Mưa Hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trời buồn đổ lệ không ngơi
Lòng ta hạt nặng vẫn rơi không ngừng
Nhớ xưa câu hát chúc mừng
Ngày nay điệu hát "người dưng" thấu cùng

Hạ sang, nắng nhảy tưng bừng
Hạt mưa nặng kí, vui cùng trời xanh
Thôi thì còn chút chông chênh
Người ơi còn nhớ phong phanh chút gì?

Lặng nghe tiếng gió thầm thì:
"Tình mình đã hoá thành tro khi nào?"
Lại nghe mây ngỏ trên cao:
"Không duyên, ai ở với nhau bao giờ!"

Chuyện buồn, ai ngỏ thành thơ?
Riêng tôi, tôi ngỏ mình tôi tôi buồn
Lẽ nào như vở hát tuồng
Lẽ nào người đã vội tuôn mưa rào?
Lẽ nào cơn mưa năm nào
Người quên đi những cầu vồng cùng nhau?

Dù duyên trời, vẫn đau đau
Nạn tương tư ấy, làm sao qua đều
Trời mưa ve chẳng buồn kêu
Phượng buồn năm ấy, sầu theo ai về

Dứt khoát, nhưng lòng hơi tê
Người theo người mới, mưa giăng não nề
Dù mưa, em vẫn bên lề
Đợi người, em đợi chẳng hề nà đâu!

Tóm lại tất cả cũng vì yêu
Yêu thương cho quá đành phải chịu
Đau thương mất mát vì yêu nhiều
Chịu cảnh tim mình tan nát trong quạnh hiu...

20.5.2017

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro