Kẻ cô đơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đối với tôi từ lâu, đơn độc và lạnh lẽo đã bao trùm cơ thể. Tôi không thể tự mình đứng dậy để kéo tấm màn ngăn cách tôi với cuộc sống. Tình cảm từ lâu trong tôi đã biến mất trong tim, không còn cảm xúc, không còn sự thương cảm, tôi là người vô hồn.  Ngày ngày nhìn thời gian chậm qua, tôi mới biết mình đang bị chìm trong quá khứ. Quá khứ của tôi là đau thương và nuối tiếc. Dù đã biết quá khứ chỉ là quá khứ nhưng mấy ai vượt qua được nỗi đau, mấy ai vững bước đi tiếp. Quá khứ tôi khắc tên một cô gái, Trang.  Chúng ta chỉ mất hai phút để hưởng thụ niềm vui nhưng phải mất cả đời để quên đi được nỗi đau. Cuộc sống là vậy, hạnh phúc đến rồi sẽ đi, thế nên tôi chọn là kẻ nghịch thù của hạnh phúc. Tôi là kẻ cô đơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#anh#thế