Chap 19 : 30 vạn tiền bản quyền, một bài hát kinh điển

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đối với có người tìm đến mình, Trần Mộ kỳ thực đã chuẩn bị tâm lí.

Bài hát "nhận sai" kia của cậu, hương vị tự nhiên là mười phần, có thể xem như một ít kinh điển của kiếp trước, tự nhiên có người có thể nhìn ra.

Chỉ là Trần Mộ không nghĩ tới lại là Lâm Lỵ tự mình đến tìm cậu, nữ nhân này khi Trần Mộ đang nghiên cứu những bài hát ở thế giới này, cũng không phải là ít lần nhìn thấy qua!

"Trần tiên sinh." Lâm Lỵ trên mặt, mang theo vài phần như có như không gấp rút.

" Tôi thật sự muốn bài hát kia của cậu."

"30 vạn, đây là số tiền có thể chi ra nhiều nhất ở hiện tại"

"Lâm tiểu thư, 30 vạn, nhiều lắm......" , người đàn ông trên ghế tài xế đều có chút nóng nảy, 30 vạn cũng không phải một con số nhỏ.

Bây giờ Lâm Lỵ, cũng không phải ngôi sao ca nhạc đang hot.

Cô ấy bây giờ vẫn hot nhưng đã sớm thụt lùi, cả album công ty cho kinh phí, cũng liền 50 vạn.

50 vạn, nhưng là muốn ra ít nhất tám bài hát.

Trần Mộ nhìn xem hai người, thần sắc không có bất kỳ cái gì biến hóa, mà là hết sức bình tĩnh.

"Ba trăm ngàn giá cả...... Đích xác có thể." Trần Mộ có chút hứng thú, tiếp tục nói. "Bất quá không phải bài hát kia, tôi có thể viết một ca khúc cho chị."

"Không được!" Người đàn ông ngồi ở ghế tài xế, ngay lập tức liền phủ định. "Chúng ta muốn, chỉ là bài hát!"

Có lời, người đàn ông còn không có nói.

Ba trăm ngàn giá cả, đã rất khủng bố .

Đó là bởi vì bọn họ nghe qua bài hát kia của Trần Mộ , nếu như bài hát kia để cho Lâm Lỵ tới hát, vậy thì cô nhất định sẽ lại  hot trở lại trong giới ca hát!

bài 《 Nhận sai 》 đánh giá 30 vạn, nhưng mà là một người mới, bài hát tiếp theo của Trần Mộ không biết có thể có cái gì tài nghệ!

"Cái này, chúng tôi chỉ sợ hơi khó tiếp nhận......" Nam nhân lúng túng cười cười, phát hiện sự thất lễ của mình.

"Người mới và ca khúc chất lượng, bây giờ chúng tôi, không dám đánh cược nhiều....."

Cái này album nếu như không còn thành tích, Lâm Lỵ liền bị bức ra khỏi công ty.

Đây là rất thực tế !

"Nếu như vậy......" Trần Mộ cười lắc đầu, sau đó mở cửa xe, chuẩn bị xuống xe.

"Chờ đã!" Trong xe tuyệt mỹ nữ nhân ngữ khí lo lắng. "Có thể!"

"30 vạn, muốn mua ca khúc mới!" Lâm Lỵ lúc này, cũng đã là dốc toàn lực.

"Lâm tiểu thư!" Nam nhân xem như trợ thủ của cô gái, lập tức gấp, đây chính là 30 vạn, đi đánh cược vào một người mới?

Cái này nói đùa cái gì!

"Đi, vậy chúng ta bây giờ tìm một phòng ghi âm, tôi đi nói một tiếng với hội bạn cùng phòng." Trần Mộ ngữ khí, mang theo nhẹ nhõm, không có một tơ một hào luống cuống.

"Bây giờ?" Lâm Lỵ có chút mộng, chưa kịp phản ứng.

"oh, tùy tiện tìm một cái là được, các vị đem tiền chuẩn bị kỹ càng, tốc chiến tốc thắng." Trần Mộ khẳng định nói, tiếp đó cậu xuống xe, đi cùng bạn cùng phòng chào hỏi.

Sau nửa giờ, Du thành thịnh nhạc công ty giải trí.

"Trần tiên sinh, cùng chúng ta đi vào đi." Nam nhân đi ở phía trước, ấn phía dưới nút thang máy.

Trần Mộ trong thần sắc, mang theo một tia ngạc nhiên.

Liền từ lầu một trang sức hào hoa trình độ, cái này thịnh nhạc công ty giải trí, cũng đã rất có lai lịch.

"tầng thứ 17, đến ." Băng lãnh giọng điện tử vang lên, thang máy đến tầng thứ 17.

Mới ra đi, một cái nhân viên nữ liền đứng ở thang máy lối vào, trong thần sắc mang theo lo nghĩ.

"Lâm tiểu thư, không xong, chúng ta vừa rồi đặt trước phòng đỉnh cấp viết bài hát, bị Tằng Văn Văn cướp đi!"

"Cái gì?" Nam nhân kia trước tiên ngây ngẩn cả người, tiếp đó chính là tức giận nổi lên. "Này rõ ràng chính là cùng chúng ta đối nghịch, rõ ràng đỉnh cấp viết bài hát thất tại lúc buổi tối cho tới bây giờ cũng là trống không!"

Lâm Lỵ mặt tuấn tú hiện lên ra một tia trắng bệch, quay đầu lúng túng đối với Trần Mộ nói: " Thật ngại quá Trần tiên sinh, có thể một số thiết bị thu không tốt lắm."

"Không có việc gì, đi thôi, dành thời gian." Trần Mộ ngược lại không có cảm thấy có cái gì, ngược lại người đến này cũng không phải nhắm vào mình .

Chính mình, chỉ cần lấy tiền là được rồi.

Những thứ khác, trực tiếp một mực mặc kệ.

Vừa vào phòng, một cỗ chuyên nghiệp khí tức đập vào mặt, ở bên trong cái gì cũng có, nói là viết bài hát phòng, kỳ thực chẳng bằng nói là một cái âm phòng càng thích hợp hơn một chút.

Viết bài hát trong phòng còn có hai cái phòng nhỏ, một cái phòng là chính thức viết bài hát chỗ, còn có một cái là phòng nghỉ.

"Tràng diện này, khí phái." Trần Mộ để cho thần sắc của mình nhìn qua tự nhiên, tiếp đó cầm lên ghita ở trên bàn.

Chính là cấp bậc thấp viết bài hát phòng, đều hào hoa như vậy, nếu là đỉnh cấp thì còn đến đâu?

" Tôi tới trước biểu thị một lần , tôi chỉ phụ trách trả từ khúc, còn lại , chính các vị giải quyết là được rồi." Trần Mộ đối với hai người nói.

" Được." Lâm Lỵ ngồi xuống, mong đợi nhìn xem Trần Mộ.

Ba trăm ngàn giá cả, mua một ca khúc từ khúc, hơn nữa không bao gồm bản quyền.

Trần Mộ tự nhiên là muốn biểu diễn một lượt, không thể để cho người ta tiền, trôi theo dòng nước không phải.

Cho nên, lần này, là đỉnh phối bài hát cũ.

《 Ta chỉ để ý ngươi 》, xem như kiếp trước Đặng tiểu thư tạo nên uy danh, bài hát này tuyệt đối tính là trọng lượng.

Mà Lâm Lỵ bản thân là tình ca ca sĩ , càng là phù hợp.

Trước mắt tấu vang lên, Lâm Lỵ cùng người nam kia trợ thủ thần sắc, cũng là ngưng lại.

Bài hát này......

Là ôn hoà ca!

Ca khúc chậm rãi tiến hành, lòng của hai người, cũng bị bài hát này, hoàn toàn khiên động.

Trần Mộ âm thanh, là thiếu niên âm, lúc này hát đi ra, càng là có một loại không rành thế sự cảm giác.

"Mặc cho thời gian trôi mau chảy tới, tôi chỉ để ý em"

"Cam tâm tình nguyện nhiễm, khí tức của em"

"Nhân sinh bao nhiêu, có thể có được tri kỷ"

"Mất đi sinh mệnh sức mạnh cũng không tiếc"

"Cho nên ta, van cầu ngươi......"

Lâm Lỵ làm một ca sĩ gặp qua sóng to gió lớn , lúc này lại hoàn toàn ngu ngơ ở chỗ đó.

Cô đã từng là sao ca nhạc hot.

Mà bài hát này lại cùng cô sinh ra tuyệt đối cộng minh!

Cô thậm chí, không tự chủ đi hát lên theo.

Mà đủ loại hương vị, là để cho người ta khó mà diễn tả bằng lời ......

Một giọt nước mắt, dọc theo Lâm Lỵ gương mặt trượt xuống.

Đây là...... Bi ca bên trong ẩn chứa tình cảm, cho hoàn toàn cảm xúc đến ......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro