Yêu Xa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Yêu xa - yêu thương xa vời - là những lời không nói được - để rồi mình bỏ cuộc, buông tay.
Chúc em hạnh phúc !

    ~~~~~~~~~~~~~

Ngày 27/5/2018
Mình xa nhau 3 tháng rồi em nhỉ? 3 tháng không phải thời gian quá lâu nhưng đủ để anh buộc mình thôi nhớ nhung - hy vọng - trông chờ - và bây giờ mình chỉ còn là người - từng - thương.
Anh ở Sài Gòn - nơi có những cơn mưa đầu mùa bất chợt, em nơi Hà Nội với những mùa Thu nở đầy hoa sữa. Sài Gòn - Hà Nội, 2 đầu của đất nước.
Mình yêu xa, em à!
Yêu xa - là việc hằng ngày phải trãi qua những thứ cảm xúc chông chênh - lưng chừng - hoang mang - lo sợ. Anh đã từng sợ biết bao khi nghĩ rằng 1 sáng thức dậy, em biến mất mà anh không tìm được, người thương ạ! Nhưng mà, anh cũng đã giữ được em đâu? Em ra đi nhẹ nhàng như ngày đầu em đến, mà để lại sâu trong anh 1 nổi đau như vỡ nát nơi ngực trái.
Yêu xa - là việc mở Điện Thoại 24/24 chỉ để chờ 1 tin nhắn từ em. Là việc mỗi tối thức rất khuya chỉ để tâm sự, vỗ về nhau qua những cuộc gọi điện, những tin nhắn vụn vặt. Vậy mà, nó lại càng nhạt dần, thưa dần.
Em biết không mỗi lần em dổi, anh muốn được chạy đến ôm em vào lòng mà thầm thì : " xin lỗi em, ngốc ạ " chứ không phải là những tin nhắn khô khốc qua màn hình điện thoại. Em biết không, anh muốn được nhìn thấy em cười, được ngắm nhìn em mỗi ngày chứ không phải thông qua những tấm ảnh em gửi. Em biết không, anh muốn là bờ vai để em tựa vào mỗi khi em yếu lòng, khi em cần chổ dựa chứ không phải những tin nhắn ủi an mà lòng thì đau như cắt. Em biết không, anh muốn được tự tay lau đi những giọt nước mắt rơi trên khuôn mặt người anh thương, hôn lên đôi mắt nhoè đi vì nước mắt, rồi thì thầm :" Ngoan, đừng khóc, anh đau ! ".
Tại sao chỉ " Muốn " mà không làm được? Tại sao vậy?
Vì mình yêu xa, em ạ!
Vì yêu xa nên tất cả mọi cảm xúc vui - buồn - đớn đau - mong nhớ chỉ tự mìh ôm lấy. Em không biết. Anh không biết. Không ai trong chúng ta biết được.
Yêu xa - là khi anh đi giữa phố đông bỗng chạnh lòng đến lạ, giá như, có em ở đây,anh sẽ không thế này. Là không biết bao lần tủi thân khi nhìn người ta bên nhau tay trong tay tung tăng dạo bước, còn anh thì lướt qua mà lòng sướt mướt những xót xa, anh ước, giá em ở đây thì tốt biết mấy !
Rồi...anh lao đầu vào công việc, chỉ để kiếm tiềm và ra Hà Nội gặp em - nhớ em - mong em !
Chuyến bay từ Sài Gòn ra Hà Nội mang theo bao nỗi nhớ thương - hy vọng -mong chờ và trái tim lững lờ vì mong nhớ. Em biết không, anh vui lắm, cuối cùng thì cũng gặp được em - người anh thương  - chưa bao giờ gặp mặt. Anh cùng em đi dạo phố, xem phim, đi qua những con đường rơi đầy hoa sữa. Tháng nào anh cũng bắt máy bay ra Hà Nội thăm em, chỉ để thõa nỗi khát khao được nhìn thấy em cười. Vậy mà, em biết không, đến cuối cùng, anh vẫn chẳng giữ được em, dòng đời ngược xuôi, xuôi ngược, em không nắm chặt và anh cũng không đủ sức níu được tay em. Mình mất nhau, để rồi hằng đêm thao thức, những tin nhắn xưa giờ còn đây, em đã xa rồi.
Yêu xa không hề sai, tiếc thay, khoảng cách quá lớn mà lòng chúng ta lại không đủ kiên trì. Xa mặt cách lòng mà , em nhỉ?
Anh đã cố gắng vượt khoảng cách xa xôi giữa 2 đầu đất nước, anh đã bước 999 bước chật vật, vất vả về phía em, nhưng em lại phân vân nên hay không nên bước nốt bước thứ 1000. Anh hiểu, khoảng cách địa lí bao xa cũng có thể vượt qua, chỉ là, khoảng cách đến trái tim em lại xa vời vợi.
Đêm nay, anh lại thức, anh ngắm cảnh Sài Gòn về khuya với ánh đèn nê-on sáng chói, anh nghe tiếng mưa dội xuống mà trái tim luống cuống bắt đầu rỉ máu. Em ơi, mùa Thu về rồi! Hà Nội hoa sữa đã nở chưa, em nhỉ?
Em từng nói em sẽ bay từ Hà Nội vào Sài Gòn tìm anh. Vậy mà, em lỡ hẹn mất rồi. Em lỡ hẹn với anh, anh lỡ hẹn với trái tim mình, anh bảo quên em mà nó cứ mãi nhớ. Cơ mà, 3 năm, 6 tháng , 2 ngày, quên không dễ, em ơi!
    ~~~~~~~~~~~~~~~
Đêm Sài Gòn, mưa rơi, nước mắt rơi, nhớ em vô cùng!

Sẽ không còn chuyến bay từ Sài Gòn ra Hà Nội, cũng chẳng có chuyến bay từ Hà Nội vào Sài Gòn.
Tạm biệt em - mối tình yêu xa - cô gái của mùa Thu đầy hoa sữa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lanhng314