Lòng người thay đổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nói sao bây giờ để khỏi bận lòng!
Bây giờ tớ chỉ muốn hai chúng ta sẽ trở về bình thường, làm bạn của nhau như ngày xưa thôi, vậy mà bây giờ đến cả coment của tớ cậu còn không thèm rep

Lớp 10, tớ không biết cậu thích tớ. Từ quê lên thị trấn học, gặp toàn con người mới lạ, làm cho tớ trở lên rụt rè ngại tiếp xúc với mọi người. Lực học cứ thế sa sút. Nhờ có đám bạn của cậu, ngày nào cũng trêu tớ đến phát khóc cả lớp mới dần biết đến tớ nhiều hơn, họ hay bông đùa, trêu trọc tớ với 1 người trong số bạn thân của cậu. Rồi họ nhắn tin với tớ, cũng có cả cậu nhưng tớ cũng chỉ nghĩ đó là tình bạn đơn thuần.

Đến năm lớp 11, ngày giao lưu văn nghệ chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam, tớ ở trong đội văn nghệ, lần này trùng hợp có tiết mục nhảy sạp, Linh lại cho tớ và cậu thành một đôi, tớ không ý kiến gì. Thế mà cả lũ lại ồ lên to trông thấy, ai cũng nhìn tớ và cậu với ánh mắt nghi ngờ. Tớ không phải ngu ngốc, dù sao cũng nhận ra điều gì đó trong lời bông đùa của họ. Sáng đi học bạn cùng bàn trêu tớ với cậu, mà lúc đấy với tính khí nhút nhát và tự ti làm sao tớ có thể tin đấy là sự thật.

Kì 2 năm lớp 11, ngày nào cậu cũng nhắn tin cho tớ để hỏi thời khoá biểu, tớ cũng khá nhiệt tình đáp lại. Mùa hè năm đó, tớ và con bạn thân tâm sự với nhau, nó đã vô tình kể cho tớ nghe về cậu. Nó bảo cậu thích tớ, từ năm lớp 10 rồi. Thế nhưng cậu chỉ hỏi về tớ thông qua nó, tìm hiểu mọi thứ, hỏi thăm mọi thứ mà chỉ thông qua nó, ! Nó bảo tớ nên biết trân trọng tình cảm này của cậu, tớ chỉ im lặng không nói gì, vì lúc này trong tim tớ đã có 1 người khác :)

Lớp 12, trong cuộc chiến cam go nảy lửa của năm cuối cấp. Để có thể vững vàng hơn trong cuộc đua đến với cánh cửa đại học, cả lớp ai ai cũng lao đầu vào những tập đề dầy chất ngất, học ở nhà, học trên trường, học thêm ngoài mãi đến khuya mới về. Số lần cậu nhắn tin cũng tăng dần, lúc này cả lớp đã hay tin về tình cảm của cậu với tớ, thậm chí nhiều người đã ngầm tưởng hai đứa đã đến với nhau. Nhưng tớ vẫn lại giữ im lặng. Bạn thân nói với tớ cậu sẽ chờ đến khi thi đại học xong sẽ nói cho tớ biết hết mọi thứ, tớ chỉ cười nhẹ. Thời gian ấy vì sự ích kỉ cá nhân, tớ và crush giận nhau, vì để cho hắn biết tớ vẫn vui vẻ nên đã thân thiết với cậu hơn, giờ học thêm cậu hay ngồi sau tớ, có 1 lần tớ tự chuyển bàn xuống ngồi cùng cậu khiến cả lớp được phen kinh ngạc. Rồi từ đấy trở đi mọi thứ đã dần được họ mặc định, cậu cũng yên tâm chờ đợi tớ thêm vài tháng nữa.
2/5/2017 Liên hoan lớp!
Crush nhắn tin xin lỗi tớ, tớ và hắn làm lành. Hắn hỏi tớ và cậu thật sự có mờ ám đúng không, tớ ra sức phủ nhận. Tớ và hắn lại trở lại như xưa, thậm chí còn quan tâm nhau hơn trước. Tớ dần lạnh nhạt với cậu, cố gắng giữ khoảng cách để không khiến bản thân khó chịu và cảm thấy tội lỗi.
Sự ích kỉ của tớ cậu vẫn không hề biết!
Ngày gần thi đại học, nhà trường cho nghỉ 1 tuần trước khi bước vào trận chiến, cậu hay gọi điện cho tớ, hỏi han nhưng tớ vẫn chỉ trả lời 1 cách nhẹ nhàng, trong lòng tớ những cuộc gọi với crush vẫn làm tớ vui vẻ hơn, tớ và hắn đã gọi điện với nhau thâu đêm 3 đêm cuối trước ngày thi đại học. Hắn đã hẹn tớ cùng nhau đến Hà Nội! Còn cậu vẫn chỉ mong ngày đó qua đi để một lần được nói thẳng lòng mình !

Ngày tớ trượt đại học, cả thế giới như dầm sụp đổ trước mắt, cả lớp ai ai cũng đỗ vào trường mà mình mong muốn, duy chỉ có tớ và 1 cô bạn khác. Tớ đã khóc rất nhiều, crush gọi điện liên tục, tớ chỉ biết cắn răng tắt máy, cậu nhắn tin cho tớ rất nhiều, tớ cũng không buồn rep lặng lẽ khoá tài khoản nằm trên giường oà khóc nức nở. Tình yêu lúc đó với tớ, nó chẳng là cái gì hết, tớ chỉ muốn chết đi ngay lập tức mà thôi, BFF gọi điện cho tớ, cô ấy an ủi động viên hết lần này đến lần khác, cho đến vài ngày sau tâm trạng mới dần ổn định. Tớ nộp hồ sơ đợt hai, lần này đỗ nhưng đó chẳng phải những gì mà tớ mong ước. Tớ cắt đứt mọi liên lạc với lớp, với cậu, với hắn, tớ cứ thế xách balo theo bố đến với ngôi trường mà tớ nhắm mắt điền vào, và cũng là nơi tớ theo học đến tận bây giờ.
Ngày ra Hà Nội thăm BFF, là khoảng vài tháng sau kì nhập học, cô ấy kể rất nhiều với tớ. Cô ấy nói với tớ cậu đã gần như phát điên, ngày nào cũng gọi điện cho cô ấy để hỏi về tớ, cậu đã lo lắng cho tớ như nào đến bây giờ tớ mới biết. Còn crush tớ, cậu ấy đỗ vào trường quân đội, từ ngày đó tớ không còn liên lạc với hắn nữa bởi lẽ tớ cảm thấy bản thân mình không xứng đáng. Sự tự ti đã giết chết một đoạn tình cảm thời thanh xuân đã từng rất tươi đẹp.

Tớ nhắn tin lại với cậu, cậu đã rất vui mừng. Cho đến một ngày cậu tỏ tình, chỉ là qua tin nhắn. Tớ chỉ ừ một câu, cậu đã vui mừng biết thế nào , năm nhất đại học tớ tự nhủ sẽ cho cậu 1 cơ hội, và cũng tự nhắc nhở bản thân phải trân trọng những gì mình đang có. Bởi lẽ cậu cũng chờ đợi tớ rất lâu rồi! Hơn 1 tháng, tình cảm cũng chẳng có gì tiến triển, khoảng cách là 1 lí do, lí do lớn hơn là tình cảm của tớ dành cho hắn vẫn còn quá sâu đậm, đến tận bâu giờ tớ vẫn vào trang cá nhân của hắn xem từng thứ một. Cậu cũng dần nhận ra, nhưng cứ vô hình như không biết, cậu nói yêu tớ , nhưng chưa một lần tớ đáp lại cho cậu một câu trả lời.
Rồi tớ cũng không chịu được nữa, không hiểu sao sự quan tâm của cậu lại ngày càng khiến cho tớ cảm thấy khó chịu. Tớ dần lạnh nhạt với cậu. Và rồi tớ nói chia tay, chia tay trong im lặng. Tớ biết! Cậu đã đau rất nhiều!

14/4/2019. Hôm nay tớ vào comt bài của cậu sau hơn 2 năm không liên lạc. Thế mà cậu không rep lại, chỉ có 1 cô bạn cũ vào trả lời rất nhiệt tình. Tớ cừoi nhẹ, không rep lại cô ấy, lặng lẽ khoá tài khoản cá nhân rồi sang 1 nick khác :). Cậu ạ, xin lỗi vì tất cả những gì tớ đã làm với cậu, bây giờ có lẽ cậu cũng đã tìm được ngừoi khác tốt hơn tớ, nhưng xin cậu hay xem tớ là bạn bình thường như trước có được không. Lạnh lùng với nhau không phải là cách tốt để giày vò nhau đâu 🙃
~ Mei ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro