2020

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

31/1/20
- quen được james đến từ Anh, có em gái là Jack. James uống khá nhiều bia pale ale nên David gợi ý đổi sang loại bia khác. Họ ngày ni sẽ đi Bà Nà hill. Hôm qua họ có bày mình chơi trò "shit head" khá thú vị, lần đầu tiên mình chơi. 2 là bắt đầu lại, 3 là invisible để lượt người khác ra quân, 7 là sau khi ra quân này người tiếp theo phải ra con nhỏ lại, 8 là bỏ lượt tiếp theo, nhiều con 8 thì bỏ liên tiếp nhiều lần, 10 là burn hủy đống bài đã úp. Khi họ ra bài, người tiếp theo sẽ ra quân lớn hơn, có thể ra bài giống nhau.
- Trọng rich kid, ngồi từ lúc mình đi làm 6h đến 11h vẫn chưa về, rất thích kết bạn với nhiều người, nói chuyện thoải mái nhưng tiếng anh k giỏi. Nhà ở 67 Nguyễn Thị Minh Khai, Hội An. Đi vs Tim, bạn ở Nhật đến quán bar để uống bia. Tới lúc mình gần về có thêm 1 cặp nữa tới, Emily và Brob, và Trọng mời bia cho họ luôn. Khi mình về thì thấy tổng tiền đã trên 3 triệu đồng, công nhận người có nhiều tiền họ tiêu đã thật. Mình rất muốn có một cuộc sống giống như vậy. Mình phải cố lên. Trọng lì xì cho mình 2$ lúc mình chào những người trong quán về.
- Phương quản lí về quán bar, lần đầu tiên mình gặp, nói giọng lơ lớ bắc. Lì xì cho mình 50 nghìn.
- Tối mình có đặt 1 cái pizza của quán, được giảm giá 50%, magheriti thì phải, không nhớ rõ tên lắm. 145 --> 72 nghìn. Người làm pizza là Minh và Tú.
- Công nhận làm ở quán một chặp, mình thấy nói chuyện tự tin lên nhiều, có thể giúp mình nâng cao trình độ tiếng anh giao tiếp lên khá cao. Nhưng mức thu nhập ở đó thấp, không thể giúp mình có được mức tiền mình mong muốn hiện tại. Nên mình cố gắng làm trong hết dịp Tết này và trở về quán. Giải quyết hết đống nợ càng nhanh càng tốt, cùng với Engbreaking và Cake hi vọng mìn sẽ nói chuyện giao tiếp một cách lưu loát hơn. Mình cũng sẽ giành thêm thời gian để học tiếng Hàn nữa.

20.02.20

- Hôm nay thật là 1 ngày đặc biệt :D

- Tiền giao hàng được 80, rất là thấp. Và quán hôm nay cũng họp, nói rằng sau khi làm hết tháng này, quán sẽ đóng cửa đến 25/3 mới mở lại, sau đợt dịch cúm virus corona. Điều này bớt tiền trả lương cho nhân viên của chủ quán lại. Mấy ông chủ thì cũng chỉ nghĩ có lợi cho mình thôi. Cả bọn sau khi nghe tin thì ai cũng buồn hết. Nhưng mà biết làm sao giờ, mình chỉ là người làm thuê cho người ta, người ta muốn nghỉ mình cũng không thể làm gì khác được. Rồi thì mình cũng suy nghĩ này kia, tìm chỗ mới làm, hay là qua làm bên bar crust, đến khi quán mở lại rồi trở về, hay là làm 1 cái gì đó mới tự kinh doanh riêng... Rất là nhiều thứ.

- Được 1 cái là cũng nhờ vậy nói chuyện vs lại chị Thủy. Chị cũng nói vs mình rằng, ráng kiếm tiền, để dành lại 1 ít vốn, rồi kiếm cái gì đó vừa sức có thể mình làm chủ, sẽ có nhiều trách nhiệm hơn, và làm sẽ được tốt hơn, chứ suốt đời làm công cho người ta, nỗ lực đến bao nhiêu thì tiền mình cũng chỉ có giới hạn ở đó thôi. Quán mình làm trung bình 1 tháng 2 ông chủ, mỗi người kiếm lời được cũng gần 100 triệu/tháng. Tiền của họ kiếm dễ như chơi, họ coi đồng tiền của mình rất nhỏ. So với việc làm công của mình, nai lưng ra mà làm, thì tiền cũng cùng lắm bằng 1/10 của người ta, rồi còn bị chửi lên chửi xuống, quản lí này kia các kiểu... Mình cảm thấy chị nói rất đúng, và thầm cảm ơn chị, nhờ vậy mới biết được mình phải nên tự thân mình kinh doanh, bắt đầu cố gắng để dành tiền... Cố lên

- Mình có nói chuyện quán đóng cửa cho chị Thư nghe, chị liền giúp đỡ mình bằng cách giới thiệu 1 công việc có mức thu nhập hiện tại cũng khá hấp dẫn: làm kiểm toán cho Blue, mỗi tháng được 11 triệu, đó là lương cứng + hỗ trợ tiền ăn 1 tháng. Mình cũng suy nghĩ, vs có nhiều dự tính nữa, không chắc cái nào, nên mình định sáng mai đi lên metro gặp chị, rồi nói chuyện thêm, để tính toán như thế nào :D

- Cu Bi h cũng nhờ mình khi nào rảnh thì dắt nó đi đăng kí chạy Grab Bike kiếm thêm thu nhập, để góp thêm phần kinh doanh chăn nuôi dúi ở nhà.

- Hôm nay là sinh nhật Mèo. Lúc trước cảm thấy k thích nó, nhưng bây giờ nó đã trưởng thành hơn. Và biết suy nghĩ, lo ngại cho người khác nhiều hơn. Lấy lí do nghỉ tối đi sinh nhật, cho mấy đứa kia đỡ tốn tiền mà mua bánh cho nó. Đa số nhân viên trong quán mình ai cũng là người giàu tình cảm, trừ 1 vài đứa, có lẽ là thằng Sơn :D làm cho con Tâm có bầu mà thờ ơ như không. Thôi thì chuyện của người ta, có chơi có chịu hay không cũng là việc của họ, hiện tại bây giờ phải lo cho mình cái đã :D

23/2/20

- Bữa nay vẫn cứ bình thường như mấy bữa. Vẫn cứ như một đứa thất bại. Cứ tự hứa mãi vẫn cứ không làm được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro