04.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chị ngốc thế.Chứng tỏ đúng với cách nhìn của mọi người xung quanh đi.Sao khôg đến trước mắt 2 người kia mà cho họ mấy cái tát.Chị mạnh mẽ lắm mà

-Cậu đừng quan tâm

-Tôi cũng khôg quan tâm.Nhưng lần nào gặp chị thì chị cũng thật thảm hại.Từ trước đến giờ con gái khóc trước mặt tôi tòan vì tôi.Chưa ai là khóc vì thằng khác.Bây giờ thì có chị.Rất đặc biệt Hắn cười,chiếc răng khểnh lộ ra.Hắn dúi chiếc ô vào tay nó.Hắn quay lưng bước đi.Mưa làm ướt hết cả người hắn.Nó nói nhỏ đủ 1 mình ghe

-Cảm ơn cậu

Cứ như vậy hắn khuất sau màn mưa như trút nước

Kết quả sau khi ngồi trong mưa nó ốm mấy hôm .Anh vẫn thế.Vẫn làm tròn nhiệm vụ của 1 kẻ mang tên người yêu.Sau lưng nó anh vẫn làm tròn nhiệm vụ với Hằng.

Trong quán bar ánh đèn mờ ảo.Những con người lắc lư trong tiếng nhạc xập xình nghe đinh tai nhức óc.Hắn nâng cốc rượu cùng những người bạn.Một người trong số họ cũng là người anh hắn qúy trọng nhất lên tiếng:

-Sao?Trừơng mới bạn mới có được khôg?

-Cũng bình thừơng thôi anh

Gã thanh niên có dáng người gầy gò vỗ vai hắn cười nói: -Kiếm em nào dần đi là vừa.Con nào ngoan ngoan vào đấy nhá.Người ta có câu chơi bời thì chọn gái hư mà lấy vợ phải là gái ngoan.

Hắn cười to

-Sao hôm nay anh nói nghe văn vở thế.Thế bao giờ thì anh lấy vợ đây

-Anh sắp rồi.Sống buông thả thì cũng phải dành ra cho mình 1 lối đi về chứ chú em

Hắn gật gù cho qua.Bỗng 1 hình ảnh cứ ẩn hiện trong đấu hắn.Hình bóng người con gái cứ lặng lẽ khóc trong mưa.Đôi mắt ấy.Hắn tự dưng cười 1 mình.Dù là trong chốc lát nhưng cũng khôg qua được đôi mắt của người anh thân thiết:

-Chắc chú thích em nào rồi chứ gì

-Thích gì đâu anh.

-Có thích thì phải triển luôn đấy.Còn phải khao rựơu anh em nữa đấy Gã thanh niên cười rồi nâng cốc uống rượu.

Chap 4
Nó lang thang trên những con đừơng từng bước qua cùng anh.Có lẽ đó như 1 điều an ủi cuối cùng.Rồi ngày mai đây những điều đấy sẽ trở thành kỉ niệm.Nó quyết định sẽ dừng lại ở đây.Nó không thể tha thứ cho 1 con người đã tổn thương nó đến 3 lần.Thà đau 1 lần còn hơn để nỗi đau cứ rĩ máu từng ngày

Bước qua 1 con đường khá vắng nó chợt dừng bước.Phía xa xa đằng trước là chục thanh niên đang quây 1 thanh niên.Ánh đèn điện mờ mờ hắt lên khuôn mặt cậu thanh niên bị vây bởi chục người.Nheo mắt nhìn cho rõ khuôn mặt ấy nó giật mình khi nhận ra đó là Hoàng.

Dù bị bao vây trước chục người nhưng trên khuôn mặt hắn vẫn khôg biểu lộ cảm xúc gì.Hắn thản nhiên hút điếu thuốc dở trên tay.

Thấy tình hình có vẻ căng thẳng sắp đánh nhau, nó đưa mắt tìm xung quanh có ai để gíup đỡ khôg.Con đường vắng tanh những tiếng chửi bới ầm ĩ vang lên.Nó chạy thật nhanh đến chỗ bọn họ.Nó nói to với giọng hoảng hốt:

-CÔNG AN ĐANG ĐẾN KÌAA

Bọn bên kia nghe thấy thế cũng hỏang chạy.Chớp lấy thời cơ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro