử sốt sắng xách vò trở lại bờ suối. Anh thấy nước bớt đục hơn, nhưng vẫn chưa thể dùng được. Lập tức quay về chỗ sư phụ, anh áy náy nói:
"Thưa thầy, cũng chưa uống được đâu ạ".
Đạo sư mỉm cười: "Không sao, con. Mình chờ thêm một chút nữa".
Rồi ngài xếp bằng, hai bàn tay để lên lòng, sửa dáng cho thẳng lưng, lim dim đôi mắt, yên lặng dưỡng thân dưới bóng râm của tàn cây.
Khoảng nửa giờ sau, đệ tử ấy trở lại bờ suối. Bây giờ nước đã trong veo, có thể nhìn thấu lớp sỏi dưới đáy. Anh rón rén bước xuống để khỏi khấy động, và cố lựa chỗ tốt nhất để múc đầy vò nước mát mang về dâng thầy.
Đạo sư đón lấy cái vò, nhìn vào rồi bảo "Con xem. Làm thế nào con có được chỗ nước trong trẻo, mát ngọt này. Thật ra con chẳng làm gì cả. Con chỉ cần kiên nhẫn đợi cho cặn cáu có đủ thời gian để nó tự lắng xuống. Tâm con cũng thế. Khi tâm con nổi sóng, điên đảo, con đừng toan tính cách này cách kia để cố dẹp yên nó. Con hãy cho nó đủ thời gian để nó tự lắng xuống. Nên khi con giận ai, con đừng thèm nghĩ tới họ nữa, đừng ráng tranh cãi hơn thua. Con hãy hướng tư tưởng con sang việc khác. Tốt nhất là con làm thinh, giả mù, giả điếc và kiếm một chỗ mà ngồi thở đều đặn, nhẹ nhàng. Con chỉ tập trung vào hơi thở mà thôi".
Đệ tử đáp: "Thưa thầy, nhưng thường đang lúc tâm trạng bất bình thì con lại không nhớ được cách để thoát ra!"
Đạo sư gật đầu: "Phải đó con. Thế nên chỉ sau khi phạm sai lầm xong rồi thì mình mới biết là mình sai lầm. Nhưng như thế vẫn còn khá hơn là không nhận ra sai lầm mình vừa mắc phải. Mỗi một trạng huống trong đời tu của con là một bài thi khảo sát trình độ tiến hóa tâm linh của con. Nhưng khi con ở vào trạng huống đó, thì con không hề nhớ là mình đang được thi, đang được thử thách. Đến khi kịp nhớ ra thì con đã thua mất rồi, thi rớt rồi!"

NGUY HẠI LỚN TỪ CƠN NÓNG GIẬN
Nóng giận là cảm xúc thường gặp ở mỗi con người. Đáng nói hơn, các gốc tự do được sản sinh từ những cơn nóng giận sẽ "thừa cơ" gây nên nhiều bệnh lý nguy hiểm. Nghiên cứu công bố trên tạp chí European Heart cảnh báo, nóng giận làm các cơn đau tim và đột quỵ tăng lên gấp nhiều lần.
Theo đó, các biến cố tim mạch có nguy cơ xuất hiện ngay lập tức sau những cơn giận bộc phát và nếu tần suất nóng giận 5 lần/ngày thì số ca bệnh tim mạch gấp khoảng 160 lần so với tần suất nóng giận 1 lần/tháng. Điều này không chỉ đơn giản gióng lên một hồi chuông cảnh báo, mà thể hiện rất rõ ràng mối tương quan giữa sự nóng giận và sức khỏe đang nhanh chóng trở thành một mối hiểm họa của thế kỷ 21.

Một lần nóng giận, độc chất thêm tích lũy
Theo các chuyên gia, nóng giận hẳn là một cảm xúc xấu vì khi đó khi lý trí phải "chào thua" cảm xúc thì sự nóng giận dần mất đi kiểm soát và nhiều hậu quả đáng tiếc sẽ xảy ra, dễ dàng làm "khổ mình, khổ người" (!).
Trạng thái nóng giận tác động đến tuyến thượng thận, làm tăng lượng đường trong máu, tim đập nhanh... Do đó, các nhà máy sản xuất năng lượng tại các tế bào phải liên tục đốt đường và các chất béo để cung cấp đầy đủ nhu cầu cho cơ thể. Đồng thời, quá trình này lại sinh ra nhiều gốc tự do gây hại khắp cơ thể.
Gốc tự do là những phân tử bị mất đi một điện tử và sinh ra trong quá trình trao đổi chất trong cơ thể. "Bi kịch" là gốc tự do luôn "rình rập" để "chôm chỉa" điện tử ở các phân tử lân cận và làm sản sinh ra hàng loạt gốc tự do khác. Tiến sĩ Sharma, giáo sư bệnh học và phòng chống ung thư tại Đại học Y Ohio State đã ví gốc tự do như những "đội quân hung hãn" gây tổn hại cho hầu hết các cấu trúc trên con người, dẫn đến rối loạn chức năng và làm chết tế bào, là thủ phạm gây lão hóa và hơn 100 bệnh tật, đặc biệt là các bệnh lý ở não.

Nóng giận gây nên nhiều bệnh
Trong cuộc sống ngày càng bộn bề nhiều áp lực, sự nóng giận càng trở nên thường xuyên hơn và song song đó, "đội quân" gốc tự do được "đà" gia tăng nhanh chóng, gây ra nhiều nguy hại lên cơ thể. Tại tế bào thần kinh não, gốc tự do làm rối loạn chức năng hoạt động của các tế bào, dẫn đến trí nhớ suy giảm, tập trung kém và tăng căng thẳng thần kinh (stress). Tại mạch máu não, gốc tự do gây tổn thương thành mạch, phát triển các mảng vữa xơ, làm lòng động mạch hẹp lại và giảm lưu lượng máu đến não, gây ra các chứng đau đầu, mất ngủ, chóng mặt... Tại tim mạch, gây nên nhiều nguy cơ mắc các cơn đau tim.

Ngoài ra, khi nóng giận, cơ thể còn phải đối mặt với các nguy cơ bệnh lý như: viêm sắc tố da, tổn thương gan, phổi, viêm loét dạ dày, suy giảm hệ thống miễn dịch...

Kiềm chế cơn nóng giận
Kiềm chế sự nóng giận cũng là để phòng ngừa các bệnh lý nguy hiểm, các chuyên gia khuyên nên có những phương pháp điều chỉnh tâm lý và cải thiện thể chất, cụ thể như:

- Làm chủ những cảm xúc tiêu cực nhất thời và kiểm soát hành vi của mình. Khi nảy sinh mâu thuẫn, không nên áp đặt suy nghĩ của bản thân mà phải bình tĩnh lắng nghe, đối diện với vấn đề để có cách giải quyết đúng đắn.

- Buông lỏng toàn thân thư giãn. Tĩnh tâm, hít thở sâu 5 lần, dang hai tay ra để điều tiết cơ thể. Cố gắng tìm cách xua tan đi cơn giận như: tìm nơi yên tĩnh, uống nước, đếm từ 1 đến 10...

- Đồng thời, cơ thể cũng cần được trung hòa các gốc tự do có hại sinh ra vô số từ những cơn nóng giận. Một chế độ dinh dưỡng giàu các chất chống gốc tự do có thể giúp cơ thể tăng khả năng phòng vệ và ứng phó tốt trước các cơn nóng giận.

Trích Từ Tập Sách NHỮNG CHUYỆN VỀ LUÂN HỒI - NHÂN QUẢ - NGHIỆP BÁO

Truyện ngắn: NHỮNG BỨC THƯ Chưa GỬI
Vợ của anh vì một lý do ngoài ý muốn đã qua đời được 4 năm, anh vì không có cách nào có thể chăm sóc được bố mẹ nên cảm thấy chán nản và mệt mỏi....

Câu chuyện xuất phát từ một blog tâm sự trên mạng xã hội về cuộc sống của một ông bố đơn thân và đứa con trai nhỏ.

Chúng ta là những ông bố bà mẹ khi đã mang cuộc sống của đứa con đến với thế giới này có nghĩa là gánh trên vai trách nhiệm vô cùng to lớn. Khi đã là một người mẹ, không nên tăng ca quá nhiều, khi đã là một người bố, không nên uống quá nhiều rượu, đừng nên hút nhiều thuốc, phải chăm sóc tốt cho bản thân mới có thể yêu thương con hết lòng..là thông điệp mà câu chuyện muốn truyền tải tới các bậc làm cha, làm mẹ.

Nội dung câu chuyện như sau:

Vợ của anh vì một lý do ngoài ý muốn đã qua đời được 4 năm, anh vì không có cách nào có thể chăm sóc được bố mẹ nên cảm thấy chán nản và mệt mỏi.

Một buổi tối khi anh trở về nhà, vì quá mệt mỏi nên anh chỉ chào hỏi đứa con ngắn gọn và không muốn ăn cơm, cởi xong bộ comple liền lên giường nằm. Đúng lúc đó, ầm một tiếng, bát mì tôm làm bẩn hết chăn và ga trải giường, hóa ra trong chăn có một bát mì tôm. "Cái thằng ranh con này", anh ta liền vớ một chiếc móc quần áo chạy ra ngoài đánh cho đứa con trai đang ngồi chơi một trận.

Đứa con trai vừa khóc vừa nói:

- Cơm sáng đã ăn hết rồi, đến tối con chưa thấy bố về thấy đói bụng nên đi tìm đồ ăn, con tìm thấy mì tôm trong tủ bếp, muốn nấu mì tôm ăn nhưng bố dặn không được tùy tiện dùng bếp gas nên con lấy nước nóng từ trong vòi tắm pha mì tôm, con pha một bát ăn, còn một bát để phần bố. Sợ mì tôm bị nguội nên con mang vào giường ủ trong chăn đợi bố về ăn cho nóng. Con mải chơi đồ chơi mới mượn được của bạn nên khi bố về đã quên không nói với bố.

Anh không muốn đứa con thấy mình khóc nên vội vã vào nhà vệ sinh, mở vòi nước và khóc. Khi đã ổn định tinh thần, anh mở cửa phòng con trai và nhìn thấy đứa con trai trong bộ quần áo ngủ, nước mắt giàn giụa và tay đang cầm bức hình của mẹ nó.

Từ đó trở đi, anh chăm sóc con trai tận tâm hơn, chu đáo hơn, khi con trai mới vào học cấp I, anh đánh con một trận nữa. Hôm đó, thầy giáo gọi điện về nhà báo con anh không đi học, anh lập tức xin nghỉ về nhà, chạy đi tìm con khắp nơi, sau vài tiếng đồng hồ đi tìm anh đến một cửa hàng bán văn phòng phẩm nhìn thấy đứa con đang đứng trước một đồ chơi điện tử, thế là anh tức giận đánh con, đứa con không một lời giải thích, chỉ nói "Con xin lỗi".

Một năm sau, anh nhận được điện thoại từ bưu điện, nói con trai anh đã bỏ một loạt các bức thư không viết địa chỉ vào hòm thư, cuối năm là lức bưu điện bận rộn nhất nên điều này gây ra rất nhiều khó khăn cho họ. Anh lập tức đến bưu điện, mang những bức thư đó về ném trước mặt con trai nói:

- Sao mày lại làm những trò thai quái thế này hả?

Thằng bé vừa khóc vừa trả lời:

- Đây là những bức thư con gửi cho mẹ.

Mắt người bố cay cay hỏi con:

- Thế sao một lúc gửi nhiều thư như vậy?

Đứa con nói:

- Trước đây con còn thấp nên không bỏ thư vào hòm thư được, bây giờ con lớn có thể bỏ thư vào được rồi nên con mang gửi hết những bức thư con viết từ trước đến giờ.

Ông bố nghe xong, tâm trạng rối bời không biết nói gì với con. Một lát sau ông bố nói:

- Mẹ con giờ ở trên thiên đàng, sau này con viết thư xong, hãy đốt nó đi thì có thể gửi thư cho mẹ được đấy.

Đợi đứa con ngủ, anh mở những bức thư đó xem đứa con muốn nói gì với mẹ, trong đó có một bức thư khiến anh vô cùng xúc động.

"Mẹ thân yêu của con: Con nhớ mẹ lắm! Mẹ ơi, hôm nay ở trường con có một tiết mục mẹ cùng con biểu diễn, nhưng vì con không có mẹ nên con không tham gia, con cũng không nói cho bố biết vì sợ bố sẽ nhớ mẹ. Thế là bố đi khắp nơi tìm con, nhưng con muốn bố nhìn thấy con giống như đang đi chơi nên con đã cố ý đứng trước một đồ chơi điện tử. Tuy bố đã mắng con nhưng con đã kiên quyết không nói cho bố biết vì sao. Mẹ ơi, con ngày nào cũng thấy bố đứng trước ảnh mẹ ngắm rất lâu, con nghĩ bố cũng như con rất nhớ mẹ đấy!

Mẹ ơi, con đã sắp quên giọng nói của mẹ rồi, con xin mẹ trong giấc mơ của con hãy để con được gặp mẹ một lần được không, để con nhìn thấy khuôn mặt của mẹ, nghe thấy giọng nói của mẹ, được không mẹ?

Con nghe mọi người bảo nếu ôm bức ảnh của người mình nhớ vào lòng rồi đi ngủ thì sẽ mơ thấy người đó, nhưng mà mẹ ơi, vì sao con tối nào cũng làm như thế mà trong giấc mơ của con vẫn không gặp được mẹ ?"

Đọc xong bức thư, ông bố òa khóc. Anh không ngừng tự trách mình: Phải làm sao mới có thể lấp được khoảng trống mà người vợ để lại đây?

Chúng ta là những ông bố bà mẹ khi đã mang cuộc sống của đứa con đến với thế giới này có nghĩa là gánh trên vai trách nhiệm vô cùng to lớn. Khi đã là một người mẹ, không nên tăng ca quá nhiều, khi đã là một người bố, không nên uống quá nhiều rượu, đừng nên hút nhiều thuốc, phải chăm sóc tốt cho bản thân mới có thể yêu thương con hết lòng, tuyệt đối đừng nên vì muốn kiếm nhiều tiền mà hủy hoại sức khỏe của mình, không có sức khỏe thì những danh lợi kia có nghĩa lý gì. Và cũng đừng nghĩ rằng đợi đến khi bố mẹ có nhiều tiền thì sẽ như thế này như thế kia, nào ai biết sau này chuyện gì sẽ xảy ra, có thể sau một giây mọi chuyện đã khác.
(Theo Khampha.vn)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro