CHƯƠNG 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lâm Nhan Nhan và Âu Dịch vội bụm miệng lại, cực kỳ nghe lời không hề phát ra thanh âm nào.

Diệp Lục lúc này cảm thấy rất thống khổ, hắn muốn chạy trốn nhưng tự biết trốn không thoát, chỉ có thể nói điều kiện với Thương Lộc: "Cô buông tôi ra trước đã, tôi đưa quả bóng của tôi cho cô."

Thương Lộc buông lỏng một bàn tay ra, một tay khác vẫn bóp chặt cổ hắn, đề phòng hắn chạy trốn.

Diệp Lục: "???"

Diệp Lục còn chưa hiểu ý Thương Lộc, nhưng người xem thì hiểu ngay.

【 ha ha ha một quả bóng đổi một bàn tay 】

【 Diệp Lục: Nhỏ yếu đáng thương bất lực 】

May là có Tống Trạch Khiêm lên tiếng nhắc nhở, Diệp Lục mới hiểu được ý của Thương Lộc, chỉ có thể bất lực mà nhìn về phía Hứa Tắc, hô lên: "Đem quả bóng của anh lại đây, cứu mạng tôi đã ——"

Cuối cùng Hứa Tắc phải lấy bóng của hắn làm tiền chuộc để chuộc Diệp Lục đi, còn Thương Lộc thành công lấy được ba quả bóng, không hề nghi ngờ gì toàn thắng trận này.

【 cuối cùng, Thương Lộc tuy là vẫn đi theo hướng kịch bản của tổ tiết mục, nhưng mà phương thức thực hiện thì lại rất kỳ quái】

【 Thương Lộc: Tôi mới là quy tắc! 】

【 không quan trọng quá trình, chỉ nhìn vào kết quả 】

Đạo diễn cũng theo quy tắc giao quyền chia đội cho Thương Lộc, còn cố ý hỏi: "Có ai muốn cđội với Thương Lộc lão sư không nào?"

Ba bàn tay nhất trí giơ lên.

Lâm Nhan Nhan dùng ánh mắt chờ mong nhìn Thương Lộc.

Âu Dịch còn khoa trương hơn, không ngừng múa may, mồm liên tục kêu "Thương lão sư chọn tôi đi! Tôi tuyệt đối sẽ không làm ngài thất vọng đâu!"

Thế cho nên Lâm Nhan Nhan cực kỳ bất mãn liếc hắn một cái.

Rốt cuộc Lâm Nhan Nhan cũng đã nhìn ra, ngay cả người gọi là khá thân thiết với Thương Lộc như Diệp Lục còn không dám trắng trợn táo bạo cướp Thương Lộc với cô nàng như vậy, Âu Dịch là cái cọng hành nào xuống đây mà lại dám khua chiêng gõ trống như thế?

Diệp Lục vẫn một bộ giả vờ không để ý, nhưng cũng rất thành thật giơ tay lên.

【 ủa tôi không nghĩ tới, thế mà giờ Âu Dịch cũng rất tự nhiên mà hòa nhập với bọn họ rồi 】

【 đổi "Bọn họ"  thành "cô ấy" đi, là Diệp Lục không thể hiểu hai người kia mà 】

【 công chúa với Âu Dịch thì giống fan não tàn, còn Diệp Lục sống giữa bầy sói này lại được coi là một fan lý trí ha ha ha 】

Nhưng hiển nhiên Thương Lộc cũng không muốn chọn bất kỳ ai trong ba người này, cho nên vẫn dựa theo kế hoạch ban đầu của mình, nói thẳng: "Tôi chọn Hứa Tắc."

Hứa Tắc đang rũ mắt, thấy Thương Lộc chủ động kêu tên mình thì sửng sốt, nhìn qua Lâm Nhan Nhan Diệp Lục bây giờ lại có thêm Âu Dịch, ba người đang cạnh tranh hết sức kịch liệt từ qua đến giờ, cho nên hắn quả thực không ngờ tới Thương Lộc hôm nay sẽ lựa chọn mình.

Hứa Tắc lộ ra ý cười, đáp dứt khoát: "Được."

Tổ tiết mục cũng giao luôn quyền chia đội còn lại cho Thương Lộc.

Thương Lộc không chút do dự chỉ vào ba người kia: "Ba người một tổ, Tưởng Tinh và Tống Trạch Khiêm một tổ."

Âu Dịch & Lâm Nhan Nhan: "Q.Q."

Diệp Lục: "???"

Tại sao lại bắt hắn cùng tổ với hai người kia?

Tuy Diệp Lục trăm triệu lần không muốn, nhưng hắn cũng không có tư cách phản kháng, chỉ có thể bị bắt gia nhập vào cái đoàn fan cuồng kia của Thương Lộc.

Đạo diễn phát cho mỗi người một tấm thẻ cùng một bút ký hiệu màu đen, để bọn họ viết tên đội mình lên trên thẻ.

Tống Trạch Khiêm và Tưởng Tinh nhỏ giọng thương lượng vài câu, sau đó viết xuống thẻ bài tên đội: Người bình thường.

Những người khác : "???"

Gì vậy trời??

Người xem rất vui sướng.

【 Tống Trạch Khiêm: Tôi không phải nhằm vào người nào đó đâu, tôi chỉ muốn nói ở đây trừ tôi và Tưởng Tinh ra thì còn lại đều không phải người bình thường 】

【 Tống đạo cuối cùng cũng ý thức được hoàn cảnh sinh tồn đáng sợ của cái tiết mục này rồi ha ha ha 】

【 lúc ảnh viết cái tên kỳ quái này ra, tự rưng tôi cũng cảm thấy ảnh không bình thường ha ha ha 】

【 Tống đạo! Đánh không lại thì cứ gia nhập đê! Giả gái cũng giả rồi, nam vũ đoàn cũng nhảy rồi ( tuy là gần như không nhúc nhích ), hát cũng khó nghe như vậy, cho nên nếu anh với những người này ở bên nhau thì anh cũng không phải người bình thường đâu! ( lớn tiếng ) 】

Thương Lộc nhìn về phía Hứa Tắc : "Anh có ý tưởng gì không?"

Hứa Tắc lắc đầu tỏ vẻ cái gì cũng được.

Sau đó Thương Lộc viết đại trên tấm thẻ hai chữ: Tất thắng.

【 ha ha ha cái tên này có lệ quá đi ! 】

【 vừa thấy là biết phong cách của Thương Lộc】

Diệp Lục kêu gào: "Vậy chúng ta đây sẽ gọi là đội "Đánh bại tất thắng"!"

Đương nhiên, Âu Dịch và Lâm Nhan Nhan không thèm phản ứng hắn, chỉ cùng nhau lấy một tấm thẻ và một cái bút, hai người thương lượng rất hòa hợp.

Diệp Lục như người ngoài cuộc.

Hắn dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía đồng đội của mình, lại trông thấy nụ cười tươi rói trên mặt hai người, trong lòng hắn tự nhiên có một dự cảm không lành.

Cầu xin ông trời, đừng có lấy cái tên gì dị dạng...... Ngàn vạn xin đừng......

Tất nhiên là ông trời không nghe thấy tiếng lòng của hắn.

Âu Dịch giơ thẻ lên, trên thẻ  viết ——

[ Thương Lộc tất thắng ]

Đây là cái quỷ gì trời ơi ——!!!

Cái đội này không có Thương Lộc đâu nhé! Vì sao lại lấy tên của cô để đặt tên đội chứ? Hai người bọn họ bệnh nặng lắm rồi đấy biết không hả!

Diệp Lục ngoài mặt không nói một câu, nhưng trong nội tâm lại đang gào rống, hắn thậm chí còn không biết nên bắt đầu phỉ nhổ cái tên hoang đường này từ đâu.

Vẻ mặt Thương Lộc rất phức tạp, bởi vì cô cũng không hiểu...

Lâm Nhan Nhan và Âu Dịch, nụ cười của người này còn sáng lạn rực rỡ chân thành hơn cả người kia, cô còn mơ  hồ có thể thấy hai cái đuôi to ở phía sau bọn họ đang vẫy vẫy, chờ Thương Lộc tới xoa đầu khen thưởng.

【 ha ha ha hóa ra đây là cái tên mà bọn họ ở bên nhau thảo luận nửa ngày mới ra được đó à? 】

【 tôi còn tưởng sẽ lấy cái tên gì khí phách xíu cơ, kết quả hóa ra là bổ sung uy phong cho người khác, thậm chí còn tự diệt chí khí của đội mình? 】

【 Lâm Nhan Nhan thích Thương Lộc tôi có thể hiểu, nhưng mà Âu Dịch là thế nào? Ai có thể nói cho tôi với 】

【 cho nên Âu Dịch thật sự  là fans Thương Lộc sao? Nếu không tôi tìm không ra cái lý do thứ hai hợp lý hơn tới giải thích cho những chuyện này】

【 ở chỗ này người thích Thương Lộc nhất là Âu Dịch hay Lâm Nhan Nhan tôi đã không dám khẳng định nữa rồi, nhưng tôi có thể chắc chắn người hiện tại cạn lời nhất chắc chắn là Diệp Lục ( ngón tay cái ) 】

Diệp Lục thật sự nhịn không nổi nữa, hắn suy nghĩ nửa ngày, sau đó "Lễ phép" hỏi: "Đầu óc hai người bị nước vào à?"

Lâm Nhan Nhan đúng lý hợp tình trả lời: "Bởi vì trong lòng tôi, cho dù đấu cái gì thì người thắng cũng là Lộc Lộc."

Âu Dịch nói theo: "Thương Lộc lão sư danh xứng với thực."

Thương Lộc: "......"

Nhưng vẫn còn chưa đấu mà! Sao đã chúc mừng cô rồi?

Diệp Lục nhìn Lâm Nhan Nhan muốn nói gì đó, cuối cùng lại nhìn về phía Âu Dịch hỏi: "Chẳng lẽ hai người chính là liếm cẩu trong truyền thuyết?"

Người xem cực kỳ vui vẻ.

【 ha ha ha Diệp Lục à anh cũng thẳng thắn quá đi! 】

【 không phải mỗi Diệp Lục đâu, thật ra tôi cũng muốn hỏi vấn đề này lâu rồi 】

Lâm Nhan Nhan còn chưa kịp trả lời, Âu Dịch đã dùng biểu cảm khiển trách nhìn hắn: "Cậu nói gì thế? Chẳng lẽ cậu không tôn trọng Thương Lộc lão sư à?"

Diệp Lục: "?"

Vì sao hắn lại phải tôn trọng Thương Lộc? Hơn nữa đây cũng không phải trọng điểm, hắn đâu có nói đến vấn đề tôn trọng hay không?

Lâm Nhan Nhan cũng gật đầu, sau đó vừa bắn tim cho Thương Lộc vừa nhân tiện dẫm Âu Dịch: "Lộc Lộc, tôi mới là người thích cô nhất, bọn họ đều xếp sau tôi!"

Dưới sự chờ mong của Lâm Nhan Nhan, Thương Lộc cũng chỉ đành ậm ừ.

Tuy Âu Dịch và Lâm Nhan Nhan không trực tiếp nói ra, nhưng hành động thực tế của bọn họ trong hai ngày này đã chứng minh cả rồi ——

Đúng vậy, bọn họ rất thích cô. Cô cực kỳ trân trọng tình cảm này, chỉ cần Âu Dịch và Lâm Nhan Nhan không lặp lại hai câu nói kia nữa, Thương Lộc có thể chấp nhận tất cả.

Nhìn thấy Diệp Lục đang hết sức hoài nghi cuộc đời, Thương Lộc vỗ vỗ bả vai hắn an ủi: "Thật ra đội của mấy người còn có một cái tên khác."

Diệp Lục chậm rãi hỏi: "Tên khác?"

Nếu đội Thương Lộc tên là "Tất thắng", vậy thì khả năng cái tên khác của đội bọn họ cũng chỉ có thể là "Đứng thứ hai".

"Không." Thương Lộc lắc lắc đầu, nghiêm túc nói: "Mấy người đều ra sức cổ vũ cho tôi, cho nên tên đội của mấy người là ——

Đội, cổ, động, viên, của, tôi."

"Phựt ——"

Diệp Lục có thể nghe được tiếng tan vỡ của tia lý trí cuối cùng trong não mình.

【 lúc này rồi mà Thương Lộc còn muốn hạ đao, tôi cảm giác Diệp Lục nghe xong muốn khóc luôn 】

【ý nghĩa tồn tại của đội bọn họ chính là để cổ vũ Thương Lộc thắng lợi mà, không phải là đội cổ động viên thì là gì a ha ha ha 】

Cho dù Diệp Lục có muốn hay không, đa số thắng thiểu số, cái tên đội kỳ cục cứ thế được chọn, không còn cơ hội sửa đổi.

【 cách màn hình cũng có thể cảm nhận được ủy khuất của Diệp Lục】

【 Diệp Lục: tôi bắt đầu hận cái đội này! Bắt đầu hận thế giới này rồi! 】

【 tôi lại một lần nữa cảm giác được Tống đạo đặt tên đội thật sự quá có hàm ý , mọi người nhìn xem, thật không phải người bình thường mà ( nghĩa tốt ) 】

Đội cũng đã chia xong, tổ tiết mục bắt đầu tuyên bố nhiệm vụ của trò chơi cuối cùng hôm nay.

Bọn họ được chia làm ba đội, mỗi đội đều phải tặng quà cho nhau để thể hiện mối quan hệ tốt đẹp.

Mọi người: "?"

Nhiệm vụ này nghe qua thì có vẻ quá đơn giản. Nhưng rõ ràng, tất cả cũng không đơn giản như thế, mua quà tặng chỉ là việc cuối cùng bọn họ phải làm, còn tiền để mua quà thì yêu cầu bọn họ phải bỏ công bỏ sức để kiếm.

Mà muốn kiếm tiền, phải hoàn thành một nhiệm vụ khác.

Buổi chiều, bọn họ sẽ phải mời khách tới sân khấu kịch để biểu diễn.

Nhưng đây cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là khán giả của sân khấu kịch này đều là fans của họ, đạo diễn cho phép mỗi người sẽ có 30 fans tới tham dự.

Nhiệm vụ của bọn họ là phải trà trộn vào đoàn fan của người khác, sau đó chế giễu một điểm yếu của thần tượng đó, tiền đề là không bị phát hiện thân phận, hơn nữa còn phải làm cho bọn họ đồng ý với ý kiến của mình, nếu bị phát hiện thân phận hoặc không thể hoàn thành nhiệm vụ đều coi là thất bại, còn việc trà trộn vào đoàn fan ai sẽ dựa theo kết quả bốc thăm.

Chương trình sẽ căn cứ vào tình huống hoàn thành nhiệm vụ của từng đội để tính điểm, người thắng có thể làm đạo diễn, không cần phải hóa thân thành nhân vật nào khác, thậm chí còn có thể chỉ định nhân vật cho những người khác.

Lúc này, các fan đã tới hiện trường đều phải nộp lại di động cho staff, cho nên bọn họ không thể xem phát sóng trực tiếp, cũng không biết sắp xếp hiện giờ của tổ tiết mục.

Người xem: "!?"

【 mẹ nó, mấy hôm trước tôi còn thấy lần tiếp ứng này, không nghĩ là lại được tới tham gia trực tiếp? 】

【 a a a tôi cũng báo danh đóo! Tiếc là không được chọn, tôi còn tưởng bị Thương Lộc lừa cơ hihi】

Bắt đầu rút thăm.

Mỗi người theo thứ tự rút một tấm thẻ tre từ trong ống thẻ ra, đây cũng chính là thứ quyết định vận mệnh của mình.

Lâm Nhan Nhan và Tống Trạch Khiêm bốc trúng nhau, Âu Dịch bốc được Hứa Tắc, Hứa Tắc bốc được Tưởng Tinh, Tưởng Tinh lại bốc trúng Thương Lộc, Thương Lộc bốc trúng Âu Dịch, còn Diệp Lục lại bốc trúng chính mình.

Diệp Lục thẳng thắn thành khẩn hướng về camera ra yêu cầu: "Nếu mấy bạn mà nhận ra tôi thì tôi sẽ xấu hổ lắm đó, mà không nhận tôi tôi cũng rất xấu hổ, cho nên là tự mình cân nhắc đi nghe."

Nếu bị nhận ra thì coi như nhiệm vụ của hắn thất bại, mà nếu fans nhận không ra thần tượng thì nghe cũng rất kỳ, thế thì gọi gì là fan, còn gì là chân ái nữa, dù thế nào thì Diệp Lục cũng cảm thấy không vừa lòng.

【 fans Diệp Lục: Thật khó hầu hạ, muốn thoát fan luôn bây giờ】

【 ha ha ha Diệp Lục đây là cái vận xui xẻo gì vậy, tự nhiên lại muốn gạt fans mình? Khó khăn quá nha 】

【 nhiệm vụ này khó xử cả Diệp Lục cả fans ảnh luôn】

Âu Dịch lại bắt đầu: "Ai bị Thương Lộc lừa thành công, cứ nhắn tin cho phòng làm việc của tôi, chắc chắn sẽ được nhận một phần quà lớn."

Hiện trường: "?"

Người xem: "?"

【 lại tới nữa hả, người đàn ông ấy lại bắt đầu! 】

【 bị Thương Lộc lừa =Thương Lộc hoàn thành nhiệm vụ =Thương Lộc thắng 】

【 không hổ là đội Thương Lộc tất thắng, đội cổ động viên Thương Lộc, hậu viện đoàn Thương Lộc! 】

【 công chúa trông rất là không vui nha, bả hận Thương Lộc không bốc được mình ha ha ha 】

【 điều gì làm công chúa phải chu miệng? Là ghen ghét! Là hâm mộ! 】

Tổ tiết mục lái xe mang theo bọn họ từ cửa sau tiến vào phòng hóa trang, sau đó cho bọn họ nửa giờ để trang điểm thay quần áo, rồi từng người bắt đầu di chuyển tới khu vực fans mình đã bốc trúng.

Thương Lộc ở trong phòng hóa trang, loay hoay trái phải, người khác đều đang thay quần áo, tìm đồ che mặt, chỉ có Thương Lộc không có hành động cụ thể gì.

Staff khó hiểu hỏi: "Thương lão sư chưa bắt đầu sao?"

Thương Lộc trả lời : "Che che chắn chắn làm gì nhiều, giấu đầu lòi đuôi."

Nếu cứ tùy tiện tìm đại cái gì đó để che mặt, nhiều khi lại biến khéo thành vụng, dễ khiến mọi người hoài nghi, cho nên Thương Lộc quyết định tìm thứ gì đó có thể làm thay đổi giọng nói của mình, như vậy sẽ an toàn hơn. 

Thương Lộc đưa ánh mắt tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng nhìn thấy linh vật của nhà tài trợ - một nhãn hiệu sữa chua, hình tượng là mặt quả đào màu hồng nhạt rất đáng yêu.

Thương Lộc mắt sáng rực lên, cô nhớ rõ trước khi xuống xe có nhìn thấy nhân viên công tác mặc trang phục linh vật bằng thú bông đứng ở trước cửa.

Mọi người đều bận rộn tìm tìm kiếm kiếm trong phòng hóa trang, chỉ có Thương Lộc lại đi ra ngoài, thương lượng thành công với nhân viên, mượn được bộ thú bông.

Bộ đồ thú bông thoạt nhìn rất dày nặng, người đang mặc nó là một chàng trai diện mạo tuấn tú trẻ tuổi, trên trán lấm tấm mồ hôi, lúc đưa cho Thương Lộc còn dặn dò : "Cẩn thận một chút, khá nặng đấy."

Nhân viên công tác cũng nhắc nhở: "Thương lão sư, hôm nay hơi nóng, cái này lại dày quá."

Thương Lộc vừa mặc bộ thú bông vừa hài hước nói: "Không vấn đề, dù sa tôi cũng không muốn diễn heo."

Nhân viên công tác: "?"

Anh ta kinh ngạc hỏi: "Thương lão sư, ngài biết gì rồi sao?"

Thương Lộc cũng không buồn giấu diếm: "Cửa sau có cái poster chưa xé hết kìa."

Trùng hợp là, trên đó viết: Câu chuyện của gia đình heo nhỏ.

Đây tuyệt đối không phải cái kịch bản đứng đắn gì.

Thế cho nên Thương Lộc - người ngay từ đầu vốn không hề hứng thú với việc đóng phim này của chương trình ( bởi vì như này là tăng ca ), trong nháy mắt lại cảm thấy phừng phực ý chí, cô thấy mình vẫn có thể cố gắng, nhất định phải để Tống Trạch Khiêm tới diễn kịch cho cô xem, chắc chắn sẽ rất thú vị.

Tròng lên người bộ đồ thú bông, Thương Lộc cũng không vội vàng đi làm nhiệm vụ, mà sờ sờ trong túi mình, lấy ra mấy tấm giấy trắng và một cái bút.

Thương Lộc đi lại một lúc, sau đó ngồi xổm trên mặt đất viết cái gì đó, sau khi hoàn thành tất cả mới về lại phòng hóa trang.

【 ha ha ha Thương Lộc viết cái gì ở trên tay thế kia! Cổ muốn làm gì? 】

【 tôi ngửi thấy mùi âm mưu 】

【 Thương Lộc: Nếu đạo diễn không nể mặt tôi, tôi sẽ tự mình đi chỉnh họ 】

【 hoan nghênh bước vào giai đoạn Thương Lộc chỉnh cổ đạo diễn! 】

Thương Lộc về tới phòng hóa trang, mọi người trên cơ bản đều đã thay xong quần áo, ai cũng đội mũ đeo khẩu trang che toàn bộ mặt, nhưng lại không thấy bóng dáng Diệp Lục đâu cả, không biết hắn đã đi đâu.

Thương Lộc mặc bộ thú bông đi vào, mọi người không ai phát hiện ra.

Lâm Nhan Nhan còn hoang mang hỏi: "Thương Lộc và Diệp Lục sao lại không thấy đâu?"

Âu Dịch khẩn trương: "Không phải là Diệp Lục dắt Thương Lộc chạy mất rồi chứ?"

Nghe vậy, Lâm Nhan Nhan lập tức bất mãn.

Người xem đánh giá.

【 hai người bọn họ thật sự coi Thương Lộc như cái tròng mắt của mình rồi ha ha ha 】

【 nhưng Thương Lộc đang ở đây mà, tại bọn họ nhận không ra ý chứ】

【 Diệp Lục: Vô tội, chớ CUE】

Thương Lộc còn chưa kịp đi lên, cửa phòng thay đồ đã bị mở ra, một thân ảnh quen thuộc từ bên trong đi ra ...... à không, cũng không quen thuộc lắm.

Một thân ảnh cao lớn mặc váy hoa dài, khoác một chiếc áo rộng thùng thình, còn khoa trương đội thêm một cái mũ che nắng rất lớn, chặn phân nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi môi đỏ, ngay cả gương mặt "cô gái" cũng bị mái tóc quăn dài che gần hết, trên cổ còn quấn một cái khăn sa mỏng.

Tất cả mọi người lâm vào trầm mặc.

Bao gồm cả Thương Lộc trong trang phục thú bông.

Ngay sau đó, giọng nói mờ mịt của Lâm Nhan Nhan vang lên: "Có khách mời mới hả? Mỹ nữ này là ai thế?"

Nghe thấy lời này của Lâm Nhan Nhan, "Mỹ nữ" đột nhiên cười to: "Ha ha ha biết ngay là tôi ngụy trang không chê vào đâu được! Chắc chắn tôi sẽ thắng trận này!"

Cái giọng nói cà chớn quen thuộc này, không phải Diệp Lục thì còn có thể là ai nữa!

Mọi người: "???"

【 mẹ nó, Diệp Lục giả gái? Là tự ảnh chủ động hả? Đấy là váy đúng không? 】

【 Diệp Lục, quả nhiên là anh rồi! 】

【 tôi cười muốn chết ha ha, "Diệp Lục đại mỹ nữ" đó nha】

【 tôi đã bảo sao Diệp Lục tự nhiên lại yên tĩnh như vậy, quả nhiên không phải cái chuyện gì tốt】

【 Diệp Lục lần đầu tiên mặc váy đấy, mau chụp ảnh lưu niệm 】

Tất cả mọi người bắt đầu tỉnh lại từ trong khiếp sợ, nhanh chóng vây quanh hắn, thưởng thức màn giả gái buồn nôn của Diệp Lục.

Chỉ có Thương Lộc đứng tại chỗ trầm mặc vài giây, sau đó xoay người sang chỗ khác, ngồi xổm trên mặt đất, lại lấy ra thẻ nhiệm vụ, tìm chỗ trống cuối cùng trên giấy, viết xuống một nhiệm vụ mới.

Tống Trạch Khiêm nhìn không nổi nữa: "Có cần làm đến mức này không."

Giọng nói của Diệp Lục bỗng trở nên to lớn vang dội, phi thường kiên định nói: "Tôi, phải, thắng."

Hắn nói xong liền tháo mũ xuống, dùng một ánh mắt trách móc nhìn Lâm Nhan Nhan và Âu Dịch.

Nếu không phải tại hai con người này quá không đáng tin cậy, hắn còn phải nỗ lực hết sức như vậy sao?

Lâm Nhan Nhan & Âu Dịch: "......"

Đột nhiên chột dạ hông dám nói lời nào.

Người xem cũng bị khiếp sợ.

【 bốc phải cái khó nhất là trà trộn vào fans nhà mình, Diệp Lục tính đập nồi dìm thuyền luôn hả 】

【 hoặc là thắng, hoặc là cùng chết, Diệp Lục à, anh cũng thật tàn nhẫn với bản thân mà! 】

【 Âu Dịch và Lâm Nhan Nhan chưa chắc có thể bức điên Thương Lộc, nhưng hiển nhiên với Diệp Lục thì có thể! 】

【 trước khi Âu Dịch tham gia chương trình, tôi chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày Diệp Lục sẽ làm đến mức này 】

【 tỷ muội phía trước nói gì thế hả? Âu Dịch cái gì cũng không biết, không liên quan đến Âu Dịch, Âu Dịch chỉ là liếm cẩu của Thương Lộc thôi mà】

Lúc này, Thương Lộc đi tới, dĩ nhiên cô cũng không muốn bại lộ thân phận của mình, mà chỉ đưa tờ giấy ghi nhiệm vụ của cô cho Diệp Lục.

"Là nhiệm vụ sao?" Diệp Lục hoàn toàn không nghĩ ra người mặc đồ thú bông trước mặt là Thương Lộc, hắn nhận thẻ nhiệm vụ xong còn khó hiểu hỏi lại: "Sao lại là viết tay?"

Thương Lộc xua xua tay, ý là tôi cũng không biết.

Diệp Lục cũng không truy hỏi đến cùng, cầm lấy tờ giấy đọc ra nội dung trên đó: "Mời các khách mời dựa theo phiếu xếp hạng ban đầu của mình để lấy tấm thẻ tương ứng, sau đó hoàn thành nhiệm vụ được ghi trên thẻ, khách mời có quyền từ chối, nhưng nếu hoàn thành sẽ có phần thưởng."

Sau đó Diệp Lục phát thẻ nhiệm vụ cho mọi người, đột nhiên lại mờ mịt hỏi: "Thương Lộc đâu?"

"Không biết." Lâm Nhan Nhan trả lời, ánh mắt cũng không ngừng nhìn ra phía ngoài.

Thương Lộc từ trong túi lấy ra một đóa hoa hồng giấy gấp vội dưới tầng khi nãy, đi qua đưa cho Lâm Nhan Nhan.

"Là cho tôi sao?" Lâm Nhan Nhan có chút kinh ngạc, đưa tay nhận hoa, tâm tình bỗng tốt lên.

【 Lâm Nhan Nhan thật sự vẫn luôn đi tìm Thương Lộc, nhưng đau đớn thay cô ấy lại không biết Thương Lộc đang ở trước mặt mình】

【 Thương Lộc dù trong hình dạng nào thì cũng đau đáu về Lâm Nhan Nhan, quá đáng yêu huhu 】

Thời gian còn lại không nhiều lắm, với những khách mời đang đứng ở đây, quan trọng nhất là "Nhiệm vụ" trong tay.

Tống Trạch Khiêm nhìn thoáng qua phiếu nhiệm vụ: "Nói ba lời kịch kinh điển của Hôi Thái Lang, ngoài ra phải đi kèm động tác biểu diễn."

Tưởng Tinh: "...... Biểu diễn màn Lỗ Trí Thâm nhổ cây liễu."

Hứa Tắc: "Hát một bài hát 30 giây."

Lâm Nhan Nhan: "Song ca với Hứa Tắc."

"Hôm nay không được tiếp tục khen Thương Lộc?" Âu Dịch đọc ra nhiệm vụ, ngay sau đó cảm thấy cực kỳ bất mãn: "Mấy người kia sao lại ra loại nhiệm vụ này chứ? Sao mà tôi có thể làm được hả? Của Lâm Nhan Nhan thì đơn giản đến không hiểu nổi, cố tình nhằm vào tôi đúng không?"

Tổ tiết mục "......"

Không, không liên quan gì đến chúng tôi đâu, vì nhiệm vụ này căn bản có phải chúng tôi đưa ra đâu mà!

【 khiếp sợ! Tổ tiết mục này lại bằng lòng đội nồi cho Thương Lộc 】

【 Thương Lộc ra mấy cái nhiệm vụ này còn rất đơn giản nha, chỉ là hơi bất công với Âu Dịch thôi ha ha ha 】

【 Thương Lộc: Đừng khen đừng khen, tôi chịu không nổi! 】

【 Thương Lộc: Sao tự nhiên thấy đầu nặng nặng ta? À biết rồi, bởi vì Âu Dịch cứ chụp mũ cho tôi 】

Những nhiệm vụ này thật ra cũng không phải quá khó khăn, mọi người đều bắt đầu thay phiên biểu diễn.

Ngoại trừ Hứa Tắc và Lâm Nhan Nhan song ca có chút khó nghe, khiến Âu Dịch mới lần đầu tiên tới tham gia chương trình cực kỳ hoảng sợ hoang mang, còn lại hết thảy đều rất thuận lợi.

Thực ra vẫn còn một người ——

Diệp Lục! Trên mặt hắn lúc này ngập tràn do dự.

Người xem cũng rất tò mò.

【 Thực ra Thương Lộc đã đổi lại nhiệm vụ ban đầu được phân cho Diệp Lục rồi, cô ấy viết lại một cái mới, nhưng mà tôi không thấy rõ 】

【 từ biểu cảm của Diệp Lục, tôi đoán đây nhất định là một cái nhiệm vụ khó nhằn】

Diệp Lục thật sự rất rối rắm.

Bởi vì nhiệm vụ trên thẻ của hắn là——

Nhảy một điệu nhảy nữ sinh.

Giả gái đã là cực hạn của hắn, đây lại còn mặc đồ nữ nhảy mấy bài đáng yêu, quả thực là cực hạn của cực hạn.

Nhưng cố tình trên tấm thẻ này còn viết thêm một câu.

[ nếu Diệp Lục hoàn thành nhiệm vụ, sẽ được tiết lộ một bí mật mà tất cả mọi người không biết]

Bí mật, hai chữ này đối với Diệp Lục mà nói thực sự quá có lực hấp dẫn.

Hắn hạ quyết tâm.

Được thôi, váy cũng đã mặc rồi, nhảy một đoạn cũng không chết người được...... vậy thì nhảy.

Vì thế dưới ánh mắt sợ hãi của mọi người——

Diệp Lục mở cửa phòng hóa trang, một tư thái thấy chết không sờn mở một ca khúc ngập tràn hơi thở thiếu nữ.

Âu Dịch lúc này đi qua cầm lấy tờ nhiệm vụ mà Diệp Lục đặt ở một bên, kinh ngạc nói: "Điệu nhảy nữ sinh?"

Hắn vừa dứt lời, Diệp Lục liền bắt đầu biểu diễn.

Cũng không phải bởi vì Diệp Lục thích xem mấy cái này, mà bởi vì đây là bài hát của nhóm nhạc hậu bối cùng công ty, hắn đã từng xem qua một chút để ủng hộ đàn em.

Tuy vai trò của Diệp Lục trong nhóm là vocal, nhưng hắn cũng được coi là thành viên toàn năng, về phương diện vũ đạo thực lực cũng rất mạnh.

Cho nên, nhảy thế nào cũng không thành vấn đề.

Lâm Nhan Nhan khiếp sợ, có chút đáng tiếc cảm khái một câu: "Nếu có Lộc Lộc thì tốt rồi, cô ấy nhất định rất thích xem."

【 Lâm Nhan Nhan thật đúng là rất hiểu Thương Lộc nha 】

【 đúng vậy, Thương Lộc đúng là rất thích xem, bởi vì nhiệm vụ này do chính cổ bày ra mà ha ha ha 】

【 công chúa đừng tiếc, Thương Lộc đang đứng ở phía sau chị kia kìa 】

Nhưng sau khi nghe thấy Lâm Nhan Nhan nói "Thương Lộc nhất định rất thích xem", đáy mắt Âu Dịch lại lộ ra chút ngờ vực: "Gì cơ? Thương Lộc lão sư thích xem con trai nhảy điệu nhảy của con gái?"

Lâm Nhan Nhan nghĩ nghĩ một chút rồi trả lời: "Cô ấy toàn thích mấy thứ đồ kỳ cục."

Thương Lộc đang đứng ở phía sau Lâm Nhan Nhan âm thầm dựng một cái ngón tay cái cho cô nàng, công nhận cô ấy nói đúng.

Nghe Lâm Nhan Nhan nói như vậy, Âu Dịch lập tức đứng lên, đi ra phía trước ——

Cùng tham gia với Diệp Lục.

Mọi người: "???"

Âu Dịch đối diện với camera, tràn đầy tự tin nói: "Thương Lộc lão sư, tôi nhất định sẽ nhảy đẹp hơn cậu ta."

Diệp Lục: "???"

Thế này mà cũng muốn so?

Tuy Diệp Lục không hiểu đầu cua tai nheo gì, nhưng lại âm thầm tăng thêm lực nhảy, cnhất định không thể để bản thân thua kém Âu Dịch.

Đáng tiêc là, Âu Dịch chỉ sấm to mưa nhỏ, hắn căn bản không biết bài hát này, đây là bài hát của nhóm đàn em cùng công ty Diệp Lục, cũng không phải hậu bối của hắn, cho nên hắn chỉ thắng ở nỗi tự tin, còn lại bại hoàn toàn bởi Diệp Lục.

【 Âu Dịch! Tuy là anh lớn tuổi hơn chút so với Diệp Lục, nhưng Diệp Lục là tiền bối của anh đó nha, nên là có thua cũng không mất mặt! 】

【 Âu Dịch: Cảm ơn bạn, bạn càng nói tôi càng khổ sở 】

【 Sau Hạ Duyên, Diệp Lục và Âu Dịch cũng coi như là hai cây đại thụ trong giới idol nam bây giờ nhỉ? 】

【 tôi có tài đức gì mà lại được xem hai vị này cùng nhảy điệu nhảy thiếu nữ chứ, cười chảy nước mắt 】

【 chúng ta nhất định phải nói: Cảm ơn Thương Lộc ha ha ha 】

Thời gian trôi qua rất nhanh, nhân viên công tác thúc giục mọi người tới khu vực fans mình đã bốc thăm để hoàn thành nhiệm vụ.

Diệp Lục bất mãn hỏi: "Tôi nhảy cũng nhảy rồi, bí mật của tôi đâu?"

Thương Lộc đi qua, vươn móng vuốt vỗ vỗ cánh tay Diệp Lục.

"Cậu nói cho tôi?" Diệp Lục lập tức hiểu rA, sau đó thúc giục những người khác nhanh rời đi, đừng có chậm trễ hắn nghe bí mật.

Mọi người rời đi hết, cuối cùng trong phòng chỉ còn lại Diệp Lục và anh PD quay phim, ngoài ra còn có Thương Lộc mặc đồ thú bông.

Diệp Lục rất chờ mong nhìn về phía Thương Lộc: "Nhanh lên, nói cho tôi cái bí mật kia đi."

Thương Lộc tháo cái đầu bằng bông của mình xuống, đối mặt với Diệp Lục, nở nụ cười tươi rói.

Diệp Lục: "!?"

Chuyện khủng bố gì đang xảy ra đây.

"Bí mật chính là vừa nãy những thẻ nhiệm vụ đó đều là tôi viết, tổ tiết mục không phần thưởng nào cho mọi người cả." Thương Lộc nói xong, lại lần nữa đội mũ thú bông lên, đi ra ngoài, chỉ để lại một câu: "Nhưng mà cậu nhảy rất đẹp đó."

"Loảng xoảng ——"

Lần này là âm thanh tan nát cõi lòng của Diệp Lục.

【 Thương Lộc, giết người giết cả tâm! 】

【 khi Âu Dịch tới, Diệp Lục trông có vẻ thông minh hơn, nhưng mà hình như cũng không phải 】

Thương Lộc mặc quần áo thú bông, cực kỳ quang minh chính đại tiến vào khu tiếp ứng của fans, lúc đi ngang qua khu fan nhà mình còn dừng bước chân quan sát một hồi.

Lần tiếp ứng này trông rất đẹp, mọi người có vẻ rất để tâm chuẩn bị.

Tưởng Tinh đang mặc quần áo đàn ông to rộng, lẫn vào trong đó, hỗ trợ vận chuyển một chút đồ đạc,

Thương Lộc vừa định rời đi, đột nhiên bị một thanh âm gọi lại: "Thú bông của tổ tiết mục kìa tụi bay! Đào ơi, có thể chụp ảnh chung không?"

Như tảng đá làm dậy sóng mặt hồ, ngày càng nhiều cô gái tới xếp hàng để chụp ảnh chung với bộ đồ quả đào Thương Lộc đang mặc.

Thương Lộc cũng rất nể tình, ngoan ngoan đứng đó chụp ảnh cùng mọi người, còn rất phối hợp tạo dáng.

Cho đến khi Thương Lộc vô tình nhìn thấy tiểu trạm tỷ, cô ấy lẫn trong đám người, nhưng Thương Lộc vẫn nhận ra, bởi vì màu tóc của đối phương thật sự quá nổi bật.

Thương Lộc hơi bất ngờ.

Ngày đó sau khi từ đoàn phim của Lâm Nhan Nhan trở về, cô bèn lên mạng tìm tòi một chút, mới phát hiện đối phương đã thoát fan Cp Khương Ninh, rồi gia nhập đàn fans của mình, hơn nữa còn trở thành đại lão trong công cuộc sản xuất video tiếp ứng.

Nhưng Thương Lộc thực sự không nghĩ tiểu trạm tỷ lại thích mình như vậy, còn tới tiếp ứng cho cô.

Vì thế Thương Lộc cũng rất phối hợp, đặt một bàn tay trên vai cô nhóc, cùng chụp ảnh.

Người xem thì gato gần chết.

【 các cổ cho rằng mình chỉ đang chụp ảnh chung với bé đào thôi, chứ không biết là đang chụp với Thương Lộc  】

【 huhu quá may mắn rồi! 】

【 đặc biệt là fans Thương Lộc, trở về có khi mừng đến chớt 】

Lại chậm trễ một hồi, Thương Lộc mới tới khu fans Âu Dịch.

Lúc này, các fan Âu Dịch đã chuẩn bị xong mọi thứ, đang thay phiên chụp ảnh cùng tường hoa.

Thấy Thương Lộc đến, bọn họ cũng rất thân thiện chào hỏi cô.

Thương Lộc thanh giọng, đọc ra một cái ID Weibo, đây cũng là do tổ tiết mục sắp xếp. Người phụ trách đối chiếu một chút, sau khi xác định thân phận của cô cảm thấy rất kinh ngạc, "Cô là nhân viên công tác của tổ tiết mục?"

"Đúng vậy." Thương Lộc nghiêm túc trả lời: "Nhưng mà hiện tại cũng không có chuyện của tôi, cho nên tôi chạy tới đây tham gia hoạt động."

Các fan Âu Dịch thoạt nhìn đều rất vui vẻ, không nghĩ trong nhóm nhân viên công tác của tiết mục này còn có người nhà mình!

Thân phận mà Thương Lộc chọn không chỉ giúp cô che đậy bề ngoài, còn khiến cô nhanh chóng được các fan Âu Dịch chào đón, một đám con gái vây quanh Thương Lộc hỏi đông hỏi tây.

"Mỗi ngày cậu đều có thể gặp Âu Dịch sao? Bên ngoài có phải đẹp trai hơn trên TV không? Đây là lần đầu tiên tôi tới tiếp ứng đó."

"Âu Dịch ăn cơm trưa chưa? Chúng tôi bị tịch thu di động từ lúc vào rồi, đến bây giờ cũng không thể xem phát sóng trực tiếp."

"Âu Dịch đã tới chưa? Lát nữa anh ấy sẽ làm gì."

......

Các fan cứ thi nhau hỏi, Thương Lộc cũng rất kiên nhẫn trả lời từng người một, cô nhanh chóng lấy được hảo cảm của mọi người. Có cô gái nhịn không được hỏi: "Cậu mặc cái bộ này không nóng sao? Cứ cởi ra chút đi."

Thương Lộc xua tay: "Tổ tiết mục không cho."

Các fan cũng thông cảm, kéo cô lại chỗ râm mát ngồi, tiếp tục cùng cô trò chuyện liên thiên.

Thương Lộc đầu tiên đứng ở góc độ fan để ra sức khen Âu Dịch, khiến bọn họ tín nhiệm mình trước, sau đó khi một fan fans hỏi ra vấn đề "Nhân viên công tác đánh giá Âu Dịch như thế nào", Thương Lộc liền biết cơ hội tới rồi.

Cô trầm mặc vài giây, không trực tiếp trả lời, để cho người ta có không gian tự hỏi, lại khiến họ có chút khó xử.

Dưới ánh mắt khẩn trương và chờ mong của các fan, cô trả lời: "Anh ấy rất đáng yêu, tính tình cũng không quá kém giống trên mạng nói, nhưng chúng tôi đều cảm thấy ánh mắt anh ấy hình như không tốt lắm."

Lập tức có người hỏi: "Là sao?"

Thương Lộc nghiêm túc trả lời: "Anh ấy trông có vẻ rất sùng bái Thương Lộc, lúc tham gia show cứ khen Thương Lộc không dứt lời."

Nói xong, Thương Lộc chờ fans Âu Dịch cùng tán đồng lời mình nói, coi như nhiệm vụ đã hoàn thành.

Fans của nam lưu lượng phản cảm nhất là việc thần tượng nhà mình có gian díu với nghệ sĩ nữ, đặc biệt là Âu Dịch còn hay dùng mấy lời ngốc nghếch để khen cô, các fan của hắn nhất định đã bất mãn với cô từ rất lâu rồi!

Đến đây đi, không cần khắc chế, mắng cô cũng không sao!

【 quả nhiên, vẫn là Thương Lộc gì cũng làm được】

【 Thương Lộc: Đi con đường anti-fan, để nhóm anti-fan không còn đường để đi! 】

Nhưng khiến Thương Lộc bất ngờ chính là ——

Các fan chỉ nhìn nhau, giống như đang tự hỏi gì đó.

Sau đó có người mở miệng: "Không phải thế đâu, Âu Dịch nói không sai, Thương Lộc đúng thật là khá tốt."

Lập tức liền có người phụ họa.

"Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy Thương Lộc ưu tú, xinh đẹp đáng yêu còn thông minh, đừng nói Âu Dịch, tôi cũng thích cô ấy."

"Khen Thương Lộc cũng rất bình thường mà, chẳng qua Âu Dịch hơi làm quá chút thôi, nhưng mà anh ấy rất chân thành đó."

"Thật ra tôi cảm thấy Thương Lộc và Âu Dịch còn có đường để cắn nữa cơ, mới thế đã là gì?"

Những lời này khiến cho tất cả cười vang.

Tâm trạng của mọi người đều không tồi, thậm chí còn hào hứng thảo luận xem có phải Âu Dịch thích Thương Lộc không, chỉ có duy nhất Thương Lộc lâm vào mê man.

Gì trời——?

Các người đang nói cái gì vậy? Thế đạo thay đổi rồi sao?

Thân làm fan, họ không ghét cô thì thôi, lại còn đi cắn cp là cái gì chứ? Thật sự không sợ bị trạm phản hắc mắng sao?

Thương Lộc không hiểu, nhưng người xem lại có thể lý giải.

【 trước khi Hạ Duyên sụp phòng đã có người nói Âu Dịch rất giống Hạ Duyên, tuy lúc ấy lượng fans Âu Dịch vẫn kém Hạ Duyên, nhưng cũng có thể miễn cưỡng coi như địch thủ ngang sức. Hạ Duyên sụp phòng một cái là fan Âu Dịch rút thăm trúng thưởng ba ngày ha ha ha 】

【 hơn nữa fans Âu Dịch còn có một vài fans lớn của Hạ Duyên chuyển sang, cho nên dù là fans ban đầu của Âu Dịch hay là fans ban đầu của Hạ Duyên, bọn họ đều rất cảm tạ Thương Lộc đã thay trời hành đạo, khiến cho bọn họ thấy rõ nhân phẩm của hai người 】

【 Thương Lộc chắc không biết, trong toàn bộ giới fan thì những người có hảo cảm nhất với cổ chính là fan Âu Dịch】

【 đừng nói Âu Dịch khen Thương Lộc, kể cả Âu Dịch với cô ấy có yêu đương thì bọn họ vẫn có thể chấp nhận, cho nên chiêu này của cổ là thật sự không có hiệu quả ha ha ha 】

Nhưng Thương Lộc không biết mấy cái này, cô chỉ cảm thấy mờ mịt.

Cô thấy fan Âu Dịch và hắn đều là thứ kỳ lạ giống nhau.

Thương Lộc còn chưa kịp nghĩ được biện pháp khác, đã nghe thấy tiếng thét chói tai cách đó không xa vang lên.

"A a a! Là Diệp Lục!"

"Diệp Lục!?"

Tất cả ánh mắt của mọi người đều bị hấp dẫn.

Hiển nhiên, Diệp Lục không chỉ không hoàn thành nhiệm vụ, còn bại lộ thân phận.

Chuyện này vốn cũng không liên quan đến Thương Lộc, nhưng lúc Diệp Lục hấp tấp chạy trốn ngang qua khu này, bỗng nhìn thấy Thương Lộc trong bộ đồ thú bông.

Vì thế hắn nhìn về phía họ, hô hết sức: "Này! Thương Lộc!"

Thương Lộc: "?"

Đù mé, hắn đi đường của hắn đi, gọi cô làm gì?

【 tiểu chán ghét lại muốn đồng quy vu tận rồi 】

【 giải thích cho mọi người một chút về hành động của Diệp Lục, bởi vì trong cái show này quan hệ của mọi người đều giống nhau, cho nên nếu một người xui xẻo thì sẽ hận cả thế giới này, sau đó bắt người cùng đồng quy vu tận 】

【 ha ha ha Diệp Lục thua là chịu không nổi! 】

Diệp Lục hô lớn một tiếng như vậy khiến các fan sửng sốt, ngay sau đó cũng bắt đầu tìm kiếm "Thương Lộc".

Rất nhanh, ánh mắt của mọi người đều dừng ở người mặc đồ đào bông - Thương Lộc.

Thương Lộc: "QAQ."

Trốn không nổi nữa.

Vì thế Thương Lộc chỉ tự hỏi vài giây, sau đó quyết đoán lựa chọn đuổi theo Diệp Lục: "Diệp Lục! Cậu có bản lĩnh thì đừng chạy!"

Diệp Lục vừa chạy trốn vừa quay đầu khiêu khích Thương Lộc, mỗi lần đi ngang qua khu tiếp ứng của fans đều sẽ gọi thật to tên khách mời đang đứng lẫn trong đó.

Ai bị kêu tên cũng đứng ngồi không yên, giống hệt như khi đang tập quân sự bị huấn luyện viên điểm danh, nhanh chóng đuổi theo bọn họ, gia nhập đội ngũ đào vong, cho nên nhân số đội ngũ này càng ngày càng nhiều.

Nhiệm vụ này không hiểu sao lại biến thành một trận truy đuổi, đan xen trong đó còn có tiếng rống giận của ai đó thỉnh thoảng vang lên.

Sao lại chơi bẩn thế ——!!!

Lâm Nhan Nhan thậm chí còn cầm theo cái chày không biết lấy được ở đâu, một đường chạy như điên đuổi theo Diệp Lục đòi đánh.

【 quy tắc của tổ tiết mục bị mọi người quên bẵng mất rồi, bởi vì hiện tại mọi người chỉ muốn tẩn chết Diệp Lục 】

【《 nhân loại thoái hóa sử 》】

【 hay lắm, bắt đầu quần ma loạn vũ rồi...】

Phiên bản "đồng quy vu tận" cuối cùng.:,,.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro