29/10/2022

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi lúc...tớ chỉ muốn chết quách đi cho xong. Nhưng đến cái chết tớ cũng chẳng xứng đáng.

Tớ chỉ muốn đứng giữa một cách đồng đầy hoa và nắng ấm. Gió làm khẽ bay mái tóc đen...cứ thế ngắm nhìn một khoảng trời bình yên.

Mãi mãi

Liệu khi tớ chết thì tớ có tới được nơi đó không?

Tớ đã từng phải vật lộn với đống tiêu cực tới gần 2h sáng và vẫn tỉnh bơ vui tươi với mọi người qua ngày sau đó. Tớ tự hỏi mình làm vậy để làm gì nhỉ?

À dù gì tớ cũng chẳng có một ai

Không một ai

Tớ có thể kể hết mọi thứ , yếu đuối trước họ.

Mai sẽ đẹp , phải không? Sau khi đọc lại dòng văn tớ viết. Tớ thấy thật hài hước , tớ chẳng hiểu sao mình lại viết ra nó.

Tớ chẳng diễn tả nổi cảm xúc của tớ nữa. Nếu giờ có ai bảo tớ kể về nó , thật khó noi!

Lời văn diễn tả chả ra đâu vào đâu , lấy gì để kể cho cậu nghe?

Mà cậu biết không...tớ cũng muốn cậu hỏi điều đó đấy nhưng mà...

Cậu là ai?

Tới bao giờ tớ mới gặp được cậu

Tớ không kiểm soát được cảm xúc của mình

Tớ muốn chết

Một vùng đỏ đã thấm đẫm cánh đồng hoa.











Xin lỗi cậu nhé , bản thân

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nhậtkí