Nhận ra nhiều thứ mình cần không phải là của mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

nhận ra nhiều thứ mình cần ko phải là của mình....

những thứ mình thừa hóa ra lại rất quan trọng với mình...

Cứ đau đau...

mình không mạnh mẽ...mình ngốc...mình hay khóc....mình dễ tổn thương....

mình hay khuyên người khác phải thế này thế nọ....

mình hay bảo muốn vui vẻ phải thế này thế kia...

nhưng rút cục lại thì nó cũng chỉ là những lời sách vở sáo rỗng....

Người mình yêu....và cũng là người yêu mình....

Nghe yêu quá mà sao có khoảng cách?

mình nghe ở đâu đó rằng ...

con trai sẽ chia tay con gái khi có 1 người con gái khác...

Còn con gái sẽ chia tay con trai khi họ cảm thấy có khoảng cách giữa hai người....

Muốn kHóc Lắm đây....vì nhận ra cái khoảng cách ngay từ đầu mình chối bỏ...cố gắng để yêu...vì đam mê...và cũng vì thiếu vắng 1 vòng tay ôm ấp vồ vập....

Muốn bay lắm đây vì bản thân chẳng thể ở đâu lâu hết....

Có lẽ buông tay chăng?

Dạo này hay Nghe Thấy từ " BUÔNG TAY " quá....Có lẽ nào mình cũng ở trong những người phải buông tay?

uh...Muốn buông?

Nhưng Đâu Phải CÁi gì muốn là đc.....Đâu phải dứt ra rồi là không đau?

cũng đã phải chịu cảnh chia tay đến mòn cả tim đi rồi....nhưng cuối cùng vẫn phải chia tay.....vãn phải xa nhau....

Có cần phải vậy ko?

Nghĩ :" Mình cần gì?"

đôi lúc là 1 cái ôm thật chặt

đôi lúc là ánh mắt nhìn dịu dàng....

Đôi lúc là sự quan tâm thầm lặng...

đôi lúc ko phải lo lắng...đôi lúc muốn thảnh thơi....

Sao lại quá tham lam như thế? sao LẠi muốn nhiều hơn?Sao lại đòi hỏi thứ mà mình cũng chẳng làm nổi cho người ta :" 1 sự quan tâm đúng nghĩa"....

Ai chẳng khóc đc....

Ai Chẳng yếu đuối......

cả con trai lẫn con gái thôi...

Vậy Thì đòi hỏi gì đây? mình vốn hiểu như vậy rồi mà....

ừ đấy...hiểu mà vẫn buồn....buồn vì mình THam Lam....Buồn vì mình cũng muốn dựa dẫm thôi....buồn vì cái mình cần thì người ta lại ko có...và có lẽ cũng ngược lại....ừ đấy...cứ từng đấy lí do đã......chưa đủ để làm ai đó tổn thương....nhưng đủ để khóc rồi.....

Ngủ 1 giấc....ngủ vậy....tỉnh lại chỉ mong những sợ hãi chỉ là giấc mơ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#huongkute