Ngày thứ nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi đến trường với vẻ mặt buồn buồn, hôm qua bị Sanae dụ leo cây, nên ngã trầy hết người. Sanae chỉ muốn giúp tôi trải nghiệm thực tế thôi. Nhưng Sanae lại bị mẹ bạn ấy xử tử. Hôm nay, Sanae không tới trường, tôi lo lắng và sốt ruột đến mức cả 3 tiết học ngồi suy nghĩ. Tan học rồi, tôi tạt sang nhà Sanae mặc dù ba mẹ ko cho phép. Đường đến nhà Sanae rất dài, lên dốc lại xuống dốc mệt bở hơi tai.
  Đứng trước cửa nhà Sanae, tôi hét lớn tiếng của mình hết mức có thể mặc dù tôi ho sù sụ cả tuần nay:
- SANAE ƠI!
Hình như nhà bạn ấy đi vắng. Tôi về nhà mà mặt chả khác gì vừa có người mất . Tầm 3-4 phút sau, Kurumi gọi tôi đến nhà bạn ấy gấp , tôi lạ lùng tự hỏi:
- Có bao giờ cậu ấy như vậy đâu?!!?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tưởng