Tập 2. Tiếp cận.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


==============================

   Chuyến tàu chuyển động trên đường ray, quảng đường đến ga Thượng Hải còn rất dài,  chừng một ngày một đêm mới tới. Hành khách trên tàu đã khá mệt nên hầu như ai cũng ngã ra ghế nghỉ ngơi. Duy chỉ có nơi toa cuối tàu, gã đàn ông trong bộ gile đen xám, ngồi bắt chéo chân, đôi mắt nhìn đăm chiêu ra cửa kính. Chốc lại phà làn khói trắng từ điếu thuốc trên tay vào không gian. Trông gã mang vẻ lịch lãm của giới thượng lưu, lại có chút gì là phong trần đậm mùi sương gió gian hồ.

Tiêu Sái đứng từ bên ngoài, nhìn vào cánh cửa đang hé nơi gã kia đang ngồi, y như trông đợi điều gì đó, mà khóe mắt hơi rưng, nét mặt toát lên lửa hận, như muốn bước ngay vào đó giết chết tên kia.

" Không được, mình không nên manh động. Hắn là kẻ sát nhân, nếu mình giết hắn, chẳng phải cũng thành ra như hắn ? Thư kí Diệp, vụ án xác chết trên sông Lạc Dương, tôi đã tìm ra manh mối có liên quan đến ông, chỉ là, chưa đủ bằng chứng kết tội. Nhưng nhất định, tôi sẽ bắt ông chịu án phạt trước pháp luật. "

Bỗng nhiên cánh cửa mở ra, gã đàn ông độ tuổi gần bốn mươi, vắt chiếc áo ngoài lên vai bước ra, điếu thuốc vẫn kẹp chặt giữa hai ngón tay của gã.

" Á, có cách rồi !"

Tiêu Sái chợt nghĩ ra ý định táo bạo gì đó, y vội thay bộ đồng phục đỏ của nhân viên trên tàu, trong vai cậu phục vụ tay bưng khay rượu vang tiến đến người đối diện đang bước tới.

" Oáiii !"

Đoàn tàu chạy ôm khúc quanh, khiến mọi người chao đảo. Cậu phục vụ mất thế ngã nhào sang gã đàn ông vừa hay đến kịp lúc, đưa tay đỡ lấy y. Nước rượu đỏ văng tung tóe ra sàn, văng cả vào bộ gile đang mặc trên người gã.

" Ối, tôi..tôi xin lỗi ! Thành thật xin lỗi Ngài ! "

Ra vẻ hớt hãi, Tiêu Sái gập mình liên hồi nhận lỗi trước gã kia.

" Bẩn hết áo của Ngài rồi, xin vào trong, tôi sẽ lau sạch cho ạ !"

Đưa tay phủi phủi vài giọt rượu còn bám trên vai áo, gã đưa mắt nhìn vào cậu nhân viên trước mặt. Trông dáng người thanh mảnh, gầy gầy, làn da trắng xanh xem chừng yếu ớt. Gương mặt với nhan sắc đến là đẹp mê người. Phút chốc gã như bị mê hoặc .

" Tôi không sao. Nhưng..hình như em bị thương rồi !"

Đúng thật có vết bỏng trên mu bàn tay Tiêu Sái, do lúc gã đỡ y đầu thuốc vô tình đâm trúng. Nhẹ nhàng nâng bàn tay y lên, gã thổi thổi vào vết thương, đôi mày hơi nhíu tỏ vẻ lo lắng :

" Theo tôi vào trong !"

Lời nói thốt ra từ gã cứ như một mệnh lệnh, khiến y bất giác lại ngoan ngoan nghe mà đi theo, chẳng cần suy nghĩ. Cả hai bước vào căn phòng, nơi gã đàn ông kia vừa đi ra.

Là một gian phòng đặt biệt giành cho giới thượng lưu. Gã đàn ông, hẳn, có lai lịch không tầm thường.

" Theo như điều tra của mình,  là một tên thư kí , sao hắn lại giàu có đến thế ? Ha, chắc chắn đều là những đồng tiền phi pháp. Diệp Nhất - Thư kí Diệp, tôi sẽ tìm ra bằng chứng phạm tội của ông, bắt ông đền tội !"

Tiêu Sái, siếc lấy bàn tay, trong lòng lại tràn lên niềm câm phẫn. Hình ảnh thảm sát năm xưa lại ùa về, gương mặt của kẻ sát nhân vẫn không thể nào quên được. Nếu, không phải vì đang mang  trọng trách của một nhân viên cảnh sát điều tra đặt biệt, thì viên đạn từ khẩu súng ngắn, được giấu sẵn trong chiếc giày ống, sớm đã bay vào đầu gã, trả thù cho gia tộc họ Tiêu.

" Em ngồi xuống đây !"

" Ơ..vâng.."

Lấy hộp y tế ra, gã hất nhẹ ánh mắt, ý muốn Tiêu Sái ngồi xuống ghế cạnh mình.

" Đưa tay cho tôi !"

" Ấy, thưa tiên sinh, em..không sao, vết bỏng nhỏ này sao dám làm phiền Ngài !"

Không quan tâm lời từ chối, gã nắm lấy cổ tay y, bị bất ngờ, Tiêu Sái có ý rút tay lại, nhưng bị gã giữ chặt.

" Ngoan nào, không khử trùng, vết thương khó mà lành lại. Không khéo, sẽ để lại sẹo trên đôi bàn tay xinh đẹp này mất. "

Cảm thấy rùng mình, trước lời gã vừa nói

" Biến thái ! Thật là buồn nôn. Không ngờ, ông lại là loại người..bán nam bán nữ ! A, vậy cũng tốt, tiếp cận ông, tôi sẽ dễ dàng tìm chứng cứ."

Nghĩ thế, Tiêu Sái làm ra vẻ yếu đuối, nét mặt hơi nhăn, chừng như đang bị đau rát.

" Tôi làm em đau sao ? "

" Có chút thôi ạ !"

" Thuốc sát trùng lên vết thương, rát một chút, cố chịu đựng, sẽ nhanh hết thôi. "

Si mê trước vẻ đẹp nghịch thiên của cậu nhân viên phục vụ ngay từ cái chạm mắt đầu tiên. Thật ra, gã đã từng gặp qua Tiêu Sái, chỉ là, hình như y không nhận ra. Nay, vô tình gặp lại gã cảm thấy đó là điều may mắn.

Diệp Nhất cất gọn hộp y tế, bước đến chiếc vali, lấy ra chiếc sơ mi màu xanh da trời. Nghiễm nhiên cởi bỏ chiếc áo vừa bị rượu vang vấy bẩn. Tiêu Sái ngẫn người nhìn cơ thể lưng trần đang hiện diện ngay trước mắt mình. Ở độ tuổi ngoài ba mươi, thế mà gã kia lại sở hữu một làn da trắng muốt, trông mịn màng như tuổi đôi mươi. Không hiểu sao, y có phần ngượng ngùng, xoay mặt nhìn ra chổ khác.

Reng....!

Tiếng chuông điện thoại của gã reo lên, Diệp Nhất cầm lấy rồi bỏ ra ngoài để nghe.

" Em cứ ở đây, tôi có chút việc, sẽ trở lại nhanh thôi !"

" Vâng ! "

Chờ gã ra ngoài, Tiêu Sái đứng lên quan sát kỉ lưởng, khi chắc chắn không có người, y bước đến bên chiếc vali của gã.

Đang lúc lục soát, tìm kiếm thứ gì đó bên trong, bất ngờ gã Diệp kia trở vào.

" Em muốn tìm gì ?"

Vốn đã được đào tạo nghiệp vụ, nên Tiêu Sái giữ được bình tĩnh, không tỏ ra lo lắng, hoản hốt khi bị phát hiện. Y niềm nở cười :

" Em chỉ đem cất hộp y tế của Ngài thôi ạ !"

Nhìn lên bàn, đúng là hộp y tế đã được dọn đi. Gã Diệp Nhất tự nghĩ, với công việc của một nhân viên trên tàu, thì đồng lương hẳn ít ỏi, gã đang cho rằng Tiêu Sái muốn trộm tiền của mình. Thoáng chạnh lòng, gã nhìn y bằng ánh mắt cảm thông :

" Em..có muốn theo tôi ? "

Chưa hiểu ý của gã Diệp kia, Tiêu Sái ngơ ngác :

"  Ý Ngài là sao ? Thưa Diệp tiên sinh ? "

" Đi với tôi, tôi sẽ cho em cuộc sống trãi đầy nhung lụa, không còn vất vã ! "

Chợt đã hiểu ra lời của gã nói, y thầm nghĩ :

" Ha, quá tốt rồi. Tôi luôn muốn tìm cơ hội tiếp cận ông nhưng chưa có, bây giờ là chính ông tự đem tới. Vậy được, hà cớ gì mà tôi phải chối từ ?"

Nghĩ thông, Tiêu Sái tiến lại gần Diệp Nhất, mắt rưng rưng cảm động :

" Diệp tiên sinh, cảm ơn đã cứu giúp em. Nguyện tấm thân này một đời, một kiếp theo Ngài, mãi mãi bên cạnh Ngài, về sau, không thay đổi. "

============================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro