CHƯƠNG 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong lúc hôn mê, một giọng nữ ôn hòa mang theo chút khó xử khuyên nhủ lọt vào tai: "Khương thiếu gia không bằng về trước đi, tiểu thư hiện tại đang sinh bệnh."

Một giọng nam đạm mạc mang theo chút tức giận không thèm che giấu vang lên: " Cô ta khi dễ Lâm Lâm rồi nói là sinh bệnh? Nói chuyện có đạo lý chút đi !

Tiếng nói vừa dứt, cánh cửa khép hờ bị đẩy ra từ bên ngoài, cùng với tiếng bước chân đang tiến lại gần vang lên.

Thương Lộc chỉ cảm thấy đầu càng thêm đau , lòng trùng xuống lạnh băng băng.

Đối phương lại càng thêm dùng sức, cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện lớn gì, mà lại muốn đến tận giường để lôi cổ cái người đang cáo ốm rất nặng là cô đây phải dậy để đòi công đạo.

Thương Lộc miễn cưỡng mở mắt ra, nhìn người trước mặt.

Người đàn ông mặc tây trang vừa vặn, trên khuôn mặt lạnh lùng như phủ một tầng băng mỏng, đáy mắt tuy bình tĩnh, nhưng vẫn mang theo chán ghét cùng tức giận nhàn nhạt.

Cảm giác cổ tay bị nắm đau đớn, Thương Lộc còn chưa kịp phản ứng được chuyện gì đang xảy ra, liền theo bản năng muốn tránh thoát khỏi bàn tay đang cầm chặt tay mình.

Nhưng mà bởi vì đang sốt, cả người cô vô lực, giãy không nổi, cho nên chỉ có thể nén đau hỏi: "Khương Diệc, anh muốn làm gì?"

Người đàn ông ưa nhìn trước mặt tên là Khương Diệc, là con một của Khương gia, trong đám cùng tuổi cũng coi như thanh niên ưu tú, mọi phương diện đều đứng đầu, cũng là vị hôn phu thanh mai trúc mã hơn mười năm của Thương Lộc.

Mà giờ phút này, Khương Diệc đang từ trên cao nhìn xuống, trầm giọng chất vấn: "Vết thương trên đùi Lâm Lâm là sao? Có hỏi thế nào cô ấy cũng không chịu nói."

Lâm Lâm, là nữ diễn viên cùng tổ phim với Thương Lộc, Ninh Lâm.

Khương Diệc nhắc tới cái tên này làm Thương Lộc cảm thấy có chút bực bội, cô cũng không thích người này nha. Bởi vì Khương Diệc là vị hôn phu của cô, nhưng hắn lại thích Ninh Lâm, thậm chí còn nhiều lần lấy cớ thăm ban tới đoàn phim để gặp Ninh Lâm, hai người ngọt ngọt ngào ngào hoàn toàn làm lơ cô luôn.

Dù là người con gái nào cũng không thể chịu nổi cái loại tình huống bị đội nón xanh nhục nhã đến hợp tình hợp lý như thế này, cho nên Thương Lộc tự nhiên vẫn luôn không thích Ninh Lâm.

Nhưng Thương Lộc đã đóng máy được vài ngày, cô thực sự không biết lần này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì thế không chút nghĩ ngợi hỏi vặn lại: "Cô ta không nói cho anh, chẳng lẽ lại nói cho tôi à?"

Khương Diệc hơi giật mình, tựa hồ không nghĩ Thương Lộc từ trước đến nay vốn thích hắn lại dùng thái độ như vậy trả treo với hắn.

Hắn lạnh lùng nói: "Thương Lộc, những việc thế này cũng không phải lần đầu tiên, đừng nói với tôi là cô không biết ai làm."

Một câu "Liên quan quái gì tới tôi" đã tới bên miệng, nhưng bởi vì thân thể đang ốm nên hơi khó chịu, Thương Lộc chưa kịp trả lời đã kịch liệt ho khan.

Thân thể cô vốn không tốt lắm, huống chi bây giờ còn đang bệnh. Thương Lộc sắc mặt ửng hồng, vài sợi tóc buông lơi xõa ra trên vai, chỉ ho khan vài tiếng mà như rút hết khí lực của cô, bả vai nhỏ gầy không tự giác run rẩy một cái, khuôn mặt kiêu căng do được nuông chiều giờ phút này lại mang theo vài phần yếu ớt nhu thuận làm người ta sinh ra chút đồng tình lẫn thương cảm.

Đột nhiên bị suy nghĩ thương cảm cho cô của mình dọa hết hồn, Khương Diệc nhanh chóng buông lỏng tay ra.

Hắn thậm chí phiền chán đến mức không muốn xem bệnh trạng Thương Lộc thế nào, chỉ ném xuống một câu: "Nếu cô còn khi dễ Lâm Lâm, chúng ta sẽ hủy bỏ hôn ước."

Nói xong, hắn trực tiếp rời đi.

Nhìn bóng dáng người đàn ông rời đi, Thương Lộc vẫn cảm thấy khó chịu như cũ. Tuy đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn không quan tâm cô, nhưng lần này không phải là tâm lý khó chịu, mà là sinh lý khó chịu. Người làm vội vàng đi đến, lấy một ly nước ấm đặt vào tay Thương Lộc, an ủi nói: "Tiểu thư, cô cũng đừng quá khổ sở, có lẽ Khương thiếu gia hôm nay tâm tình không tốt. Cô yên tâm, hôn ước là do trưởng bối hai nhà định ra, không dễ dàng nói hủy là hủy được đâu."

Thương Lộc nhận cốc nước uống một ngụm, cảm thấy cổ họng của mình rốt cuộc cũng được thông nhuận.

Nhưng mà...... Khổ sở là sao? Cô cũng không cảm thấy mình có loại cảm xúc này, thậm chí đối với những việc vừa phát sinh ngoài cảm giác không thể tưởng tượng ra thì hoàn toàn không có cảm giác khác.

Đầu càng lúc càng đau, cô không muốn tiếp tục nghe người khác lải nhải, chỉ nói: "...... Được rồi, chị ra ngoài đi, tôi muốn ngủ."

Người giúp việc lập tức nhận lấy ly nước, đỡ Thương Lộc nằm xuống, giúp cô đắp lại chăn đàng hoàng, lúc này mới đi ra ngoài. Cửa rốt cuộc cũng đóng lại, thế giới an tĩnh, Thương Lộc cũng có thể nghỉ ngơi. Cô rất nhanh liền ngủ mất, sau đó, mơ một giấc mơ rất dài rất kỳ lạ.

Trong mơ.

Thương Lộc đóng vai người xem, đứng ở một góc độ hoàn toàn khác quan sát tất cả. Thương Lộc phát hiện thế giới mà mình sống hai chục năm nay kỳ thật chỉ là một quyển tiểu thuyết, mà cô lại là nữ phụ pháo hôi ác độc trong truyện.

Vị hôn phu của cô, Khương Diệc, lại còn là nam chính, sẽ gặp được mệnh trung chú định chân mệnh thiên nữ của mình, cũng là nữ chính của quyển sách này, Ninh Lâm.

Khương Diệc cùng Ninh Lâm, chính là cặp đôi tiêu chuẩn hào môn bá đạo tổng tài và tiểu bạch hoa thanh thuần trong giới giải trí, quá trình hai người yêu nhau kỳ thật cũng rất đơn giản, hai người bọn họ vẫn luôn vịt chết mỏ cứng, thân mật đủ kiểu nhưng không thừa nhận tình cảm, cũng không muốn đâm thủng tầng quan hệ như lớp sa mỏng, cuối cùng nhờ cô là nữ phụ ác độc ngu ngốc làm khùng làm điên mà hai người mới thấy rõ tâm ý của nhau.

Cô là vai nữ phụ độc ác, kết cục tất nhiên không tốt, bạn bè xa lánh, thấy nam nữ chính viên mãn liền ganh tị phát điên rồi xông ra đường cái, bị xe đâm chết.

Nói đến cũng lạ, lần này cô ngủ cũng không lâu lắm, nhưng khi tỉnh lại cảm thấy hoàn toàn tỉnh táo, một chút cảm giác sinh bệnh cũng không có.

Thương Lộc rửa mặt, sau đó cầm ly nước ấm ngồi ở trước gương trang điểm bắt đầu tự hỏi nhân sinh. Hóa ra là như thế, cô chính là một cái công cụ hình người.

Như vậy thì tất cả đều hợp lý rồi.

【......】

【 Rốt cuộc là cái gì hợp lý vậy? Tôi còn chưa lên sân khấu đâu đó! Ký chủ tiếp thu có phải cũng quá nhẹ nhàng rồi không hả! 】

Thương Lộc vẫn rất bình tĩnh như cũ, đưa ra phán đoán: "Nghe tiếng thì hình như phát ra trong đầu tôi, cho nên cậu là hệ thống của tôi sao?"

【...... Đúng vậy, tôi chính là hệ thống của ký chủ nè. 】

Hệ thống trả lời.

Khuôn mặt Thương Lộc vốn bình đạm không gợn sóng, giờ phút này đột nhiên bị một loại hưng phấn đánh úp, hỏi: "Cho nên thế giới mà tôi đang sống đúng là một quyển sách sao? Kế tiếp tất cả đều sẽ dựa theo cốt truyện mà phát triển hả?"

【 Trên lý thuyết thì là như thế, nhưng sau khi ký chủ thức tỉnh, có thể sẽ kéo theo rất nhiều hiệu ứng bươm bướm, cái này thì chúng ta không thể khống chế được nha 】

Hệ thống trả lời xong vấn đề mà Thương Lộc thắc mắc, nhưng nó cũng không có cách nào lý giải vấn đề cô muốn dò hỏi.

【 thế cho nên là ký chủ à, vì sao cô lại dễ dàng tiếp nhận chuyện này như vậy? 】

Nó đã từng hợp tác với vô số ký chủ, có tự tin có nhút nhát, nhưng phản ứng ban đầu của mọi người khi biết được chuyện này chắc chắn là khiếp sợ, mà cái khiếp sợ này nó không nhìn thấy trên người Thương Lộc.

Thương Lộc cũng hào phóng trả lời vấn đề này: "Thật ra từ rất lâu trước kia, tôi đã hoài nghi đầu óc của mình hơi có vấn đề."

Cụ thể thì phải nói tới một tháng trước, Thương Lộc cảm thấy tình trạng mình bị chi phối làm những việc mình không muốn càng ngày càng rõ ràng.

【? 】

Thương Lộc lấy từ trong ngăn kéo ra một quyển sổ nhật ký, giải thích tỉ mỉ rõ ràng với nó: " Giả thiết của cốt truyện là tôi rất thích Khương Diệc đúng không, mỗi lần bày tỏ tình yêu bị hắn cự tuyệt tôi đều sẽ khổ sở đến mất ngủ, nhưng thực ra mỗi lần mất ngủ ban đêm,  trong đầu tôi đều lặp đi lặp lại tự hỏi một chuyện."

Thương Lộc mở sổ nhật ký ra, trong trang gần nhất có viết một câu ——

Tôi thích người con trai có đôi mắt siêu nhỏ.

Mà Khương Diệc trời sinh đôi mắt đa tình đào hoa, không quá phù hợp với thẩm mỹ của cô. Cho nên mỗi lần thổ lộ bày tỏ tình yêu xong, Thương Lộc đều sẽ về nhà hoài nghi đầu óc mình hoặc là đôi mắt mình thực sự có vấn đề, hiện giờ rốt cuộc cũng có đáp án rồi.

Cô không có vấn đề, là cái thế giới này có vấn đề.

【......】

Thật bực mình.

Nhưng có lẽ bởi vì Thương Lộc tiếp thu quá nhẹ nhàng, hệ thống tự nhiên cũng chấp nhận cái logic quỷ dị này. Đột nhiên, cửa phòng lại một lần nữa bị gõ vang.

Thương Lộc nói: "Mời vào."

Cửa bị đẩy ra, lần này là một người đàn ông cao lớn đi vào, sắc mặt người này so với Khương Diệc cũng không khá hơn bao nhiêu, sự tức giận trong ánh mắt rất rõ ràng.

Hắn là anh trai cô, người kế thừa sản nghiệp gia đình, con trai trưởng của Thương gia, Thương Mộ.

Đương nhiên, quan hệ anh em giữa hai người cũng chẳng ra gì, dùng từ ác liệt để hình dung cũng không phải nói quá. Mà ở trong cốt truyện, Khương Diệc và Ninh Lâm là nam nữ chủ, còn anh trai cô lại chính là nhân vật nam phụ si tình yêu nữ chính đến chết đi sống lại.

Yên lặng trả giá, yên lặng bảo vệ, không cầu hồi báo, cũng chỉ đổi lại được một tiếng "Anh trai tốt".

Thương Lộc rất không kiên nhẫn hỏi: "Làm gì?"

Thương Mộ nói thẳng: "Gần đây cha không hài lòng với biểu hiện của cô, hủy hợp đồng với công ty quản lý đi, tiếp theo xảy ra chuyện gì trong nhà sẽ giúp cô xử lý."

Âm thanh của hệ thống vang lên.

【 E hèm, trân trọng tự giới thiệu một chút, tôi là hệ thống cứu vớt nữ phụ, chính là người sẽ thay đổi vận mệnh bi thảm của nữ phụ pháo hôi là cô đây, cho nên cô phải nghe lời tôi, ký chủ phải cùng các nhân vật chính của cốt truyện tạo dựng quan hệ thân thiện, lấy được sự yêu thích của họ, tục ngữ nói đánh không lại thì mình huề, hoàn thành nhiệm vụ thì có thể tránh khỏi kết cục tồi tệ như trong truyện gốc.】

Mà nhân vật chính ở đây là ai, chính là nữ chính Ninh Lâm, cùng với nam chính Khương Diệc, nam 2 Thương Mộ, cùng với nam 3 đạo diễn Tống Trạch Khiêm.

Nhưng Thương Lộc lại thích xưng hô như này hơn, nữ chính Ninh Lâm, cùng với liếm cẩu số 1 tức nam chính, liếm cẩu số 2, liếm cẩu số 3 của cô ta.

Cho nên Thương Lộc đối với liếm cẩu số 2 này không trưng ra được sắc mặt tốt, trực tiếp trả lời: "Không cần."

Cô đồng thời từ chối cả Thương Mộ và hệ thống.

【......? 】

Thương Lộc một bên đắp mỹ phẩm dưỡng da một bên ở trong lòng trả lời: "Nếu tôi đây nhận loại nhiệm vụ này thì không phải cũng trở thành liếm cẩu rồi sao? Cậu cũng đừng gọi mình cái gì mà hệ thống cứu vớt, tôi nghe không nổi đâu."

Logic của Thương Lộc kỳ diệu đến mức hệ thống không thể lý giải, nhưng nó vẫn cố khuyên cô.

【Ký chủ, nếu cô không hoàn thành nhiệm vụ, rất có khả năng sẽ đi theo hướng cốt truyện bi thảm ban đầu, nghĩa là không loại trừ khả năng tử vong 】

"Thế thì sao?" Thương Lộc không chút để ý trả lời: "Tôi sống hơn hai mươi năm, cái gì cũng không thiếu."

Làm con gái nhà họ Thương, trừ việc không có tình thân, còn lại cô muốn gì đều có thể đạt được dễ dàng. Cho nên nói cái kế hoạch "Hoàn thành nhiệm vụ là có thể sống sót" gì đó với Thương Lộc mà nói quả thực không hề có lực hấp dẫn.

Theo như lời hệ thống, chết thì chết đi, quan tâm làm gì nhiều nha.

Hơn nữa Thương Lộc cũng không cảm thấy mình sẽ phát điên, cũng chưa chắc sẽ đi đến cái tử cục kia. Cho nên cô càng không vì thế mà cỗ vũ chính mình đi làm những việc mình không muốn.

Là anh trai, Thương Mộ coi như vẫn hiểu Thương Lộc, ít nhất biết rằng cô đã lựa chọn giới giải trí thì không có khả năng dễ dàng buông bỏ.

Kỳ thật cha Thương cũng không can thiệp vào nghiệp diễn của Thương Lộc, sở dĩ hắn nói vậy chỉ là để mượn lời thuyết phục cô thôi, cho nên lúc này khí thế cũng giảm đi: "Tôi có thể giúp cô ứng phó với cha, nhưng chương trình tống nghệ kia cô không thể tham gia."

Thương Lộc nhíu mày, hỏi hắn: "Cái gì tống nghệ?"

"Ai cũng là người xấu." Nhắc tới cái tên này sắc mặt Thương Mộ càng khó nhìn.

Bởi vì đây là một chương trình được bình chọn bởi mấy trăm nghìn khán giả và hàng trăm người trong nghề, trải qua bình bầu kịch liệt, từ toàn bộ nghệ sĩ trong giới chọn ra ba nam ba nữ bị ghét nhất, sau đó tổ tiết mục sẽ mời bọn họ tới tham gia chương trình.

《Ai cũng là người xấu》, nhìn tên đoán nghĩa, không thèm che giấu hay ẩn dụ, toàn bộ khách mời đều là những người bị ghét nhất trong giới. Nếu Thương Lộc tham gia, tuy ngoài giới không biết thân phận của cô, nhưng Thương Mộ vẫn cảm thấy cô đang ném hết mặt mũi của gia tộc đi.

Thương Lộc vẫn luôn chú ý đến chương trình này, cảm thấy rất thú vị, hơn nữa mỗi ngày còn được thấy cư dân mạng bỏ phiếu nhiệt tình cho mình, kiên trì suốt một tuần.

Bên dưới là nhóm anti-fan nỗ lực chiến đấu, vị trí của cô trên bảng xếp hạng thì cứ một đường thẳng băng đi lên, nghiễm nhiên trở thành nữ minh tinh bị ghét nhất toàn giới.

Sao có thể không lên cơ chứ? Công sức cô cực cực khổ khổ dòm số liệu suốt một tuần mà.

Nghĩ đến trước đó hắn đã nói qua với Thương Lộc, lần này hắn phải xuất ngoại xử lý hạng mục, ít nhất một tháng mới có thể trở về.

Dưới loại tình huống này, khắc khẩu thực sự là lãng phí thời gian không cần thiết, vì thế Thương Lộc ngoan ngoãn cúi đầu, làm bộ thỏa hiệp: "Được thôi."

Nghe được câu trả lời mình muốn, Thương Mộ liền rời đi.

Sau đó Thương Lộc liền gọi điện thoại cho người đại diện, gấp gáp không chờ nổi nói: "Cái chương trình anti cả thế giới kia đã đưa hợp đồng đến chưa? Em nhận, tốt nhất đêm nay ký luôn đi, tránh cho đêm dài lắm mộng."

Người đại diện vốn đang định mở mồm an ủi minh tinh nhà mình: "?"

Ai quan tâm thì biết là Thương Lộc được bình chọn thành nghệ sĩ bị ghét nhất toàn ngành, còn ai không biết mà nghe cô nàng hưng phấn đòi ký hợp đồng còn tưởng rằng cô được đề cử giải Oscar đấy.

Mà anti cả thế giới là ý gì? Người ta là anti mỗi cô thôi đó nha!

Thương Lộc đời này chưa từng nghe tới cái chương trình kỳ dị như vậy, cùng năm nghệ sĩ bị ghét y như mình tham gia show tống nghệ, thực đúng là trải nghiệm mới mẻ.

Như vậy đại gia đình bị anti ở bên nhau chắc chắn sẽ không tồn tại cái gì mà ta lừa ngươi người gạt ta, bởi vì trong lòng mọi người biết đều rõ ràng hình tượng của mình và khách mời khác cũng không phải quá tốt, thế cho nên khỏi phải diễn đi!

Thật vô nghĩa, nếu trong bọn họ có ai được hoan nghênh thì còn có thể bị bỏ nhiều phiếu như vậy à?

Lấy độc trị độc? Hay nha!

Thương Lộc đối với chương trình tống nghệ này ngập tràn hứng thú, đến nỗi nữ chính cùng ba tên liếm cẩu của cô ta cô cũng không thèm quan tâm, phắn đi mà diễn kịch Quỳnh Dao với nhau đi! Cô đánh rắm vào!

Bởi vì bị bệnh, cho nên Thương Lộc là nghệ sĩ cuối cùng ký hợp đồng, mà ngày hôm sau, lúc chương trình đón khách mời cũng là lúc chiếc phi cơ chở Thương Mộ ra nước ngoài cất cánh.

Ai cũng là người xấu V: Một ngàn người đọc trong mắt sẽ có một ngàn chàng Hamlet, một ngàn fans trong mắt chính là một ngàn ngôi sao. Trong cuộc sống luôn tồn tại hiểu lầm, có lẽ chúng ta không phải là một người hoàn mỹ trong mắt người khác, nhưng lời đồn cùng với hiểu biết của người khác về chúng ta cũng không đại biểu cho con người chúng ta. Muốn chân chính tìm hiểu một ngôi sao? Muốn thay đổi cái nhìn về một minh tinh hoặc là càng thêm củng cố ý kiến hay suy nghĩ của bạn về họ trước đến giờ?

Vậy thì hoan nghênh quý vị tới với ——

Ai cũng là người xấu.

Sau đó official weibo dựa theo trình tự xếp hạng số phiếu bầu mà tag sáu vị khách mời.

Khu bình luận tuy cũng có các fans nỗ lực khống bình, nhưng cũng không thắng nổi người qua đường tới hóng hớt cái chương trình tống nghệ còn chưa quay đã đại bạo này, số lượng người ăn dưa thật sự là quá mức khổng lồ.

Cho nên các bình luận lên top đều là cái dạng này.

【tôi chỉ là người qua đường thôi, cho hỏi đây là tập hợp đoàn ác nhân trong truyền thuyết sao? 】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro