Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Ngày 3 tháng 4 , một cơn mưa rào bất chợt của ngày hè ...

Trời tang tảng sáng , bầu trời hôm nay xanh hơn hôm qua không biết vì thực nó xanh hơn hay tâm trạng tôi đã tốt hơn nữa ! Hôm nay tôi vẫn buồn , sáng dậy thật sớm , đeo giày rồi nhẹ nhàng bước ra khỏi nhà từ từ cảm nhận cái se lạnh của buổi sáng sớm . Hít một hơi thật căng , không khí tràn đầy lồng ngực , mới mẻ , đầy nhựa sống . Tôi còn phải cố gắng nhiều hơn để tốt lên nữa , phải cố gắng từ cái gượng cười mỗi sáng khi gặp bố mẹ , bạn bè đến những câu chuyện bông đùa dường như vớ vẩn với anh em . Hôm qua tôi mới gặp lại người ấy , gặp lại sau hơn nửa năm xa cách nhưng lại với thân phận khác , một đứa bạn bình thường .

Chúngtôi bắt đầu từ hai đứa bạn rồi biến thành người yêu và lại trở thành hai đứa bạn. Chỉ khác là khi chia tay rồi tình bạn không còn tự nhiên như trước nữa . Bâygiờ , nói một câu quan tâm cũng phải cân nhắc , chêu đùa cũng phải chừng mực ,không được vô tư thoải mái như trước . Thỉnh thoảng nhớ vẫn hỏi thăm nhau vài câunhưng chỉ đơn giản là hỏi thăm chứ chẳng thể nói ra lòng mình . Tôi buông tayngười ta trước , cũng chẳng thể nói được là ai sai nhưng hình như chỉ còn tôi lànuối tiếc , người ta không còn nhớ đến tôi nữa . Nhiều đêm nằm nghĩ lại thấy đau. Tôi đã làm rất nhiều việc để quên người ta , ngoài mặt thì không có gì nhưngkhóc không biết bao nước mắt . Thời gian dồn lại cho việc học hành và bông đùavới những thứ gọi là tình yêu mới . Cứ ngỡ là sẽ quên và đã quên nhưng khi gặplại nhau , tôi chỉ muốn người ta nói yêu tôi như trước . Thì ra trước giờ tôi vẫntự đánh lừa bản thân không dám đối mặt với thực tế . Cái hố sâu trong lòng tôikhông được lấp lại mà đơn giản chỉ là che đi cho không nhìn thấy , ngày ngày điquanh nó mà không hay biết rồi đến khi rơi xuống mới biết nó vẫn tồn tại , nó vẫnchờ người kia quay lại , dùng yêu thương lấp đầy nó .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro